Chương 1

Tần Phong Vũ là con gái cưng của Tần gia, là tổng tài hữu danh vô thực của tập đoàn Tần thị.

Tần thị trên có ba Tần chính trực oai phong, dưới có Tần đại ca giỏi giang lạnh lùng, lót đáy lại có Tần nhị ca gian hiểm xảo trá và mẹ Tần giàu nứt đố đổ vách. Tần Phong Vũ chính là ngậm thìa vàng trắng đính ruby và kim cương gần 5 cân mà lớn lên, sung sướиɠ không để đâu cho hết. Ba Tần và hai anh trai đều nắm chức chủ tịch, nhất trí đề cử Tần Phong Vũ ngồi ở vị trí tổng tài - nhất định phải là tổng tài, vì mẹ Tần bảo chỉ có chức nghiệp tổng tài mới là khí phách nhất, oai phong nhất.

Không uổng sự mong đợi của mọi người, Tần Phong Vũ lớn lên thành một tên ngũ nhị đại hàng thật giá thật, một tên phá gia chi tử, ăn chơi quậy phá, chơi bời gái gú, đua xe uống rượu, không gì là không biết. Đến lúc Tần gia nhận ra Tần Phong Vũ đã trưởng thành thành "thái tử gia" số 1 thủ đô, "fuckboy" rải đào hoa khắp cả nước thì đã muộn. Ba Tần đành ngậm ngùi gửi con gái vào trường tư thục nữ sinh song cũng không ngăn nổi mị lực của con gái mình. Đến tận lúc nhét Tần Phong Vũ vào trường huấn luyện lính đặc chủng, Tần gia mới trải qua 5 năm bình yên hiếm có.

Tần Phong Vũ tiếp quản Tần thị được hai tháng lẻ mười ngày xem như là thuận lợi. Nhiệm vụ mỗi ngày là chọn một bộ đồ công sở cao cấp nhất, đắt tiền nhất để ban phát mị lực của bản thân cho đám nhân viên người trần mắt thịt trong công ty ngắm nhìn. Cô tự nhận rằng tính cách của bản thân rất xấu. Kiêu ngạo, tự cao tự đại, không coi ai ra gì, lăng nhăng đào hoa,... nhưng đúng là Tần Phong Vũ có tư cách để làm như thế. Ngoại trừ địa vị, nhan sắc, tiền bạc, năng lực thì quả thật cô cái gì cũng không có.

Hôm nay công ty mở tiệc mừng nhân viên chính thức mới, bình hoa Tần Phong Vũ rất tự giác lên bục nói đôi ba câu khách sáo rồi thu về một đám nhan khống. Đám trai tân phòng kĩ thuật này quả thực không phải khẩu vị của cô, nhạt nhẽo nhàm chán lại chả hiểu phong tình. Sau khi nâng ly cùng mấy vị cấp cao, cô ung dung tiến vào một góc khuất để hẹn tiểu thịt tươi đi bắn pháo đêm.

"Này, cô có thấy tên Bạch Thuần Khanh kia giả vờ giả vịt không? Rõ ràng là nhân viên mới, cũng không coi chúng ta ra gì đã âm mưu ôm đùi sếp tổng rồi."

"Đau bụng cái gì chứ, rõ ràng tên ẻo lả này lấy cớ dụ dỗ sếp Trần thôi! Đàn ông con trai mà hở ra là khóc lóc, nhìn bộ dạng kia mà thanh thuần cái đếch. Ngây thơ thì không có nhưng yêu diễm đê tiện thì có thừa!"

Không khéo cho Tần Phong Vũ khi cái góc cô chọn lại khuất sau cửa nhà vệ sinh nữ, tiếng bàn tán rôm rả của đám nhân viên trực tiếp khơi dậy trí tò mò của cô. Mặc dù là con gái nhưng Tần Phong Vũ lại là một kẻ ăn tạp, nam nữ ngon miệng đều không chê. Đều tại nhan sắc của cô quá thu hút, đã thế lại còn phóng khoáng nhiều tiền. Hồi còn phản nghịch, cô học tập bọn hồ bằng cẩu hữu cắt phăng mái tóc dài, sơ mi phanh cổ cà chớn, phong cách trẻ trâu nửa mùa đều được gương mặt đẹp đẽ quá mức cứu vớt, thành công trở thành "nam thần phản nghịch đẹp trai nhất thủ đô". Sau khi bị mẹ Tần bắt học nữ công gia chánh, Tần Phong Vũ nuôi một đầu tóc dài, ngực to mông vểnh, dáng người lại cao ráo, cứ thế trở thành hình tượng đại tỷ nhiều tiền, khốc suất cuồng bá duệ.

Bị gia đình quản thúc gắt gao, sau thời gian thành công thử việc vị trí tổng tài, Tần-cấm dục-Vũ cuối cùng cũng tìm được con mồi mới. Bạch Thuần Khanh ánh mắt mơ màng dựa vào Trưởng phòng Kỹ thuật, da thịt nõn nà, gương mặt tinh xảo, cái mông ngồi trên ghế còn rất cong vểnh. Mặc dù gương mặt ngây thơ, nhưng thần thái trên gương mặt cùng biểu tình say rượu trực tiếp khiến một đám đàn ông cùng bàn cứng. Quả nhiên là yêu diễm đê tiện! Tần Phong Vũ vờ vịt cụng ly cùng vài người xung quanh, âm thầm tiến đến bàn của ban Kỹ thuật. Sếp Trần như hoảng hốt tỉnh lại từ cơn mê, bị cô lợi dụng biến thành tình huống vô tình hất đổ rượu vào Bạch Thuần Khanh ngồi phía sau.

...Vì kế hoạch ăn trộm tài liệu mật từ Tần thị, Bạch tiểu thiếu gia không ngần ngại trà trộn vào hang hùm ổ sói. Chịu đựng 3 tháng thực tập khổ hạnh, còn phải giở bao chiêu trò giả vờ câu dẫn tên trưởng phòng, tên đã lên dây xong, ai ngờ giữa đường nhảy ra một kẻ phá đám. Vì để chuốc say tên đàn ông kia, cậu ta cũng tự khiến mình mơ mơ hồ hồ. Lúc đầu óc thanh tỉnh một chút, cậu đã thấy mình cùng đang hôn môi nồng nhiệt cùng một nữ nhân xa lạ.

...Lấy cớ dẫn nhân viên mới đi thay đồ, Tần Phong Vũ thành công dắt cừu non đang say đến hồ đồ vào ổ sói. Nam nhân này tưởng gầy gò không ngờ vẫn cao hơn Tần Phong Vũ hơn 1m75 cộng thêm giày cao gót, cân nặng cũng khiến cô hơi chật vật để dìu hắn. Cách một lớp vải ẩm, cơ bắp căng cứng mềm dẻo và tiếng hít thở thơm ngát mùi rượu của chàng thanh niên lấp đầy thang máy nhỏ bé, trực tiếp khiến tay chơi lão làng Tần Phong Vũ hứng không gì bằng. Cô trực tiếp đặt con mồi lên tường, một tay thuần thục mở cúc áo, một tay đã sớm luồn vào đũng quần nửa căng phồng. Cặp kính cận dày cộp của Bạch Thuần Khanh sớm cô đơn một mình trong góc tường. Mùi trai trẻ khiến cô hưng phấn đến run rẩy hai chân, men rượu kí©ɧ ŧìиɧ làm hoa huyệt đã sớm lầy lội lại càng thêm đói khát, Tần Phong Vũ vội vàng hôn môi đỏ hồng của nam nhân viên. Nụ hôn không tính là dịu dàng, nhưng đầy khiêu gợi và nɧu͙© ɖu͙©.

Trong thang máy, nữ nhân ép nam nhân vào một góc tường, tiếng "chụt... chụt...lách...chách" vang lên khiến người ta đỏ mặt. Nữ tổng tài ấn cả người lên nam nhân viên mới, hai chân thon dài dưới váy công sở dang rộng làm lực chống, mật dịch ướŧ áŧ róc rách chảy xuôi dưới lớp tất chân đen. Môi lưỡi hai người hòa quyện, nước bọt không kịp nuốt chảy xuôi xuống cần cổ và mất hút sau khe ngực ẩn hiện, Tần Phong Vũ gặm cắn môi lưỡi chàng trai tới tấp. Khuôn miệng thơm tho của Bạch Thuần Khanh tràn đầy hương vị nữ nhân ngọt ngào, gợϊ ȶìиᏂ. Hai người hôn hít mãi, hôn tới mức dươиɠ ѵậŧ dưới háng nam thanh niên cứng lên, sưng cứng nóng bỏng chọc vào bụng của cơ thể mềm mại dâʍ đãиɠ đè trên mình. Bạch Thuần Khanh bị hôn tỉnh, lúc mơ màng mở mắt ra đã thấy một gương mặt xa lạ xinh đẹp đang đê mê gặm cắn môi mình. Ý thức nháy mắt ùa về, cậu giãy giụa định cử động thân thể vô lực thoát khỏi cơn trầm mê tìиɧ ɖu͙©. Ai ngờ hành động này lại khiến dươиɠ ѵậŧ được dịp nhảy ra khỏi cạp quần tây, thẳng thắn đâm chọc vào cơ thể nữ tính trước mắt. Nữ nhân quyến rũ mở đôi mắt khép hờ, mắt hoa đào long lanh nước lúc này đầy câu dẫn trắng trợn. Cô đưa tay ôm lấy gáy người trước mặt, thô bạo gặm cắn răng môi chàng trai.

"Ưʍ... miệng cậu ngọt quá! Cái môi mềm như này là để người khác hôn đúng không" Tần Phong Vũ hàm hồ nói chuyện. Vì môi lưỡi vẫn bận giao triền nên lời nói ra đứt quãng, lại nồng đậm vị tìиɧ ɖu͙© mê người.

"Không phải! Cô... cô buông tôi ra! Cô định làm gì?" Bạch Thuần Khanh thẹn muốn chết, rõ ràng kế hoạch không phải là lăn giường với nữ nhân xa lạ này. Nhưng trí não một đằng, cơ thể một nẻo. Cự vật của cậu còn đang đón gió vẫy gọi, cực kì phản bội chủ nhân mà hưng phấn rỉ nước, đỏ bừng nóng bỏng, còn co giật mà ộc ra một đống tiền tϊиɧ ɖϊ©h͙.

"CᏂị©Ꮒ cậu! Cậu nói xem, nam nhân thì cương cứng, nữ nhân cũng ướt đầm đìa, không lăn giường thì còn có thể làm gì nữa!" Tần Phong Vũ không quá để ý đến sự phản kháng của con mồi, trực tiếp nhét dươиɠ ѵậŧ đang nứиɠ đến run rẩy vào khe đùi giữa hai chân, khẽ cọ sát với miệng hoa huyệt sớm ướt đến đầm đìa của bản thân.