Vụ án hồ sơ số 3 - Xếp hình xương người (P3)

Ca này khó rồi đây. Về lý mọi người đều biết rõ, thiếu mảnh xương thì có thể hiểu được, nhưng thừa ra một mảnh thì phải tính lại số người từ đầu.

"Đừng để tâm đến mảnh xương 304 đó nữa. Bước đầu tiến hành khám nghiệm trước ba bộ xương kia đi, mọi người tập trung ánh sáng lại đây. Bác sĩ Khương ra mệnh lệnh. Công việc khám nghiệm của chúng tôi bắt đầu.

Khám nghiệm bộ xương trông có vẻ đơn giản hơn khám nghiệm tử thi, nhưng khi thực hiện lại vô cùng hóc búa.

Đầu tiên, thi thể đã phân hủy hoàn toàn thành xương trắng. Hầu như tất cả các đặc điểm ngoại hình đã biến mất, và việc xác định danh tính rất khó khăn.

Thứ hai, sự biến mất của lớp da và mô dưới da đồng nghĩa với việc mọi tổn thương trên bề mặt cơ thể đã biến mất. Chỉ cần xương không bị tổn hại, thì các dấu vết tổn thương khác đã bị xóa sổ. Việc phán đoán nguyên nhân tử vong và công cụ gây án là một thách thức vô cùng lớn.

Bác sĩ Khương trầm tư một lát: “Thế này đi, tôi và bác sĩ Lưu sẽ khám nghiệm bộ xương ,số 1 và số 2; Lý Tranh đi xem bộ xương số 3, đợi chúng tôi kết thúc khám nghiệm sẽ cùng nhau trao đổi."

Đề nghị này nằm ngoài dự đoán của tôi. Bác sĩ Khương đã lão luyện trong nghề, kinh nghiệm đầy mình khỏi phải bàn. Còn tôi với vai trò bác sĩ pháp y xuất thân bài bản hoàn toàn có đầy đủ khả năng một mình thao tác.

Tôi thoáng liếc mắt nhìn Lý Tranh, trông cô có vẻ không phục, chẳng nói lời nào mà bước thẳng đến bộ xương số 3, làm ra vẻ bắt đầu quan sát.

Có hai mục đích chính của việc khám nghiệm xương: một là để suy đoán danh tính của nạn nhân, hai là để tìm ra nguyên nhân tử vong.

Tôi bước tới bộ xương số 2. Đầu tiên xem qua hộp sọ, bề mặt của hôp sọ này tròn và nhẵn, trên đỉnh có một lỗ tròn đường kính khoảng 4 centimet. Thông thường mà nói đây chính là vết thương chí mạng.

Độ nhô của vòm chân mày không rõ ràng, gò má thấp và xương chũm nhỏ. Xem tới đây cơ bản tôi đã xác định được chủ nhân của bộ xương này là một người phụ nữ.

Để kiểm tra lại quan điểm của mình, tôi đã thử nghiệm lại khung xương chậu. Khung xương chậu mỏng manh hơn và các mô cơ không rõ ràng. Lổ vào của khung chậu có hình bầu dục, lỗ ra rộng hơn, xương mu hình chữ "U"; rãnh thần kinh tọa rộng và nông hơn, bộ phận khớp mu tuơng tự hình vuông.

Bất luận hộp sọ hay xương chậu đều cho thấy những đặc điểm rõ ràng của nữ giới. Không còn nghi ngờ gì nữa bộ xuơng số 2 là phụ nữ.

Việc xác định giới tính chủ yếu dựa vào xương chậu, hộp sọ và xương hàm dưới. Trong khi xương đốt sống, xương ức và xương tứ chi là tư liệu tham khảo hỗ trợ cho việc giám định.

Sự khác biệt về giới tính của xuơng chậu rõ ràng nhất. Xuơng chậu của nam và nữ rất khác nhau về hình dạng, có nhiều bộ phận để xác định giới tính. Trong tình trạng thiếu xương chậu và xương mặt, còn có thể dựa vào xương hàm dưới để tiến hành giám định.

Tỷ lệ giám định lên tới 90% khi dựa vào xương chậu và xuơng mặt. Nếu kết hợp với các xương bộ phận khác thì tỷ lệ chính xác có thể lên tới 95%.

Đầu tiền xác định giới tính, sau đó xem độ tuổi. Để xác định tuổi qua giám định xương, người ta thường dùng răng hoặc bề mặt khớp mu. Thông thường, mức độ mòn răng càng lớn thì độ tuổi càng cao.

Tuy nhiên, điều kiện này ảnh hưởng rất nhiều bởi thói quen ăn uống, cho nên dựa vào bề mặt khớp mu để suy đoán độ tuổi sẽ chính xác hơn. Nó sẽ tăng trưởng theo độ tuổi và thể hiện sự khác biệt về hình thái bên ngoài.

Đầu tiên, tôi giám bộ xương số 2, sau tôi giám định mức độ mòn rằng của đó dựa vào "Phương pháp phán đoán phân loại chín cấp độ" để giám định tuổi.

Hàm rằng của bộ xương số 2 ở cấp độ 4, rằng nanh đã mài mòn gần hết, ngà răng dần lộ ra ngoài, từ đó có thể suy đoán độ tuổi vào khoảng 38 tuổi.

Trong quá trình khám rằng, có một phát hiện bất ngờ rằng nạn nhân có một chiếc răng giả, hơn nữa là một chiếc rằng vàng phản chiếu lấp lánh dưới ánh đèn.

Quan sát mặt bề mặt khớp mu cho thấy mặt liên kết bằng phăng mối liên kết được hình thành, góc dưới rất rõ ràng. Bề mặt chéo mở rộng lên trên đỉnh, từ thời kỳ này, mức độ lồi lõm của mặt liên kết khác nhau, độ tuổi ước tính từ 31 đến 34 tuổi.

Thông qua răng và bề mặt khớp mu có thể tiến hành tổng kết phân tích. Tôi suy đoán rằng nạn nhân khoảng 34 tuổi.

Suy đoán về chiều cao thường dựa vào xuơng tứ chi. Đối với ba bộ xương tương đối hoàn chỉnh này, không có kỹ thuật nào đoán định được chiều cao, mà chỉ cần thêm vào bình quân độ dày bàn chân và độ dày da đầu là đuợc.

Tôi gọi Vương Oánh tới ghi chép: "Nạn nhân số 2, nữ giới, 34 tuổi, cao khoảng 1m65. Nguyên nhân tử vong do chấn thương sọ não, hung khí gây án là loại dụng cụ đầu tròn"

Tội ngẩng lên đã nhìn thấy bác sĩ Khương đang đứng sau lưng Lý Tranh. Giọng cô hơi nhỏ, có vẻ không được tự tin: "Nan nhân số 3 là trẻ em, cao khoảng 1m40, hộp sọ có một lỗ thủng"

Tôi vỗ tay: "Người đẹp pháp y giỏi đấy, cô có đoán ra độ tuổi và giới tính của nạn nhân không?"

"Phần này đoán thể nào, anh dạy tôi đi" Lần này Lý Tranh lại rất khiêm tốn, có lẽ là cảm thấy thất bại sau bài kiểm tra ngày hôm nay.

"Nạn nhân số 3, bé trai khoảng 8 tuổi, chiều cao khoảng 1m40, nguyên nhân tử vong buớc đầu xác định do chấn thương sọ não, hung khí gây án thuộc loại búa." Tôi vừa nói vừa nhắc Vương Oánh ghi chép.

Bác sĩ Khương gật đầu: "Đặc trưng giới tính của những người chưa ở độ tuổi vị thành niên rất mơ hồ và khó giám định. Đừng nói người mới như Lý Tranh, đến cả nhiều bác sĩ pháp y dày dặn kinh nghiệm cũng chưa chắc có thể phán đoán chính xác"

"Haha, vẫn là bác sĩ Khương công bằng khách quan." Lý Tranh liếc nhìn tôi một cái, duờng như lập tức lấy lại sự tự tin.

Bác sĩ Khương tiếp tục: “Nạn nhân số 1 là nam giới, độ tuổi vào khoảng 36 tuổi, chiều cao khoảng 1m75. Nguyên nhân tử vong cũng do chấn thương sọ não, hung khí gây án tương tự hai người còn lại. Xem ra đây giống như một gia đình ba thành viên, chết dưới tay cùng một người hoặc một nhóm nghi phạm."

"Mọi người nghĩ thế nào về mảnh xương số 304 thừa ra này?" Bác sĩ Khuơng cuối cùng cũng nhắc đến mảnh xuơng khó nhằn đó, anh quay lại nhìn tôi và Lý Tranh.

Trước đó tôi đã từng quan sát kỹ, trong lòng cũng đã có phán đoán sơ bộ. “Khả năng rất lớn nó đến từ nghi phạm. Truớc hết, mảnh xuơng này tương đối độc lập, nó không thuộc về các nạn nhân, cũng không tìm tháy bộ phận nào ăn khớp; thứ hai, mảnh xuơng này không hoàn chỉnh, không tự rụng như các mảnh xương khác."

Tôi cầm mảnh xuơng số 304 lên, "Mọi người quan sát kỹ đoạn xương gãy này, ở đây có một vết lõm hình tròn hơi dẹt, rất có khả năng đã bị cắn đứt"

Nhận định của tôi đã thu hút sự chú ý của Bác sĩ Khương, anh đón lấy mảnh xương và phân tích tỉ mỉ hơn: "Cắn đứt xương đốt ngón tay cần một hàm răng sắc nhọn và một lực tương đối lớn."

Tôi trầm ngâm rồi lặng lẽ nhặt chiếc răng vàng rơi trên đất đã phá hiện trước đó, đặt vào lòng bàn tay: "Nạn nhân số 2 có một vàng, hơn nữa nó vừa hay là một chiếc răng nanh."

Răng nanh là chiếc răng sắc nhất, nằm giữa răng cửa và răng hàm, hình chóp nón và thường dùng để xé các loại thịt.

Khi chúng tôi đặt chiếc răng vàng vào vị trí lõm của mảnh xuơng số 304, tất cả đều quá rõ ràng, bởi chúng hoàn toàn ăn khớp một cách đáng ngạc nhiên. Tuy có đôi chút khó tưởng tượng, nhưng khả năng đưa ra rất có lý

...