Chương 8

Tại thời điểm này, không chỉ Từ Thanh Thanh cảm thấy Lâm Phàm đã bị lừa, mà ngay cả khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng cảm thấy Lâm Phàm nhất định là đã bị lừa."Mẹ nó! Tuy rằng có chút không cam tâm, nhưng thủ đoạn này quá nhẫn tâm, không thể chấp nhận được!"

"Phụ nữ bây giờ đều như thế này cả, nói dối còn dễ hơn cả đánh rằm, người anh em này chắc chắn sẽ thất bại."

"Không trách người anh em bị sập bẫy, chỉ trách phụ nữ quá gian xảo!"

"Chính vì thế, đây đâu phải là thử thách đàn ông, quả thực đây chính là bôi nhọ đàn ông, thử hỏi ai có thể duy trì tỉnh táo dưới sự cám dỗ này chứ?"

"Đừng nói là thanh niên sung sức, ngay cả ông chú đã hơn bốn mươi tuổi như tôi còn chịu không nổi!"

Khi tất cả khán giả nam trong phòng truyền hình

trực tiếp thở dài và chuẩn bị đối mặt với thất bại, thì thấy Lâm Phàm cũng không có động thái gì.

Sau khi Lâm Phàm nói: "Cô chờ chút" xong thì chỉ yên lặng bước sang chỗ khác, vừa đi vừa lấy điện thoại từ trong túi quần ra.

Hình như anh đang gọi điện cho ai đó.

Nhưng bởi vì máy ảnh đang nằm trên người Cố Thanh Thanh, và các nhϊếp ảnh gia giả vờ là người qua đường cũng đang ở xa cho nên không ai có thể nghe thấy Lâm Phàm rốt cuộc đang nói cái gì.

Theo góc nhìn của tất cả mọi người, chỉ thấy Lâm Phàm vừa nói chuyện điện thoại, vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía Từ Thanh Thanh.

Và điều khác biệt so với lúc trước chính là, ánh mắt của Lâm Phàm bây giờ nhìn về phía Từ Thanh Thanh có vẻ chăm chú hơn trước, dường như đã giải tỏa được khao khát bị kìm nén bấy lâu nay trong lòng ra.

Đây là một bãi đậu xe dưới tầng hầm với ánh đèn mờ ảo.

Dưới ánh đèn mờ ảo, thân hình nhỏ nhắn đáng yêu của Từ Thanh Thanh có thêm mấy phần gợi cảm khó mà giải thích được.

Bóng tối, thường có thể khuếch đại ham muốn của một người.

Hơn nữa, hiện tại Từ Thanh Thanh còn chủ động yêu cầu muốn đến nhà Lâm Phàm qua đêm.

Trong mắt khán giả và Từ Thanh Thanh, bây giờ Lâm Phàm là một người đàn ông hèn hạ, trong đầu tràn ngập những ý nghĩ bẩn thỉu đó.

Ngay cả ánh mắt cũng bắt đầu không che giấu nữa, so với sự lạnh lùng lúc trước đó thì bây giờ anh giống như một người hoàn toàn khác, vài phút sau, Lâm Phàm đã gọi điện thoại xong.

Sau đó anh đi về phía Từ Thanh Thanh.

Nhìn thấy cảnh này, nhiều nhân viên của các tổ chương trình đã sẵn sàng để chờ đợi.

Chỉ cần Lâm Phàm làm ra bất cứ hành động nào vượt qua giới hạn, bọn họ sẽ lập tức xông ra, ngăn chặn mọi hành vi.

Đúng lúc mọi người đều nghĩ rằng mọi chuyện đang diễn ra như thế này và đêm chung kết sắp đến gần.

Lâm Phàm gọi điện thoại xong lại không giống như bọn họ tưởng tượng, không hành động đối với Từ Thanh Thanh như họ đã nghĩ.

Chỉ thấy Lâm Phàm đi tới bên cạnh Từ Thanh Thanh, hai tay khoanh trước ngực, không nói lời nào.

Không có hành động nào vượt quá giới hạn.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều không thể tin được.

Từ Thanh Thanh càng không hiểu, cô nghi ngờ hỏi: "Anh trai, anh không định dẫn tôi đến nhà anh sao?"

Nhưng Lâm Phàm lại chỉ bình tĩnh nhìn lối vào bãi đậu xe dưới tầng hầm.

"Đừng vội, tôi đã giúp cô tìm được một chỗ ở tốt, chờ bạn của tôi tới đã."

"Anh ta có xe, là một người an toàn, quan trọng nhất chính là, anh ta rất có hứng thú với thiếu nữ vị thành niên như cô, đến lúc đó mọi vấn đề của cô đương nhiên sẽ được giải quyết một cách dễ dàng."

Giọng của Lâm Phàm tuy không lớn, nhưng lọt

vào tai mọi người lại ầm ĩ như sấm rền.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp ngẩn người ra vì không hiểu, đặc biệt là khán giả nữ.

"Tôi không thể đi được! Người đàn ông này là có ý gì chứ? Ý tưởng của anh đó chính là gọi cho một người bạn sao?"

“Thật sự không thể ngờ rằng, người đàn ông này trông có hiền lành và văn minh, nhưng suy nghĩ lại xấu xa như vậy, đúng là một tên tra nam mặt người dạ thú!"

"Đàn ông nước Cửu Châu ở Châu Á không phải đều như nhau sao? Đây không phải là một trường hợp, mà là một hiện tượng phổ biến."

"Vốn tưởng rằng vừa đυ.ng phải một kẻ xấu, bây giờ lại thêm một người nữa, đây không phải là thất bại trực tiếp giao đầu cho người khác sao?"

Đối với tình huống này, nhiều khán giả nam rơi vào trầm tư.

Rõ ràng những lời này của Lâm Phàm đã khiến bọn họ mất niềm tin vào Lâm Phàm.

Nếu cứ tiếp tục theo cái đà này, bọn họ thậm chí còn chẳng còn cơ hội để bao biện rằng đây chỉ là suy nghĩ thối tha của một mình Lâm Phàm nữa.

Nghe được những lời này của Lâm Phàm, Từ Thanh Thanh cũng sửng sốt.

Lúc đầu cô không có phản ứng, nhưng cô nhanh chóng nhận ra điều gì đó.

Trên mặt cô cũng dần dần ửng đỏ lên.

Không phải là vì ngại ngùng, mà là tức giận.

Đúng vậy, nhìn bề ngoài Từ Thanh Thanh và lời nói của cô có vẻ rất tùy tiện.

Nhưng trên thực tế, Từ Thanh Thanh chưa từng chính thức ở bên người bạn trai nào.

Trước khi vào đại học, gia đình cô rất nghiêm khắc.

Vừa lên đại học, trước khi tìm được một người bạn đời hoàn hảo, cô đã bắt đầu chuẩn bị tham gia chương trình này.

Mà lời nói "vượt ranh giới" này của Lâm Phàm cũng củng cố quyết tâm của cô muốn vạch trần

người kia, để anh ta bị xã hội này sỉ vả.

Cô thậm chí còn âm thầm cho tay vào trong túi của mình, bên trong có một chai xịt tự vệ.

Thứ đó là để ngăn chặn tất cả các tai nạn xảy ra.

Dù sao cô cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, đối mặt với tình huống này, cô cũng có chút lo lắng.

Vào lúc này, Lâm Phàm, Từ Thanh Thanh, cả hai đều không nói gì, dường như đang chờ đợi sự xuất hiện của người bạn kia.

Thời gian cứ trôi qua từng phút.

Đúng lúc bàn tay của Từ Thanh Thanh dã lo lắng đến chảy cả mồ hôi thì từ lối vào bãi đậu xe dưới tầng hầm bỗng dưng có tiếng báo động chói tai.

"Bí bo bí bo...".

Nghe thấy âm thanh rất quen thuộc này, Từ Thanh Thanh ngẩn người.

Cô sững sờ hỏi: "Anh đã nói rằng, một người bạn rất quan tâm đến trẻ vị thành niên sao?"

"Không sai, chính là cảnh sát." Lâm Phàm bình tĩnh gật đầu.

Anh trầm giọng nói.

Ngay sau đó, một chiếc xe cảnh sát xuất hiện trước mắt hai người.

Nhìn thấy cảnh này.

Tất cả khán giả trong phòng phát sóng đều trợn tròn mắt.

Họ không thể tưởng tượng được.

Lâm Phàm nói anh ta có một người bạn có xe hơi, vô cùng hứng thú với trẻ vị thành niên.

Hóa ra lại là các chú cảnh sát.