Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Giả Làm Ca Ca, Ta Đã Bị Lộ

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trở lại phủ, sau khi ta tắm xong mặt vẫn nóng ran.

Mẹ còn tưởng ta bị phong hàn.

Hết lần này đến lần khác xác nhận trán ta không nóng, mẹ mới yên tâm.

"Tóc con gái mẹ đã dài đến như thế này rồi, mẹ mới đánh cho con một bộ trang sức mới, con mau đến xem."

Ta nhìn chằm chằm cuốn sách trong tay, nói: "Nhìn có ích gì, đều là trang sức dành cho nữ nhi, con không cài được."

Bàn tay mở hộp của mẹ cứng đờ, dùng góc khăn thấm nước mắt.

"Đều là do ca ca chết bằm của con, nếu cuối năm còn không trở về nhà, mẹ sẽ nói là nó không cẩn thận rơi xuống nước, c.h.ế.t rồi."

Ta: "Điều đó không cần thiết ạ."

Ta thở dài trong lòng, đặt cuốn sách trên tay xuống, chấm dứt sự cố chấp đôi lúc của mình.

"Ban đầu giả làm ca ca, con cảm thấy rất vui. Thật ra có thể ra ngoài với thân phận nam nhi cũng rất tốt, giờ mà bảo con cởi bỏ thân phận nam nhi, cầm kim thêu hoa, con còn sợ là không quen với việc đó."

Thật vất vả để trấn an mẹ ta.

"Dạo này con thường ở bên ngoài đi đi lại lại, có vừa ý thằng bé nhà nào không?"

"Khụ khụ khụ!" Cơn nóng vừa mới dịu xuống lại nóng ran trở lại.

Mẹ ta vẫn nói lải nhải: "Giờ con đã lớn rồi, cũng nên lưu ý, coi trong thằng bé nào cứ việc nói với mẹ, mẹ sẽ giúp con đi cầu thân."

Ta: "Cầu thân?"

Đây thực sự là coi ta thành ca ca mà nuôi luôn rồi hả!

Ta nói với mẹ chuyện hôn sự không cần gấp.

Đã được mở mang kiến thức về thế giới bên ngoài, cho dù là thân nữ nhi, cũng vẫn muốn tranh giành một chút thời gian ngắn ngủi ở thế giới này.

Cả đời của nữ nhi đâu phải chỉ có cưới gả, giúp chồng dạy con, tranh giành hậu viện.

Dẫu sao, ta cũng đã chứng minh được nữ nhi được nuôi trong nhà cũng có thể lăn lộn ở quan trường rất tốt.

Không phải Trương Điển Tịch cũng cân nhắc ta đó sao?

Từ gia tổ chức gia yến, nam nữ thanh niên khắp kinh thành đều đến.

Ta cũng không ngoại lệ.

Nhưng mà đi đến chỗ nào, đều có người nhắc tới Tiết Lăng.

"Giang Tử Yến, Tiết Lăng ở phía nam, ngươi tới đó là có thể tìm thấy huynh ấy."

"Ta không tìm huynh ấy, cảm ơn."

"Tử Yến huynh, Tiết thế tử đâu? Huynh không đi cùng ngài ấy à?"

"Sao hai chúng ta phải cùng đi với nhau?"

"Giang Tử Yến, sao huynh lại ở chỗ này? Tiết thế tử thi đấu mã cầu bên kia, sắp bắt đầu rồi, đang đợi huynh đấy."

"Xin lỗi, ta không đi."

Thậm chí còn kéo ta sang một bên để trò chuyện: "Giang Tử Yến, huynh với Tiết thế tử giận dỗi nhau à? Chẳng trách sáng nay trông mặt ngài ấy xấu thế."

Ta ngửa mặt lên trời không nói nên lời, hắn mặt xấu thì mặt xấu, liên quan gì đến ta?

Hơn nữa, còn khuyên chúng ta "đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa".

Ta bị trêu chọc đến phiền lòng, thực sự không muốn gặp phải Tiết Lăng.

Đang muốn xoay người bỏ chạy, thì bị Từ Thế Xương cản đường.

Hôm nay tiệc rượu diễn ra tại sân sau của nhà hắn, vì vậy hắn ăn mặc càng lộ vẻ phong lưu hơn, áo choàng mới màu xanh ngọc trông lịch sự hẳn.

Chẳng qua là bả vai hắn quá gầy, thấy thế nào cũng giống như không chống đỡ được, da cũng quá mức nhợt nhạt.

Hắn vừa đến gần một chút, ta đã ngửi thấy mùi son phấn nồng nặc, ta vô thức nín thở lắng nghe hắn nói.

"Tử Yến huynh, mời huynh mấy lần rồi, rốt cuộc huynh cũng đến."

Ta: "Công vụ bề bộn, quả thực không có thời gian rảnh."

"Ồ? Ta còn tưởng là huynh sợ ta, không dám tới cửa chứ." Vừa nói hắn vừa tiến lên một bước, thân hình cao gầy cúi sát vào ta, chiếc quạt lông vũ nhẹ nhàng lướt qua mái tóc dài sau tai ta, rồi đặt dưới mũi hắn nhẹ nhàng ngửi.

Bộ dáng d.â.m tặc háo sắc.

Ta lách mình lui về sau, Từ gia xuất hiện một vị sủng phi, là người mà ta không chọc nổi.

Từ Thế Xương danh tiếng quả thực rất kém, có thể nói là không kiêng ăn mặn, nam nữ ăn hết.

Đây cũng là lý do ta biết hắn có bản đồ cổ nhưng lại không muốn đến hỏi.

Không phải vạn bất đắc dĩ, thực sự không muốn giao tiếp với loại người ghê tởm này.

Phải nói là ta sợ hắn!

Mà thực ra ta cũng không có gì phải sợ, dù gì ta cũng có thân phận Tiến sĩ, lại là người biên soạn của Hàn Lâm Viện, giữ chức quan bát phẩm .

Ta cũng không tin, hắn dám táy máy tay chân với ta.

Vì vậy, ta lùi lại hai bước, mỉm cười nhẹ nhàng.

"Từ huynh nói đùa, gần đây ta thực sự không thể rút người ra được, mới không đến phủ quấy rầy. Dù sao sang năm Trương Điển Tịch cũng hết nhiệm kỳ, ngài ấy còn an bài rất nhiều chuyện cho ta đây!"
« Chương TrướcChương Tiếp »