Chương 19: Dẫn Đội

Sau đó Lục Duyên lại nói chuyện với Phất Lãng Minh về chiến sĩ gen, rất nhanh đã đến buổi tối.

Lục Duyên tạm biệt Phất Lãng Minh, trở về trong gian phòng nhỏ của mình.

Hắn ngồi trên giường, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Dưới bầu trời đêm tĩnh lặng, ánh đèn neon phía xa nhấp nháy, phác họa ra sự phồn hoa của thành phố Tây Lê

Lục Duyên hít sâu một hơi, thả lỏng tâm trạng căng thẳng của mình, sau đó nhắm mắt lại.

Bắt đầu thôi.

Ý thức của hắn dung nhập vào bên trong gen chiến văn.

Những đường vân màu vàng trên gen chiến văn lóe lên ánh sáng lờ mờ.

Trong ý thức của Lục Duyên, sương mù trắng xóa phun trào, tạo thành một cánh cửa ánh sáng ở bên cạnh chuỗi gen.

Mặc dù chưa từng tiến vào, nhưng bản năng của Lục Duyên nói cho hắn biết, đó chính là cánh cửa dẫn vào Khởi Nguyên Chi Địa.

Lục Duyên mím môi, ý thức tiến lại gần cánh cửa ánh sáng.

Khoảnh khắc tiếp theo, ý thức của hắn tối sầm lại, đợi đến khi Lục Duyên mở mắt ra lần nữa, đập vào mắt hắn là một mặt trời đỏ rực, cơ thể hắn ngay lập tức đã cảm nhận được cái nóng như thiêu đốt và không khí khô hanh.

Lục Duyên nhìn xung quanh, nơi hiện tại hắn đang ở là một quảng trường rất lớn, bên ngoài quảng trường còn có không ít công trình màu vàng đất san sát.

Bầu trời có chút lờ mờ, phủ đầy cát vàng.

Trong ánh mắt Lục Duyên lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Khởi Nguyên Chi Địa này đúng là thần kỳ, lại có thể khiến hắn tùy ý đến một nơi xa lạ.

Nghe nói trong khắp vũ trụ, tất cả những chủng tộc có trí tuệ đều có thể đi vào Khởi Nguyên Chi Địa.

Nói cách khác, Khởi Nguyên Chi Địa đã kết nối toàn bộ vũ trụ!

Không ai biết được Khởi Nguyên Chi Địa rốt cuộc nằm ở nơi nào trong vũ trụ, tại sao lại có thể liên hệ được với tất cả những chủng tộc có trí tuệ.

Tiếng ồn ào giúp Lục Duyên lấy lại tinh thần từ trong sự kinh ngạc.



“Thêm một chiến sĩ hệ bảo vệ, đi đến sào huyệt của bọ vàng! Chỉ cần tinh linh!”

“Các chiến sĩ hệ nguyên tố mang gen tinh nhuệ dẫn đội, cùng nhau đi đến sa mạc Gobi gϊếŧ bò cạp sa mạc! Chủng tộc gì cũng được, ngoại trừ người đầu chó!”

“Tiểu manh tân của nhân tộc muốn có một đội cá nhân, có đại lão nào muốn dẫn theo manh tân không~~”

Lục Duyên nghe thấy tiếng giống như ở chợ rau, sắc mặt có chút cổ quái.

Trên quảng trường có rất nhiều sinh linh đang tụ tập lại cùng nhau, kêu gọi thành lập đội.

Lục Duyên phát hiện, ngoại trừ nhân tộc thì ở đây còn có những chủng tộc khác.

Tinh linh thường xuất hiện trong những câu chuyện hư cấu trên trái đất có thân hình cao kều mảnh khảnh, đôi tai nhọn và dung mạo tuấn tú.

Có người đầu chó với chiếc đầu chó.

Lục Duyên tròn to mắt khi nhìn thấy miêu nhân có tướng mạo xinh đẹp, lại có một đôi tai mèo, cái đuôi phía sau mông đang không ngừng lắc lư.

Mèo con thật sự đến báo ân rồi ư? !

Có kẻ háo sắc nào có thể chịu được tai mèo với đuôi mèo này? !

Lục Duyên hí hửng trong bụng.

Thế giới này đúng thật kì diệu!

Ở quảng trường này, cũng chỉ có nhân tộc, tinh linh, người đầu chó, miêu nhân, bốn chủng tộc.

Thành phố ban đầu này, là thành phố của bốn chủng tộc.

Còn về thành phố này nằm ở đâu, Lục Duyên cũng đã biết rõ.

Nhiệt độ cao như thiêu đốt, cát vàng trên quảng trường, không khí đυ.c ngầu, vừa nhìn đã biết là khu vực sa mạc Gobi.

Mà trong bốn thành phố ban đầu của Đại Khải tinh nhân tộc, chỉ có Sa Nham thành là ở khu vực sa mạc Gobi.

Vừa nghĩ tới Sa Nham thành, Lục Duyên liền nhớ lại những tư liệu từng nhìn thấy trước kia.

Sa Nham thành, nằm ở khu vực sa mạc, xung quanh là cát vàng và sa mạc Gobi, quái vật phần lớn đều là hệ đá, hệ độc và hệ gió.



Lúc Lục Duyên đang suy nghĩ về cảnh vật và quái thú xung quanh, thì đột nhiên có người vỗ vai Lục Duyên.

Lục Duyên hơi cau mày, quay đầu lại nhìn.

Một tinh linh tướng mạo tuấn tú, mặc áo giáp da màu vàng với vẻ mặt tươi cười đứng ở đó.

“Người bạn nhân tộc, ngươi chỉ có một mình à?”

Lục Duyên hất mày, cười nói:

“Có chuyện gì sao?”

“Ha ha ha, bọn ta định đi săn bọ cánh cứng, hay là đi cùng đi? Lợi nhuận chia theo đóng góp.”

Nam tinh linh vừa nói, vừa chỉ phía sau, cách đó không xa còn có 3 người, một tinh linh cao gầy, một người đầu chó, còn có một người thuộc nhân tộc.

Lục Duyên liếc nhìn rồi lắc đầu nói: “Không cần đâu, cảm ơn.”

Hắn quay người định rời đi, nhưng nam tinh linh ngăn Lục Duyên lại:

“Ấy, bạn đừng đi mà, một mình mạo hiểm ở bên ngoài rất nguy hiểm, đi cùng đi?”

Lục Duyên nhìn hắn một cái, rồi cười nói:

“Ai nói ta chỉ có một mình? Bạn ta đang ở bên ngoài đợi ta rồi.”

Nghe thấy lời này, nam tinh linh mỉm cười một cách cứng nhắc:

“Hoá ra là có bạn đồng hành rồi à? Vậy thôi, ta không làm phiền ngươi nữa.”

Hắn bước sang một bên nhường đường, Lục Duyên đi qua.

Nam tinh linh bĩu môi: “Đúng là đen đủi.”

Ba sinh linh ở cách đó không xa đi tới.

Người đầu chó cười nói:

“Lão đại, thế nào rồi?”