Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ghen Ghét Muốn Nổi Điên

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Đi... đi chứ.”

Đại học Giang Thành có tổng cộng bốn nhà ăn, chia ra ở bốn hướng đông tây nam bắc, rất tiện lợi cho sinh viên ở các khu nhà khác nhau.

Trong số đó nhà ăn phía đông được xây dựng sớm nhất và cũng lớn nhất, tầng hầm còn có một siêu thị lớn, cửa hàng trái cây và tiệm bánh, tất cả những gì sinh viên cần cho cuộc sống hàng ngày hầu như đều được mua ở đó.

May mắn là nó không quá xa ký túc xá của họ.

Ký túc xá của khoa truyền thông văn hoá và khoa thông tin nằm sát nhau, còn có người đùa rằng dưới tòa nhà này có nhiều cặp đôi lắm.

Một viện toàn con trai, một viện toàn con gái.

Sau khi thu dọn xong, Giang Trĩ Ninh nhìn vào bức ảnh thẻ trên thẻ sinh viên của mình rồi cau mày.

Đáng ghét! Đây là lần duy nhất cô chụp ảnh không đẹp.

Chỉ cần ánh sáng kém một chút sẽ làm cô trông đen hơn bình thường.

Đối với một người yêu cái đẹp như cô, thật sự quá khó chấp nhận.

Từ nhỏ cô đã thích những thứ đẹp đẽ, đôi khi thậm chí còn bị ám ảnh đến tận xương tủy.

Nhưng sau khi có được rồi thì lại thấy chẳng còn gì thú vị nữa.

“Wow! Ninh Ninh, ảnh thẻ của cậu đẹp quá đi mất.” Tống Dữu cười tít mắt, tiến lại gần nói.

“Hả?” Giang Trĩ Ninh chớp chớp mắt.

“Nghe nói ảnh trên thẻ sinh viên ở đại học là chụp trước kỳ thi đại học, thường sẽ rất xấu, ảnh của cậu ngoại trừ ánh sáng làm da tối đi một chút thì còn lại đều đẹp xuất sắc!”

“Cậu xem của tớ này, miệng méo, mắt lệch!”

Tống Dữu nói xong, giọng đầy bực tức.

Sau đó cô ấy lấy thẻ sinh viên của mình ra.

Ừm... đúng là chụp có hơi kỳ quặc.

“Không sao, người đẹp là được rồi!” Giang Trĩ Ninh rất giỏi khen người khác, lúc khen mắt cô luôn chân thành, dễ dàng khiến người khác yêu mến.

“Tất nhiên rồi, Phi Phi của chúng ta cũng thế mà.”

Trì Phi được khen một câu, tai khẽ đỏ lên nhưng không nói gì.

Buổi trưa là thời điểm nắng gay gắt nhất, nhiệt độ ngoài trời gần như đã lên tới 40 độ.

Nhưng có lẽ là ngày đầu tiên tân sinh viên nhập học, trong khuôn viên vẫn có nhiều bạn học qua lại.

Diện tích của trường rất lớn, nhà ăn phía đông nằm cạnh tòa nhà thí nghiệm, từ ký túc xá đi tới mất khoảng ba, bốn phút.

Giang Trĩ Ninh che một chiếc ô chống nắng màu xanh xinh xắn, hai bạn cùng phòng ở hai bên, cùng đi về phía nhà ăn phía đông.

Trong nhà ăn không chỉ có sinh viên năm nhất mà còn có rất nhiều đàn anh đàn chị chỉ cần nhìn mặt là có thể nhận ra ngay.

Tống Dữu thèm món cá nổi tiếng của căn tin Giang Thành, vừa vào trong đã chạy ngay đến quầy đó.

Giang Trĩ Ninh liếc nhìn một vòng, cuối cùng cô chọn một phần cơm bò, còn được tặng thêm một ly nước cam, Trì Phi cũng chọn giống cô, cô còn cẩn thận lau ghế thêm một lần nữa bằng khăn giấy.

Ba người chọn chỗ ngồi hơi gần cửa sổ, yên tĩnh hơn.

Ánh nắng buổi trưa len qua kẽ lá chiếu vào cửa sổ, nhìn ra ngoài là một màu xanh tươi mát.

Nhà ăn có bật điều hòa, nhiệt độ không quá cao, mang theo một chút cảm giác mát mẻ.

“Được rồi, mình xin tuyên bố! Những gì đăng trên mạng là đúng, mình cực kỳ mong chờ cuộc sống đại học này, mình sẽ ăn thử hết tất cả các quầy trong nhà ăn này.”

Tống Dữu thỏa mãn nheo mắt lại nói.

Tuy bình thường Giang Trĩ Ninh rất kén ăn, nhưng cô phải thừa nhận rằng căn tin này đúng là có đẳng cấp.
« Chương TrướcChương Tiếp »