Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Giả Làm Ca Ca, Ta Đã Bị Lộ

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ta là Giang Tử Nguyệt, em gái song sinh của Giang Tử Yến.

Ba năm trước, ta nữ phẫn nam trang thay ca ca ta xuất hiện trước mặt mọi người.

Còn nói với bên ngoài là Giang Tử Nguyệt đi đến nhà ngoại ở phía Nam để dưỡng bệnh.

Ba năm qua, được Giang gia tận lực che giấu, đã không còn bao nhiêu người có thể nhớ đến Giang Tử Nguyệt.

Tuy là Tiết Lăng nói lung tung trong lúc say nhưng quả thật đã làm cho ta bị kinh sợ.

"Kết làm thông gia? Đầu huynh nghĩ cái quái gì thế? Có bệnh à?"

Ta mắng hắn vô cùng rõ ràng, kết làm thông gia với "huynh đệ" suốt ngày đi cùng với nhau, còn so xem ai đi tiểu xa hơn?

"Huynh dám tới, có tin hay không ta sẽ đánh gãy chân chó của huynh..."

Ta bực bội tức giận, nhưng Tiết Lăng lại cho là ta đang bảo hộ muội muội thân thiết của mình.

Hắn ợ ra hơi rượu nói: "Không đi thì không đi, huynh có cần nổi giận như vậy không?"

Sang đến ngày thứ hai, ta say rượu chưa tỉnh ngủ, cộng thêm bị chọc tức đến đau đầu, thành công đến muộn.

Vừa vào cửa liền bị Trương Điển Tịch bắt được.

"Ngươi nhìn ngươi xem, có thể để ý một chút được không? Ba năm không làm được cái gì cả, vậy mà ngươi còn không biết sốt ruột."

Ta ngoan ngoãn đứng nghiêm ngay ngắn, chịu đựng giáo huấn.

"Ta hỏi ngươi, mấy ngày trước Quý Tiểu Cửu trình lên tàn quyển tiền triều, có phải là ngươi biên soạn hay không?"

"Hạ quan chỉ hỗ trợ tra một chút tài liệu lịch sử thôi."

Trương Điển Tịch hừ một tiếng: "Tra chút tài liệu lịch sử, sợ là tên hắn cũng là do ngươi viết lên đi."

Ta cúi đầu không nói.

Trương Điển Tịch nói: "Phía trên đã ban thưởng xuống."

Ta mắt sáng như sao: "Bao nhiêu vậy?"

"Chỉ giúp tra tài liệu lịch sử, bao nhiêu thì quan hệ gì đến ngươi?"

Ta: "Không thể nói như vậy, hạ quan đã thương lượng với hắn rồi, danh tiếng thuộc về hắn, tiền bạc thuộc về ta..."

Ta lè lưỡi, nhanh tay che miệng lén nhìn Trương Điển Tịch.

Trương Điển Tịch tức giận đến phùng mang trợn mắt: "Sao trong mắt ngươi chỉ có tiền tiền? Ngươi có biết hôm qua cấp trên khen ngợi Quý Tiểu Cửu như thế nào không?"

Ta cười hì hì.

Trương Điển Tịch chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói Quý Tiểu Cửu có tám thành sẽ được nâng lên.

"Ngươi không sốt ruột?"

Ta không gấp, một chút cũng không gấp.

Ai biết được khi nào ca ca ta du ngoạn phương nào trở về? Cũng không thể giúp huynh ấy thăng từng phẩm cấp một được, để huynh ấy về ngồi không hưởng lộc chắc.

Hiện tại thay huynh ấy giữ chức vụ ở Hàn Lâm Viện cũng không phải dễ dàng, nếu thăng chức, sẽ gặp nhiều người hơn, sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ sơ hở.

Hơn nữa cả ngày giả vờ làm nam nhân, ngực bị siết chặt lại sẽ không phát triển được nữa.

Ta cũng rất mệt mỏi lắm rồi có được không?

Cuối năm nay nếu ca ca ta không trở lại thì ta cũng sẽ không làm nữa.

Đừng nói với ta cái gì mà làm rạng rỡ tổ tông, nam nhân này người nào thích giả bộ thì giả bộ đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »