Chương 36: Chúa không ném xúc xắc (2)

Khi Khoai tây thông qua đền thờ tiến vào thế giới pixel thì có rất nhiều người tí hon trong bộ lạc đều nhao nhao nhảy ra cảm thán ở trên đỉnh đầu.

- Thần linh lại ban ân xuống rồi!

- Khoai tây, khoai tây!

- Khoai tây chôn dưới đất có thể phát triển! Khoai tây chịu được hạn hán!

- Khoai tây năng suất cao hơn lúa mì!

- Đây là một loại lương thực hoàn toàn mới!

Đặc biệt là nhóm nông dân trong đất, trên đỉnh đầu của cả đám đều lộ ra khuôn mặt tươi cười.

- Thật tốt quá, thần linh quả nhiên che chở cho chúng ta!

- Nghiêu Thần biết năm nay thu hoạch không tốt nên mới ban cho khoai tây!

- Sẽ không có ai phải chết đói vào mùa đông này! Không có ai chết đói cả!

- Ca ngợi Nghiêu Thần!

Đám nông dân nhanh chóng trồng khoai tây trên đất nông nghiệp mới khai phá, bắt đầu một vòng gieo hạt và chăm sóc thực phẩm mới.

Trong quá trình người pixel tí hon bận rộn thì mùa khô dần dần qua đi, mặt đất lại lần nữa khôi phục lại một chút nguyên khí, bầu trời cũng có vài trận mưa.

Nhưng mùa thu chưa kéo dài được bao lâu thì bầu trời đã nổi tuyết, mùa đông lại đến.

Như đám nông dân dự đoán, vụ thu hoạch lúa mì trên cánh đồng năm nay rất kém. Trong danh sách lương thực thì lúa mì đã giảm từ 80% trong quá khứ xuống còn 40%, khoai tây chiếm 30% và 20% là thịt, tổng thể thực phẩm dự trữ là đèn vàng.

Cũng may khoai tây được bổ sung kịp thời, nếu không thì mùa đông này sẽ thiếu hụt một lượng lớn thực phẩm, thậm chí có thể gây ra suy giảm dân số.

Đây cũng là ưu điểm của sự tiến bộ trong nền văn minh.

Mọi người sẽ tự hỏi, sẽ lo lắng và quan sát, từ đó có thêm càng thêm nhiều cọ xát và trải nghiệm.

Lục Nghiêu là thần linh phía sau màn cũng có thể nhìn thấy đủ loại biến hóa nhỏ trong thế giới pixel từ trong nghi hoặc của những người pixel tí hon, từ đó điều chỉnh và ứng phó có mục tiêu.

Trong mùa đông không dài này, có hai điều đã xảy đến với bộ lạc Tỏi.

Chuyện thứ nhất là bộ lạc Ao Muối tới đây mua một phần lương thực với giá cao.

Căn cứ vào cách nói của người tí hon trong bộ lạc Ao Muối, bởi vì hạn hán kéo dài quá lâu nên phần lớn các bộ lạc mà bộ lạc Ao Muối tiếp xúc vào năm nay đều rơi vào tình trạng thiếu lương thực, bộ lạc Tỏi đã được coi là một khu vực có lương thực tương đối giàu có.

Điều thứ hai là có một nhóm người nhập cư tổng cộng 22 người đến từ bộ lạc Ao Muối.

Trong số họ có 2 thợ mộc, 2 dược sĩ và 1 diêm dân.

Lần đầu tiên trong lịch sử, bộ lạc Tỏi đã thu hút được một nhóm nhân lực chuyên nghiệp.

Bọn họ chủ động di chuyển tới đây một phần là bởi vì trước kia khi còn ở bộ lạc Ao Muối, bọn họ đã biết đến bộ lạc Tỏi và tín ngưỡng Nghiêu Thần, mặt khác là bởi vì một năm này hạn hán thiếu lương thực.

Không có chỗ nào được ăn no hơn chỗ sản sinh nhiều lương thực như bộ lạc Tỏi.

Những người thợ mộc có kỹ năng và kinh nghiệm chặt cây, vào đông họ tiến vào rừng, bắt đầu khai thác gỗ và sau đó gia công thành vật liệu gỗ thô. Ngôi nhà bằng gỗ đầu tiên của bộ lạc Tỏi được xây dựng dưới bàn tay của hai thợ mộc đó.

Dược sĩ xuất hiện đã bù đắp cho khoảng trống trong bộ lạc chỉ có mình Shaman nắm giữ kỹ năng trị liệu. Hai dược sĩ bình thường vào rừng hái thuốc, chữa bệnh cho bệnh nhân, cứu sống không ít người.

Diêm dân là những người chuyên làm muối. Anh ta tìm thấy một số mỏ muối ở vùng núi phía Tây, mặc dù năng suất không cao nhưng cũng đã tìm được một cách khác để bộ lạc Tỏi có được muối.

Lục Nghiêu đổ ly Coca thêm đá, xé một gói khoai tây chiên vị dưa chuột.

Ngon tuyệt.

Lục Nghiêu quan sát những người pixel đang bận rộn lao động, cảm giác mình như đã hòa làm một với bọn họ, thân thể cũng trở nên có sức lực hơn.

Anh đây không ném xúc xắc.

Anh đây chỉ cần hạnh phúc ổn định.