Chương 29

Em lúc đó nằm bẹp dưới đất. Chả biết trời đất là gì. Một lúc sau…. Mặt có cảm giác mát mát, lành lạnh, người thì ướt… Mở mắt ra thì…hóa ra là trời đang mưa .Mờ mờ ảo ảo…..Gái thì cứ lay em.

– Anh ơi…Anh… Anh có sao không thế. huuu.

– Có nghe em nói không, anh tỉnh dậy đi anh ơi….

– Huu…Anh đừng có chết…Em sợ lắm….Tỉnh dậy đi anh ơi….

– Anh… đã chết đâu….Em làm gì thế

Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD

– Huu…Sao anh nằm im suốt từ nãy đến giờ.Em kêu mãi anh không có tỉnh

– Anh không… sao mà..

Nói rồi, gái đỡ em dậy rồi dìu em vào trong mái hiên ở nhà gần đó.Đầu óc vẫn choáng, quay cuồng.Đi còn không vững. Nhớ lại mà nguy hiểm thật… ngã đúng vào cái Gờ đá….Gái thì cũng như em ướt hết người, mặt thì khóc tèm nhem cả

– Máu kìa a. Anh chảy máu ở đầu rồi. huuu

– Hả.Máu á….đâu (Lấy tay sờ ra đằng sau gáy đúng là có máu thật, vừa buốt vừa rát).

– Anh không sao đâu, có một ít thôi ấy mà…Em ướt hết rồi kìa.Giờ nghe anh về nhà nhé

– Huc. Huu. Em về mà.Về rồi em băng lại cho anh.. Em…. Em hại anh rồ

i

– Em đừng có khóc nữa. Anh không sao. Để anh đưa em về

– Không… Để em đi về cùng với anh…Anh có chuyện gì thì sao?

– Em lo cái thân em đi… giờ biết là mấy giờ rồi không hả? Gần nửa đêm rồi đó

– Không được…. em…

Đến lúc này em mới hiểu là gái yêu em nhiều đến nhường nào…. Trước giờ vẫn vậy…em đưa tay khẽ vuốt má gái

– Em đúng là khờ khạo quá mà…. Chúng ta….chia tay rồi mà….Vậy nên em đừng có quan……

Nói đến đây,Gái khẽ lắc đầu,bờ vai mảnh mai ấy run lên….Em cũng chẳng cầm được nước mắt mà ôm gái vào lòng rồi khóc theo. Hai đứa cứ như vậy… Trời thì thì vẫn không ngớt mưa

– Anh….Sao anh lại khóc

– ….

– Anh…Anh nói dối em…. phải không?

– Không…Anh….Mà thôi. Giờ về thôi. Muộn rồi…Giờ không về là bố mẹ em mắng chết. Để anh đưa em về…Có gì còn…

– Bố mẹ em hôm nay về quê., ở lại đấy mấy hôm…. tối không có về đâu!

– Hả! (May quá không thì chẳng biết ăn nói với mấy bác như thế nào,lôi con nhà người ta đi giờ này còn chưa vác mặt về)

– ….

– Thôi theo anh về nha. Muộn rồi có gì để sau nói

– Ừm…

Em đưa gái về, trời thì tối om, không một bong người. Cũng phải thôi…. Lúc đó muộn rồi với lại mưa lạnh thế thì có ai mà đi ra ngoài nữa….Ngoại trừ hai đứa tụi em. Về đến cổng, em định về cơ mà thấy nhà tối đen như thế không lỡ bỏ về nên theo gái vào nhà. Gái mở cửa rồi chạy xuống nhà tắm lấy cái khăn rồi đưa cho em lau đầu.Rồi lấy bong băng đầu lại cho em….Hai ánh mắt chạm nhau…. Nhưng im lặng…. Mắt gái vẫn còn ướt…..Lúc đấy em thấy mặt mày gái xanh ngắt lại.Chắc là dính nước mưa nên cảm đây….Em hoảng quá bảo gái lên giường nằm

– Em cảm rồi kìa.

– Không phải đâu…. để em làm nốt, băng xong cho anh đã

– Còn không cái gì. Tím tái mặt mũi thế kia….Em lên giường nằm đi. Anh thế này là ổn rồi

– Nhưng mà…..em

– Đừng có cãi lời anh.

– Dạ…

Không hiểu sao lúc đó em mạnh miệng thật…. Gái cũng không còn ương bướng nữa. Em dìu gái lên phòng

– Tr này

– Dạ

– À….Em…thay quần áo đi…… Ướt hết rồi. Anh xuống nhà pha trà gừng cho em

Xuống dưới nhà mở tủ lạnh ra…. Cũng may là có gừng thật… thế em pha trà luôn. Cái này là do bà em chỉ cho em, bà em hay dạy em nhiều phương thuốc dân gian lắm, nó còn hiệu quả hơn cả mua thuốc tây ở ngoài hiệu, nhất là đánh cảm gió…. Nhưng mà em làm sao có thể vạch áo lưng ra mà đánh cảm cho gái được….thế thì có mà…. Pha xong em cầm lên cho gái. Gái lúc này đã thay bộ đồ ngủ…Nằm đắp chăn co ro

– Tr, em dậy uống trà đi cho đỡ

– Em xin…

– Anh cũng uống đi

– Oh.Anh không cần, có cảm đâu

– ….

– Uống hếtđi… rồi nghỉ

– Anh…Anh….. còn đau không? Còn chảy máu không….Đưa em… xem nào

– Hả…. Đau cái gì….À không.Hết rồi. Thôi em nghỉ đi. Đang cảm lạnh thế kia cứ ngồi dậy làm gì!

– Em…

– Đừng có lo cho anh. Em nằm nghỉ đi

– ……

– Sợ ở một mình hả. Em ngủ đi rồi anh về. Anh khóa cửa cho. Giờ anh xuống dưới nhà chút gọi điện cho bố đã

Em chạy xuống nhà lấy điện thoại bàn gọi về….Và y như rằng bị ăn chửi một trận tơi bời.Em phải nói dối là bạn con nó vô viện nhà không có ai Nên mới tha cho.Chứ bảo ở nhà gái thì có mà là ngóm luôn…. Chả hiểu sao mọi chuyện nó lại rắc rối đến vậy. Nó không còn đi theo như ý mình nữa…. Em giờ chỉ lo cho gái… không biết gái sau này sẽ thế nào…Gái có còn hận em không thì cũng chẳng quan trọng nữa rồi. Chạy lên gác xem cô bé bướng bỉnh kia đã ngủ chưa thì…

– Ơ…. Em chưa ngủ à

– Em chưa…

– Sao không ngủ được à

– Ừm….Người anh…. khô chưa

– Hả, sắp khô rồi.Trong nhà cũng ấm mà

– Em….Anh…. ở lại một chút được không

– Ừ.thì anh chả bào là em ngủ anh mới về còn gì.

– ….

– Em….Em… không thể hiểu nổi anh nữa

– …..

– Anh lừa gạt em phải không….Anh giấu em chuyện gì hả?

– Chuyện gì (Em đang cố lảng tránh)

– Anh còn chối nữa….Em….. em không tin

– Có gì mà không tin….Anh đã nói rồi. Anh…Giờ anh đã có người….

– Anh có ai hả?

– Thì có người khác rồi….

– Người khác là người nào? (Gái hỏi dồn dập)

– …..

– Anh lừa em, anh gạt em… huuu. Hay là anh không yêu em nữa, anh chán rồi chứ gì

– Có phải đâu.Sao em cứ…. (Em chót buột miệng ra… nghĩ lại hồi đó cũng hài thật, em chả nói dối ai quá dc vài ba lần)

– Thế sao anh…

– À….Mà thôi em quan tâm chuyện đó làm gì. Em ngủ đi

– Em không ngủ

– Ơ…..

– Nhất định là anh giấu em chuyện gì…. Anh mà không nói em….

– Cái gì chứ?! Anh không giấu em cái gì cả….Chẳng phải anh đã nói hết rồi đó thôi.Em mệt thì nên nghỉ đi

– Không…Em không tin. Huuu

– Thôi nào…. Em sao thế…. Đêm hôm thế này mà còn…

Gái vừa khóc vừa gạt tay em ra…. Tr à nhiều lúc….Em ngang như cua thật đấy.Đến anh cũng chịu thua em

– Vậy anh nói đi, cô gái đấy là ai? ai ở lớp anh..

– Hả….Em định làm gì?

– Em chả làm gì cả…. em chỉ muốn biết tên thôi.Anh nói đi

– …..

– …..

Gái cứ nhìn chằm chằm em…..

– Là đứa ngồi sau anh ấy mà, em biết sao được

– hức…. anh quen từ bao giờ….

– À…Cũng mới ấy mà

– Anh suốt ngày đi với em kia mà…. Anh quen kiểu gì…. chả nhẽ gặp một hai ngày đã thích rồi à

– Đâu….Ơ…..À…ừ

– Em biết ngay mà… anh toàn nói dối em thôi.huuu

– …..

– Anh bỏ em ra…. Em không có cần huu

Em ôm chặt gái vào lòng, gái thì cứ đấm vào vai em. Nhưng em vẫn ôm, chẳng thể bỏ ra được…. bỏ sao được khi mà em vẫn và còn yêu gái rất nhiều

– Tr à

– …..

– Anh yêu em…… nhưng mà hai đứa mình…. không thể ở bên nhau được lâu nữa rồi