Chương 2

Tống Miễn cùng đối phương duy trì khoảng cách an toàn, chỉ là ánh mắt có thoáng dừng lại trên người thanh niên đối diện, nhưng rất nhanh có lễ phép thu hồi ánh mắt lại.

" Không sao."

Vị thiếu tướng mặc quân trang theo sau, cùng thiếu niên thì thầm hai câu, thiếu tướng nhìn anh hơi nhíu mày, rốt cuộc cũng không nói gì thêm.

Trước khi đi anh có cảm nhận đường thiếu niên đang nhìn mình

Nhưng cũng chả phải là chuyện gì to tát, nên rất nhanh anh đi xa rời khỏi chỗ đó

Bây giờ còn chưa đến giờ tan học,tòa nhà Song Tử của học viện Tinh Đô đứng sững, ánh mặt trời vàng chói rải khắp mọi nơi,chiếu xuống mặt đất tạo thành một ánh chiều tà rực rỡ.

Tống Miễn trở lại sân thể dục, Lương Hằng và bạn ngồi cùng bàn của anh Khúc Tiểu Thiên đều đến đây.

" Miễn Miễn, tôi vừa mới nghe nói Tạ Xán Nhiên có khả năng hôm nay hoặc là ngày mai sẽ tới, ông thử nói xem liệu cậu ấy có thể sẽ chung lớp với chúng ta hay không."

Lương Hằng nhận lấy nước, "Nếu chúng lớp chúng ta, thì tôi mỗi ngày đều có thể ngắm cục cưng bé nhỏ rồi, có chết cũng không tiếc."

Tống Miễn: ......

Anh suy nghĩ một chút,rồi cũng không nói việc mình vừa gặp Tạ Xán Nhiên.

Khúc Tiểu Thiên: "Cũng không phải không có khản năng nha, nếu như cậu ấy cùng ban với chúng ta,thì khả năng chung lớp với bọn mình sẽ rất cao đó."

Học viện Tinh Đô là học viện số một tại Tinh Đô, vốn trước là một trường trung học trực thuộc đại học Tinh Đô, thế nhưng mấy năm trước bộ giáo dục đã cải cách đổi thành học viện, hiện tại bên trong đại học là trụ sở chính.

Thế nhưng đại học cùng học viện bọn họ không cùng một khu, tuy bọn họ gọi là học viện, nhưng trên thực tế khu trung học cùng khu đại học được tách ra.

Trong trường các lớp học được phân chia theo thành tích xuất sắc, tất cả các giới tính đều bình đẳng, được chia thành ban A, banB, ban C, ban D và các lớp khác nữa,trong đó thì có ban A là ban dẫn đầu . Hàng năm, các trường quân sự và các trường đại học khác sẽ thường tuyển thẳng nhũng học sinh của ban này.

Khúc tiểu Thiên lại nói thêm một câu,"Quan trọng nhất là cậu ấy phải cùng ban với bọn mình đã."

Tạ Xán Nhiên là hoàng tử,vậy nên thông tin sẽ không lộ ra được nhiều.Tin tức trên mạng cũng chỉ cho biết hắn là hoàng tử, giới tính là omega, còn những cái cơ bản khác thì không có mấy.

Lương Hằng chắp tay trước ngực:"Phù hộ cho Tạ Xán Nhiên đến lớp bọn con, con nguyện ý đổi lại 3 phần* ."

Nói thật thì tui ko hiểu phần này lắm ai hiểu thì giúp tui nha nguyên văn 梁恒已经双手合十:“保佑谢灿然到我们班,我愿意用再也投不准三分去换。

Tống Miên không khỏi muốn bật cười khi nghe vậy, nước đá từ chai chảy ra , thấy vậy anh lấy lấy đầu ngón tay lau đi.

"Cuối tuần có bài khảo sát hàng tháng, cậu dùng thành tích của bài khảo sát để đổi đi,tôi thấy như vậy sẽ có thành ý hơn đó."

Sắc mặt Lương Hằng trong nháy mắt suy sụp, vừa nhắc tới khảo sát hàng tháng, cả người đều ỉu xìu không thôi."

"Anh Miễn nói , chờ em thi đậu trường quân đội, bên trong đều là danh tướng hoàng tử, cũng sẽ không cần phải cầu mong như này. Nhưng mà Xán Xán không giống vậy..."

Tống Miễn vỗ vỗ bả vai Lương Hằng, "Cậu có thể hiểu được điều này,anh đây rất mừng.*"

*Ý nói dùng Lương Hằng có cô gắng cỡ nào thì cũng sẽ không gặp được Xán Xán.Bởi vì Xán Xán là hoàng tử nên rất khó gặp.Ở đây anh Miễn là đang muón nói sự thật phũ phàng này trước mặt anh Hằng.

Khúc Tiểu Thiên phốc một tiếng rồi lúc sau cười thành tiếng.

Lương Hằng: ......

Sau khi tiếng chuông tan học cất lên, Tống miễn thu dọn đồ đạc rồi đi ra trường. Vòng tay tương đương với thẻ căn cước, khi ra vào công trường đều phải cần nó, cách cổng trường không xa có một trạm tàu điện ngầm, anh đi tàu địa ngầm trở về, từ trường học cho đến trạm cuối.

Lúc về đến nhà thì cũng đã được hơn một tiếng.

Gia đình anh cư trú tại một khu phố cổ, nơi này đã được đưa vào kế hoạch quy hoạch của Tinh Đô trong hai năm nay, sẽ được sửa thành nơi dịch chuyển của tàu điện ngầm,các trung tâm mua sắm nhỏ và cơ sở y tế.

Tống Miễn dùng vân tay mở khóa, nhà anh chỉ có hai căn phòng đơn giản, theo kiểu một căn hộ cũ

Bố mẹ anh hay phải ra ngoài lâu dài, làm công việc thí nghiệm sinh vật ở vành đai hành tinh. Năm nay cũng chưa có trở về, mở đèn trong nhà ra, rồi anh làm cho mình vài món ăn đơn giản.

Trong tủ lạnh gồm có thuốc ức chế và dịch dinh dưỡng, hiện tại Tinh Đô đã nghiên cứu ra dịch dinh dưỡng có thể thay thế cho đồ ăn, 50 Ml liều lượng có thể dung nạp năng lượng trong 5-10 giờ, giá cả cũng vừa phải.

Dịch dinh dưỡng sẽ tiết kiệm thời gian nấu cơm, nhưng mà Tống Miễn vẫn thích tự mình làm cơm hơn, rau quả cùng các loại thịt còn hơn cả dịch dinh dưỡng.

Sau khi làm món mì dầu hành đơn giản, Tống Miễn tìm thấy cái điện thoại mà anh đã lãng quên mất.

Phía trên có rất nhiều dấu chấm đỏ hiển thị tin nhắn chưa đọc,anh xem từng cái một, cuối cùng anh ấn mở tin nhắn mà Khúc Tiểu Thiên mới gửi không lâu trước đó, là yêu cầu chăm sóc của Tạ Xán Nhiên.

Tống Miễn liếc nhìn tô mì dầu hành trên đĩa của mình. Bố mẹ anh đã một năm không về, cũng bật vô âm tín, tiền tiết kiệm của anh chẳng bao lâu nữa cũng sẽ không đủ để làm món mì dầu hành.

Dưới avata Q, đề mục rõ ràng, bên dưới là yêu cầu.

*Q ở đây chắc là app QQ của TQ á mn.

Thứ nhất, là học sinh học viện Tinh Đô, thành tích tốt, ít nhất cũng phải thuộc top 10.

Thứ hai, thấp hơn Tạ Xán Nhiên, nếu là Alpha, cần phải có lực khắc chế với omega từ 80% trở lên.

Thứ ba, lớn hơn Tạ Xán Nhiên.

Thứ tư, không được ghét màu hồng.

Tống Miễn trong lòng nghĩ thầm cái yêu cầu kỳ quậc gì thế này, ánh mắt anh rơi yêu cầu cuối cùng, bên kia Khúc Tiểu Thiên đã gửi mấy tin mới.

Khúc Tiểu Thiên: Anh Miễn, anh xem mọi yêu cầu anh đều phù hợp.

Khúc Tiểu Thiên: Thành tích của anh thuộc top 3, khẳng định là không có vấn đề gì. Anh cao một mét tám hai, trước mắt thì Tạ Xán Nhiên cao tầm khoảng 1m85, so với cậu ta thì anh thấp hơn 3 cm.

Khúc Tiểu Thiên: Tạ Xán Nhiê năm nay mười tám, anh cũng mười tám, hai người bằng tuổi nhau, mà anh cũng lớn hơn cậu ta vài tháng.

Về yêu cầu cuối cùng, Tống Miễn không thể không nhìn nhà của mình, những đồ anh ấy sử dụng đều là màu đen trắng, cũng có vài cái màu xám hoặc xanh da trời.

Anh mới chỉ nghĩ đến cái màu sắc đấy thôi, trong đầu liền hiện lên khuôn mặt thiên sứ của Tạ Xán Nhiên.

Đầu ngón tay có chút giật giật,anh hồi âm lại cho Khúc Tiểu Thiên .

Ngày hôm sau Tống Miễn đi học sớm, trên đường anh mang theo trứng luộc cùng sữa bò, từ cổng trường học đến ban của anh rất náo nhiệt, trên người bọn họ đều là đồng phục trắng xanh.

Sau khi học cả ngày Tống Miễn cùng Khúc Tiểu Khúc đi đến nơi báo danh. Đó là một tòa nhà khắc ở trong trường bọn họ.

Tất cả những người tới đều là Alpha, còn có thiếu tướng canh giữ ở đó, mọi người xếp hàng tiến vào, hồ sơ thì phải được nộp từ trước.

Đa số đều là mấy người bạn bè đến xem náo nhiệt, vì yêu cầu thành tích phải thuộc top 10 nên cũng dễ dàng lọc đi được rất nhiều người.

Tống Miễn cũng không quá khẩn trương,anh đem tư liệu của mình đưa trước , liếc qua cánh cửa, người đi ra đều là Alpha sắc mặt đỏ bừng, cứ như là đến kỳ mẫn cảm vậy.

Nhưng vì có vòng tay ức chế, nên rất nhanh bọn họ đã tỉnh táo lại.

Có mấy người nhìn thấy Tống Miễn, có chút sợ hãi, bọn hắn đã cùng với Tống Miễn solo một trận, nhưng hoàn toàn không thắng lại được . Lúc này đi quá Tống Miễn, từng người đều muốn đi đường vòng.

"Ai nói Tống Miên không có hứng thú với omega, sao hắn cũng tới đây."

" Trước kia có không ít Omega hao phí tâm tư theo đuổi cậu ta, dù có thế nào thì hắn cũng đều thờ ơ, nhưng xem ra đều là vì mấy cái Omega kia không đủ có lực hấp dẫn rồi."

"Nam thần của tôi cuối cùng cũng khom lưng vì một Omega hương sữa sao huhuhuhuhuhuhuhuhu...... Tôi còn muốn làm Alpha nữ yêu đương với anh ấy."

Tiếng những âm thanh nghị luận đó không hề thâp, Tống iễn yên lặng nghe, anh cầm tư liệu của mình, mí mắt chưa từng nhấc một chút.

Anh khom lưng chẳng qua cũng chì là vì tiền thui.

Rất nhanh thiếu tướng đã gọi đến tên anh, anh đem tư liệu giao cho thiếu tướng trong . Vị này thiếu tướng này trông rất trẻ tuổi, vậy nên cũng không biết hắn ta lớn hơn anh bao nhiêu, gã tiếp nhận tư liệu của anh rồi nhìn anh một cái.

" Đi vào đi, tiểu điện hạ đang chờ cậu ở bên trong."

Tống Miễn bước vào, nơi này là phòng đặt cách được mượn từ nhà trường. Tạ Xán Nhiên thân phận đặc thù, hơn nữa mỗi ngày đều ghi chép tình trạng thân thể đây là một việc vô cùng quan trọng, vậy nên nhà trường rất coi trọng chuyện này.

" Tống Miễn." giọng nói dịu dàng gọi đến tên của anh, thiếu niên cầm tư liệu của anh có vóc dáng cao, ngũ quan hoàn hảo, ngón tay thon dài lật llen từng tráng giấy, hướng anh lộ ra một nụ cười.

"Quả thực là có lớn tuổi hơn em...... Ca ca mau tiến lên trước đi."

Chỉ mới một tiếng ca ca mà đã gần nhu làm loạn cả tâm trí của anh, Tống Miễn lúc này bỗng nhớ tới khoảng khắc Lương Hằng gọi Tạ Xán Nhiên là cục cưng bé nhó .

...... Khi kêu ca ca quả thực nghe rất ngọt ngào.

*Để ca ca cho nó tình thú nha sau này còn đc nghe dài nha Miễn ca.