Chương 18

Đó là lần đầu tiên bọn em giận nhau thật sự…. Không nói chuyện, cũng không them nhìn nhau…. Cả buổi học em và gái không ai nói ai câu nào.Nhiều lúc em cũng định quay ra làm lành với Gái…. Nhưng nghĩ đến cái cảnh cãi nhau như hồi tối… nên chả muốn nữa.

Em lúc đó không hiểu mình đã làm gì sai?! Nếu có giận thì Gái cũng phải cho em cơ hội để làm lành chứ…. Giờ mà cứ lạnh nhạt thế này thì cũng buồn thật. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại mình cũng là con trai… thôi thì chủ động trước vậy. E định sau buổi học này sẽ gọi Gái ra chỗ nào đó chỉ có hai đứa rồi giãi bày tâm sự với nhau

…. Vậy mà sau lúc tan học…. em còn chưa kịp mở lời…. thì đã thấy gái vội vàng đi ra khỏi lớp…Em sợ có chuyện gì đó nên đi theo đằng sau… Nhưng trước mắt e lúc này là cảnh có một anh lớn tuổi nào đó…. Đi xe máy đến, đón gái về nhà…. Em thật sự lúc đó đứng hình…. Và Gái lúc đó cũng nhìn thấy em…. Hai ánh mắt chạm vào nhau…. Nó không giống như những lúc vui đùa nhí nhảnh hôm nào… Mà thay vào đó là cái nhìn đầy thất vọng của em (e không hiểu sao lúc đó mình lại yếu đuối đến vậy….!) E đang cố trấn an mình rằng…. biết đâu đấy chỉ là anh trai Gái hay người nhà của Gái thì sao….Nhưng không phải.

– Ơ. Hai em quen nhau à?

E: Dạ…. bọn em học cùng lớp ạ.! Anh là…?

Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD

– Ừ. Vậy hả.hi. Anh ở gần nhà Tr

E: Vậy à. A đến đón Tr về ạ?

– Ừ. Thôi anh về đây, chào e nhé.

E: Vâng. E chào a!

Gái thì chỉ lí nhí môi…. Cũng chẳng nói lên thành lời với em.Em thì lúc đó buồn, cũng chẳng quan tâm đến thứ gì nữa… Thôi. Thế là hết thật rồi. Cuối cùng em và gái cũng chỉ là hai người bạn như bao người khác…. Và có lẽ giờ đây cũng chẳng bao giờ có thể trò truyện thân quen như ngày xưa nữa… Gái đã có người yêu mới….. Và giờ em cũng không còn quan trọng với Gái nữa rồi. Em đi về mà lòng nặng chĩu…. Nhưng rồi cũng tự nhủ rằng không được lụy tình, không quen đứa này thì có đứa khác…. Vậy đấy…. Em đã tự mình rời xa gái bằng suy nghĩ đó đấy. Kể từ khi đó, em không còn sang đứng chờ gái ở đầu ngõ như thường lệ nữa.

Học và học…. Lúc đó cũng sắp thi học kì một nên em vùi đầu vào học.Em học vừa để chuẩn bị thi cử… vừa là cách để em quên đi Gái…. Em và Gái hầu như không còn gặp nhau nữa. Đến cả lớp buổi tối, em đi học được vài buổi rồi xin phép cô nghỉ, lấy cớ là sắp thi nên bận quá không học được. Bọn bạn em ở lớp thì cũng không biết được (lúc đó e đoán thế – vì tính em rất kín, ít khi tâm sự hay nói chuyện với ai lắm, kể cả là bạn than về mấy cái chuyện tình cảm riêng tư này). Hơn một tuần em cũng chả có tin tức gì về gái cả…. Ở trường cũng chẳng gặp…. Mà cũng đúng vậy thôi…. Em chủ động tránh mặt gái kia mà…. Đôi lúc không hiểu bản thân mình muốn cái gì nữa…

– Ê, Thằng cờ hó kia sao dạo này mày nghỉ học lớp buổi tối à (Thằng bạn e)

– Mịa, tao nghỉ được gần tuần rồi…. giờ mới thấy mày hỏi thăm

– Mịa, bố tưởng mày nghỉ vài hôm ai ngờ thấy mày mất tích thật

– Ừ. Tao nghỉ… Học không hiểu gì mấy thì nghỉ thôi

– Có thật không thế? Hay mày và con bé kia có chuyện gì à?

– Chuyện gi là chuyện gì… Vớ vẩn.!

– Sao mày với em kia lại xích mích gì à?

– Không.Có gì đâu..

– Mịa, lớn rồi mà chúng mày cứ như trẻ con ấy (nghĩ lại lúc đó đúng là em trẻ con thật các thím à). Từ lúc mày nghỉ cái Tr tao thấy nó cứ buồn buồn sao ấy… thỉnh thoảng còn gục xuống bàn… rồi khóc nữa

– Hả? Mày nói cái gì? Có thật không?

– Tao không thừa hơi mà để đùa với mày đâu.

– Thế… thế tối qua Tr có đi học không mày..

– Nghỉ rồi!

– Ơ…. Sao lại nghỉ?

– Thấy Mẹ cái Tr đến xin phép cô cho nghỉ mấy hôm…. thấy bảo ốm rồi mệt quá đang truyền nước ở nhà ấy

– Sao mày không bảo tao sớm!

– Ơ… mẹ cái thằng này.Mày có hỏi tao đâu mà tao nói….!

Lúc đó e lo lắng cho Gái quá. Em không hiểu vì sao nữa…. chỉ muốn đến gặp gái… để xem tình hình sức khỏe như thế nào… Học xong em chạy vội sang lớp gái. Thì thấy trên góc bảng lớp ghi tên Gái nghỉ học…. Đúng là gái ốm thật rồi…. Em vội gọi lớp trưởng ra rồi hỏi thăm, xin địa chỉ nhà gái (Trước tụi em hay đi cùng nhau…. Nhưng mà em toàn đèo gái đến đầu ngõ rồi về thôi, chứ chưa vào nhà bao giờ vì còn ngại)… Cũng may là hôm đó là là ngày thứ 7. Nên buổi chiều bọn em không phải học them nên được nghỉ. Em tranh thủ đến nhà thăm Gái luôn. Ngõ không quá sâu nên tìm một lúc thì cũng ra…. Vãi… Phải nói thật là nhà Gái có điều kiện thật….. Em đứng trước cổng… mà hồi hộp, chả biết sẽ ăn nói như thế nào, có bố mẹ gái ở nhà không…. Đang định quay về thì có Mẹ của Gái chạy ra

– Cháu tìm ai vậy?

– Dạ… thưa cô đây có phải là nhà bạn Tr không ạ?

– Ừm đúng rồi

– Dạ… cháu học cùng lớp với bạn ấy. Cháu thấy bạn ấy ốm mấy hôm nay nên thay mặt lớp đến thăm ạ (e phải nói dối thế…. Không sợ mẹ của Gái đa nghi thì cũng mệt lắm)

– Ừ… Cháu vào đi. Cái Tr nó đang nằm ở trên tầng ấy

Em chào cô rồi, vào nhà đi lên gác luôn… Nhà gái tuy không quá rộng… nhưng mà có cảm giác ấm cúng…Lò mò đi lên tầng 2 thì cũng thấy phòng của gái. Phòng gái không có đóng cửa…. Nên ở ngoài nhìn vào là e nhận ra ngay

Cộc…Cộc

– Con vừa uống thuốc xong mà, tí con xuống

E: Là tôi mà…

Gái: Ơ…. Sao… sao ông biết nhà tôi mà đến.

E: Tôi hỏi lớp bà mà.

Gái: Mà ông đến đây làm gì (Gái quay mặt đi, không thèm nhìn em)

E: Tôi… tôi nghe thấy bà ốm… nên đến thăm bà mà (em đang cố bình tĩnh)

Gái: Tôi khỏe, chả sao cả…

E: Nhìn bà phờ phạc thế kia mà kêu khỏe à…

Gái:….

E: Làm gì thì làm, nhưng mà cũng phải chú ý đến sức khỏe một chút… con gái mà ốm thì mệt lắm đấy!

Gái:……

E: Bà vẫn giận tôi về chuyện tối hôm nọ đấy à…

Gái:… (vẫn im lặng chả nói gì)

E:Thật ra tôi… tôi cũng không biết như thế nào cả…. Chỉ thấy anh ấy là người tốt nên tôi mới khuyên bà như vậy… chứ thực ra tôi…

Gái: Tôi… tôi không có cần. Ông về đi

E:…Bà… (đến đây em ức cmnl)… Tôi… đấy là tôi nghĩ cho bà… Ở cạnh tôi…. bà lúc nào cũng chịu thiệt thòi, tôi đâu cho bà được cái gì… Vì vậy tôi… tôi…. Tôi mới nói thế…Phải khó khăn lắm tôi mới…..! Giờ bà nói như thế này…. Thì tôi…. tôi sẽ không bao giờ gặp bà nữa. Tôi về đây….

Em vừa quay đi, định đi về thì nghe thấy tiếng Gái khóc nấc lên….. E quay lại thì thấy Gái chạy đến, ôm mình từ bao giờ:

– Em, em…. Em xin lỗi. Em cứ tưởng…a không có tình cảm gì với em…

– Hả!! Bà vừa nói cái gì….?