Chương 26

Có điều, Lâm Phàm mặc dù phóng khoáng nhưng nhận viên phục vũ rõ ràng vẫn không dám thực hiện quyết định đó.Chỉ thấy nhân viên phục vụ đó chạy đến bên cạnh Lâm Phàm, vội vã nói.

"Lâm tiên sinh, nếu như anh không muốn chiếc Rolex này, chúng tôi có thể đem số tiền này đổi thành phiếu quà tặng với giá trị tương đương là mười vạn."

“Tiên sinh, anh có thể sử dụng tấm phiếu quà tặng này để mua bất kì thứ gì tại trung tâm thương mại này."

Nghe câu nói này, Lâm Phàm cũng sững người.

Nếu đã là như thế, vậy anh quả thực là muốn mua một thứ đồ nhỏ.

Chỉ thấy anh đi về phía một cửa hàng trang sức cực kỳ sang trọng, mua một chiếc trâm cài ở trong cửa hàng đó.

Giá cả vừa đúng là mười vạn.

"Giúp tôi giao cái này đến Thế Giai Bảo, vừa hay trên cà vạt trong bộ vest của tôi, thiếu một chiếc trâm cài."

Lâm Phàm cười hững hờ, giống như đối với anh mà nói, số tiền mười vạn tệ này chẳng qua chỉ là một một số tiền nhỏ mà thôi.

Người ở trong phòng phát sóng trực tiếp nghe đến giá của chiếc trâm cài là mười vạn tệ liền cảm thấy cực kỳ sốc.

“Ôi trời ơi! Lâm Phàm còn không phải là người có tiền sao? Không thể nào!"

"Anh ta mua thứ đồ giá tận mười vạn mà mắt còn không chớp lấy một cái! Quá là giàu đi thôi!"

“Tiêu tiền không chớp mắt! Thử hỏi xem còn ai có thể khí phách như vậy nữa cơ chứ?"

Trong khi hàng ngàn người đang bình luận.

Thì Lâm Phàm cũng đã hoàn thành được mục tiêu của ngày hôm nay rồi, tiêu hết hai trăm vạn tệ, đồng cũng được hoàn lại bốn trăm vạn tệ.

Bốn trăm vạn tệ này chính là vốn khởi nghiệp làm giàu sau này của anh.

Bởi vì đã trải qua quá nhiều những sự ấm áp và lạnh lùng của tình người rồi, nên cho dù nó có quy tắc của hệ thống thì anh cũng không quá tin tưởng.

Con người anh rất cẩn thận, thứ có thể dựa vào bản thân mình đạt được, chung quy đều phải thực tế một chút.

Không thể cứ mãi dựa vào quy tắc của hệ thống được, ngày trước Từ Thanh Thanh kia đã bị anh mắng đến ngốc luôn rồi.

Nếu như người sau không phải ngốc thật, thì có lẽ cũng sẽ không mặt dày mà đến tìm anh nữa đâu.

Lâm Phàm cũng đã làm xong những dự định dựa vào bản thân mình rồi.

Nghĩ đến đây, anh thu lại tâm trạng, quay người đi về bãi đỗ xe ngầm.

Mà động tác này của anh.

Cũng thu hút bình luận của mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp.

“Cuối cùng Lâm Phàm cũng đi ra bãi đậu xe rồi! Quý cô đang ở đó đợi anh ấy đấy! Không biết anh ấy có thể chống lại sự cám dỗ hay không."

“Lần này đội ngũ chương trình đã cử đến những quý cô, Lâm Phàm có khả năng thất bại rồi!"

"Khó nói lắm, tóm lại tôi coi trọng Lâm Phàm, tôi cảm thấy tâm trạng anh ấy vẫn luôn rất tốt!"

“Không nói chắc được! Thực tế kẻ địch quá là xảo quyệt rồi!"

“Lâm Phàm là người có tiền ngầm đó, tâm trạng

sao có thể kém được chứ? Chúng ta chỉ cần yên lặng đợi Lâm Phàm lật mặt mấy võ sĩ nữ kia là được!"

Mà những khán giả võ sĩ nữ kia thì lại cực kỳ phần khích.

Dưới suy nghĩ của bọn họ, thân phận của Lâm Phàm càng cao thì sự sảng khoái khi đánh bại được Lâm Phàm lại càng mãnh liệt hơn.

Bọn họ đều muốn biết, đối diện với sự quyến rũ của các quý cô thì Lâm Phàm sẽ làm ra trò hề như thế nào.

“Đàn ông đều là một đức hạnh! Đều là động vật dùng nửa thân dưới để suy nghĩ!"

"Đúng thế, không cần biết anh ta có phải là người có tiền hay không, chỉ cần anh ta làm ra những hành vi không đứng đần, vậy thì anh ta không xứng được gọi là đàn ông!"

“Cũng không biết tiền của Lâm Phàm từ đâu mà ra, tiêu mà không xót tý nào luôn, loại người này đúng là thật giả tạo!"

“Tóm lại chắc chắn không phải kẻ có tiền, nếu không sẽ không tiêu tiền lung tung như vậy!”

Chính vào lúc mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đang bàn luận sôi nổi.

Lâm Phàm cuối cùng đã đi đến bãi đỗ xe.

Tay anh cầm túi lớn túi nhỏ, đang định mở cốp xe của mình ra.

Thì một cô gái trẻ sinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt của anh.

Cô gái đó trên người mặc toàn đồ hiệu, trên vai còn đeo một chiếc túi Hermes trực tiếp đi đến giúp anh mở cốp xe ra.

Lâm Phàm nhìn thấy hành động hữu nghị này của cô gái, cũng rất lịch sự gật đầu nói: "Cảm ơn."

Mà việc trả lời lịch sự này của anh, lại khiến quý cô Giả Mạn Nhu cảm nhận được một chút vui mừng.

Dưới cái nhìn của cô ta, trước kia Lâm Phàm đối với cô gái hư hỏng kia, từ cái nhìn đầu tiên đã bắt đầu tức giận.

So sánh ra thì, thái độ của Lâm Phàm đối với

mình chính là khác nhau một trời một vực.

Đổi một cách nói khác, ít nhất lúc bắt đầu, cô ta đã vượt qua Từ Thanh Thanh rồi.

"Không cần cảm ơn, hôm nay lúc tôi lái chiếc Lamborghini Daniel đến đây mua sắm, cũng sẽ gặp phải câu hỏi như vậy."

“Tôi nhìn dáng vẻ của anh, tôi cũng thấy rất đồng cảm, nên mới giúp đỡ thôi, cũng chỉ là xuất phát từ sự đồng cảm mà thôi."

“Anh tuyệt đối đừng để trong lòng nha."

Giọng nói của quý cô Giả Mạn Nhu cực kỳ dịu dàng, lúc nói chuyện, còn chủ động cầm giúp Lâm Phàm vài cái túi đồ, đem nó đặt vào trong cốp xe.

"Dù thế cũng hiếm có người hành động như cô." Lâm Phàm cười nhạt.

Anh liếc nhìn qua chiếc Lamborghini đang đậu bên cạnh, trong lòng thầm gật đầu.

Giờ hiếm có người phụ nữ vừa hiểu lễ nghi vừa có tri thức, lại hiền lành hào phóng như thế.

Người khác có lòng giúp đỡ anh, anh không thể lấy mặt lạnh đáp lại đối phương chứ Lâm Phàm không phải là loại người không có tố chất, như tên côn đồ không học thức chửi loạn lên.

Thấy một màn như này.

Những nữ quyền theo dõi thì thấy cực kỳ phấn khích, bọn họ nghĩ rằng Lâm Phàm đã mắc bẫy rồi.

"Hahaha, đám đàn ông con trai chỉ được tích sự như thế. Chỉ nhìn vẻ bề ngoài chứ không quan trọng bên trong như nào."

"Chị em, hiện giờ mọi người đã thấy chi bộ mặt thật của đám đàn ông con trai chưa?"

"Chỉ mới tiếp xúc vài giây đồng hồ mà Lâm Phàm đã thành như thế, vậy thì vài giờ sau chẳng phải anh ta sẽ trở thành con chó liếʍ chân cho cô ta nhỉ?"

Cách cư xử nhẹ nhàng và đàng hoàng này cũng tạo lên tiếng hú của vô số người đàn ông trong phòng truyền hình trực tiếp.

Xong rồi! Xong rồi! Người phụ nữ này không chơi bài thường!

"Chẳng phải muốn hạ gục Lâm Phàm sao? Sao lại hiền dịu như thế?"

"Anh em, người phụ nữ này mưu mô hơn bình thường! Khó thật đấy!"

"Lâm Phạm đừng để mắc lừa đấy! Phụ nữ càng đẹp thì càng giống hoa hồng có độc gạt người! Mẹ nó, như Trương Vô Kỵ phiên bản hiện đại rồi."

"Đám Nữ Quyền đừng có đắc ý quá sớm, giờ mới bắt đầu thôi. Tôi tin Lâm Phạm không để chúng ta thất vọng."

Ngay lúc khán giả tranh luận không ngớt.

Quý cô Cổ Mạn Như cũng tiết lộ mục đích tới đây của mình: "Anh chàng đẹp trai, tôi tên là Cổ Mạn Như, anh tên gì?"

"Lâm Phàm." Lâm Phàm thu dọn mọi thứ xong xuôi, lấy chìa khóa và đóng cốp lại.

"Lâm Phàm, tên hay thật đấy, tôi thấy chiếc xe thể thao của anh rất đẹp, chắc cũng tốn khá nhiều tiền để mua nó đúng không?"

Quý cô Cổ Mạn Như muốn dùng phương pháp này để bắt chuyện với Lâm Phàm.

"Chẳng qua là phương tiện để đi lại mà thôi. Chiếc Lamborghini của cô cũng không tệ." Lâm Phàm lễ phép nói lại.

Đối với anh mọi công cụ đều đặt tính thực dụng lên hàng đầu.

Những bộ quần áo được thiết kế riêng chỉ là để tạo bước đệm cho việc mở rộng liên hệ trong tương lai.

Anh không muốn khoe khoang.

"Anh và tôi đều những người yêu thích xe cộ, tại sao anh không đến câu lạc bộ siêu xe của chúng tôi!"

"Câu lạc bộ của chúng tôi có rất nhiều người giàu có, những người có thể chơi cùng nhau ngay cả khi không có gì xảy ra, để tăng thêm tình cảm giữa mọi người."

Thấy Lâm Phàm không tiết lộ nội dung hữu ích nào, Cổ Mạn Như trực tiếp tiết lộ mục đích chính của cô.

Mời Lâm Phàm tham gia câu lạc bộ siêu tốc độ.