Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?

Chương 48

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này Ôn Dao đang rất khổ sở, nằm bẹp trên giường không động đậy như một xác chết.

8848 cố gắng an ủi: “Từ góc nhìn của thế giới này mà nói, sắc đẹp chỉ là phù du, họ thấy thân thể cô nhưng không chạm tới được tâm hồn cô.”

“Từ góc độ pháp luật mà nói, nam chính là chồng hợp pháp của cô, cô không cần xấu hổ.”

“Thua rồi.” Giọng Ôn Dao nhẹ nhàng, cảm xúc như tảng băng ngầm dưới đại dương chỉ lộ một phần khiến người ta khó hiểu.

“Thua gì cơ?”

“Tôi chưa bao giờ chiếm được lợi từ Phó Cẩn Chi, vì sao lại bị anh ta nhìn thấy hết trước chứ.”

Ôn Dao chỉ thoáng chút ngượng ngùng lúc đó, rồi cơn tức giận lập tức dâng lên.

Không thể để mình chịu thiệt thế này, cô nhất định phải tìm cách bù đắp lại.

8848 cảm thấy cả đời này của nó cũng không hiểu nổi loài người phức tạp này.

Ôn Dao nằm trên gối bỗng ngẩng đầu lên với giọng nói không vui: “8848, cậu không giám sát tôi 24/7 đấy chứ?”

“Đã nói với cô nhiều lần rồi, chúng tôi là hệ thống đứng đắn, vượt xa các quốc gia trong việc bảo vệ nhân quyền.”

“Cứ dính đến mấy cảnh riêng tư không liên quan đến nhiệm vụ thì trước tiên tôi sẽ đánh đầy rẫy dấu chấm than.”

“Với lại, chúng ta là hai loài khác nhau. Với hệ thống, người cũng như cừu vậy, có mặc quần áo hay khỏa thân thì cũng chỉ là cừu.”

“Không thể tồn tại tình yêu vượt loài. Quái dị cũng có giới hạn của nó thôi cô ạ.”

Ôn Dao nghe ra ý mỉa mai từ bài diễn thuyết dài dòng của 8848 thì giật giật khóe miệng.

“Xin lỗi hệ thống, là tôi suy đoán ác ý. Một kẻ đầy mùi người như tôi sao có thể với tới một cỗ máy đầy mã lệnh như cậu được?”

“Là tôi vọng tưởng rồi.”

“Ha.” 8848 phát ra một tiếng cười lạnh.

“Các phần thưởng trước đây đã được tính toán xong, hiện tại trong hệ thống có một đoạn cốt truyện và một đạo cụ, cô muốn kiểm tra ngay bây giờ không?”

“Đề nghị chỉ mở khóa cốt truyện vào thời điểm quan trọng để xác định chính xác phần muốn thay đổi.”

“Được, nghe cậu, vậy xem đạo cụ trước đi!” Ôn Dao khôi phục dáng vẻ hăng hái, ôm chăn trong lòng, mắt đầy mong đợi.

“Ting, chúc mừng ký chủ nhận được đạo cụ “Mảnh Hào Quang Nữ Chính Truyện Cổ”.”

“Mô tả đạo cụ: Nữ chính trong tiểu thuyết cổ có nhiều mảnh hào quang nhân vật chính, bạn may mắn nhận được một trong những mảnh đó.

Mảnh này chịu trách nhiệm trong việc sinh tồn. Sau khi kích hoạt nó, dù bạn gặp tai nạn xe, động đất hay rơi từ vách đá, dù bệnh viện có đưa ra thông báo nguy kịch bao nhiêu lần, bạn cũng có thể sống sót và hồi phục như ban đầu.

Tất nhiên, bạn đồng thời cũng sẽ bị mất trí nhớ. (Thời gian reset ngẫu nhiên).”

“Wow, thật là tuyệt vời.” Ôn Dao vỗ tay bồm bộp, mặc dù mô tả nghe hơi đần nhưng có đạo cụ này cũng tương đương với thêm một cái mạng rồi.

8848 cũng ngạc nhiên: “Đạo cụ hào quang nhân vật chính thuộc hàng hiếm tương đương với SSR trong game rút thẻ, ký chủ thật may mắn.”

Ôn Dao nhẹ nhàng gõ cằm, đôi mắt mèo lấp lánh: “Tôi lại không nghĩ là may mắn.”

“Đạo cụ này là phần thưởng cho việc thay đổi vận mệnh của Ôn Dao, tôi đoán...”

“Thay đổi vận mệnh của nhân vật trong sách là nhiệm vụ ẩn của tổng bộ các cậu.”

8848 hơi trầm ngâm: “Có lẽ cô nói đúng, lần sau tôi về tổng bộ sẽ hỏi cha mẹ hay anh chị thử.”

Bất kể nghe thấy về người thân của 8848 bao nhiêu lần, Ôn Dao đều cảm thấy rất kỳ lạ, khó tưởng tượng một hệ thống toàn dữ liệu lại còn có thể sống và có gia đình.

“Dù sao con người cũng là sinh vật thấp cấp, làm sao hiểu được hệ thống cao cấp chúng tôi? Cô đừng lãng phí tế bào não nữa.” 8848 tự hào trả lời.

Ngày hôm sau, mãi đến trưa Ôn Dao mới miễn cưỡng dậy.

Nhớ lại lời Phó Nghiên tối qua vừa chạy vừa lẩm bẩm “video play”, không tránh khỏi có chút ngượng ngùng, không muốn đối mặt.

Thật sự đói đến chịu không nổi cô mới vác bộ mặt nhăn nhó xuống lầu, lại phát hiện Phó Nghiên thường ngày thích nằm ườn trên sofa phòng khách hôm nay lại không có ở đây.
« Chương TrướcChương Tiếp »