Chương 1.1: Nhìn thấy

Vào mùa thu, lúc mười giờ, thời tiết mát mẻ, nhưng đường đất nông thôn dẫn đến làng Tiều Diệp ở phía tây đường cái Đông Thành, tỉnh J, thành phố Đông Lâm có hơi xóc nảy.

Kẽ hở giữa lốp xe bị chấn động đến mức bị đất vàng khô quắt và cả bụi đất mới dính vào, mà xe buýt nhỏ lại rung lắc lợi hại, trên ghế ngồi gần cửa sổ ở hàng cuối cùng có một cô gái trẻ tuổi đang nhắm mắt nghỉ ngơi, tất nhiên bị rung đến bừng tỉnh, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.

Sau khi cô tỉnh dậy thì vô thức chạm vào ngực mình, thiếu chút nữa đã phun axit trong dạ dày ra ngoài.

Nhưng rất nhanh cô đã mở to mắt, nhìn tới nhìn lui trong xe, hoang mang dần biến thành sợ hãi, thân thể gầy yếu cũng theo bản năng co rút về góc giao nhau giữa cửa sổ xe và vách tường phía sau, còn không ngừng dụi mắt.

“Khương Duệ, cô làm sao vậy?” Người bên cạnh lo lắng hỏi thăm, vừa xích lại gần thì bàn tay to béo thô thiển đặt trên đùi cô, áp người lên vai cô, một hơi nóng nặng mùi xông vào mũi cô.

Trong nháy mắt, suy nghĩ từ tuyến trên thận xông lên thùy trán của não bộ Khương Duệ: Người đàn ông này tên Tào Quang, sáng nay món anh ta ăn là bánh bao hấp nhân rau hẹ với hành tây+ trứng luộc nước trà +canh dê+ tám miếng tỏi.

Từng ngụm khí nặng mùi truyền tới khiến cô sảng khoái tinh thần.

Khương Duệ buồn nôn muốn đẩy người trước mặt ra, trong đầu tuôn ra tin tức để cô lập tức có phán đoán.

1. Cô đã không phải là phú bà Khương Duệ nữa, Khương Duệ hiện tại trong nhà chỉ có bốn bức tường, cha mẹ là quỷ hút máu trọng nam khinh nữ, một thời gian trước, cô đã tự xin quỹ giúp sinh viên nghèo khó dựa trên điều kiện thực tế của mình nhưng bị người dùng quan hệ chèn ép khiến cô không được thông qua, từng một chỗ đều bị người khác chiếm lấy, thời gian cấp bách, thế là cô đến tìm quan hệ để câu thông.

2. Chủ nhân của bàn tay heo thích ăn mặn bên cạnh tên Tào Quang, chính là người mà cô gái này muốn bám váy vào, có anh họ là một giáo viên trong trường đại họ. Để lấy lòng đối phương mà cô không thể không chấp nhận lời mời đến núi dã ngoại với anh ta.

Xuyên rồi? Hay vẫn đang nằm mơ?

Cô đã có được phán đoán đầu tiên vào giây thứ nhất giữa lúc bản thân bị càn rỡ và lý trí thì dao động.

Bốp!

Một cái tát giáng mạnh lên mu bàn tay Tào Quang.

Tào Quảng: "A!"

Tiếng kêu đó đã quấy rầy một đôi nam nữ trẻ khác quấn quít cạnh nhau ở phía trước, họ cùng quay đầu lại, nhìn thấy Tào Quang đang sờ lên mu bàn tay đỏ ửng của mình với vẻ mặt kinh ngạc và tức giận ngược lại là quỷ nghèo Khương Duệ xưa nay vẫn luôn nhát gan hướng nội giống như gặp phải khủng hoảng tột độ, bối rối giải thích mình vừa gặp ác mộng, tưởng mình còn đang trong mơ nên đánh xuống... không ngờ lại đánh nhầm người.