Quyển 1 - Chương 13: Liên lụy



- Papa đang nghĩ gì thế?

Giọng nói ngây tngười không đi cùng nhau.

Ông cười cười xoa đầu con gái nhỏ rồi nhẹ nhàng nói:

- Có thể do James muốn ở nhà cùng ba mẹ. Cũng có thể do Severus lo lắng con đường khó đi. Cũng có thể do không thể nào...

- Không thể nào...

Bà Snape lầm bẩm, ánh mắt nhìn về phía chồng mình đột nhiên thay đổi.

...

- Thầy?

Severus kinh ngạc kêu lên. Trước mắt nó, lão Barry đang đung đưa một cây đũa nhỏ khiến bóng tối nhanh chóng tan biến, cũng khiến tâm hồn nó nhẹ nhàng hơn trông thấy.

- Cứu em trai của...

Severus hấp tấp chạy tới. Chỉ là vừa bước đi vài bước, nó đã đúng sững lại nhìn tay mình, lại nhìn mọi thứ xung quanh, miệng há to không nói nên lời:

- Chuyện này...

Xung quanh nó lúc này làm gì có đám cháy hay bóng đen gì, chỉ có một làn sương mù lờ mờ màu đỏ máu đang nhanh chóng tan đi dưới sự vung vẫy chiếc đũa của lão Barry.

- Chuyện này... ảo giác?

ểm yếu của mình. Và chính lão Barry hẳn cũng nghĩ như vậy, nếu không nó cũng không thể sống tới bây giờ. Nghĩ nghĩ, nó đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nhẹ giọng hỏi:

- Witcher có phải là ma pháp không?

- Không hẳn! Chúng là một loại binh khí ma pháp, được sinh ra để chiến đấu cho các pháp sư.

Đến mức này, lão Barry cũng không giấu nữa mà từ tốn nói:

- Là binh khí, cho nên Witcher hoàn toàn miễn dịch với ma pháp cấp thấp. Là ma pháp nên Witcher có thể lợi dụng ma dược để chiến đấu mà không bị tổn thương nhiều.

- Lão thật là...

Severus cười khổ nói. Đáng lí ra nó nên nhận ra điều này sớm hơn mới phải. Thân thể con người dù sao cũng chỉ là xác thịt, làm quái nào có thể cứng cáp đến độ đao chém không thấy máu cơ chứ? Làm quái gì có thể uống các loại ma dược mà không bị làm sao, ngược lại còn phát huy ra sức chiến đấu mạnh mẽ? ( Nó từng cho các loại động vật uống thử ma dược và không ngoại lệ đều chết. Điều này dẫn đến có một thời gian nó sợ hãi những loại thuốc này vô cùng . Cho đến khi lão Barry đưa ra lý luận kháng tính, nó mới bỏ hoài nghi mà bắt đầu sử dụng những loại ma dược này.)

. Tốt nhất là hủy diệt sự tồn tại của thứ này.

Nói tới đây, lão cười giễu mà rằng:

- Đáng tiếc, ma pháp là không thể hủy diệt, chỉ có thể phai mờ mà thôi.

Ngay khi Severus có điều muốn hỏi thêm, lão lại xua tay ngưng trọng nói:

- Nhà ở đâu mà về? Ta chỉ là đang triều thánh để sửa chữa bản thân. Dù sao thì việc trí nhớ cùng ma pháp bị xáo trộn không phải là một dấu hiệu tốt lành gì.

- Triều thánh?

Severus ngơ ngác hỏi lại. Mặc dù hôm nay nó đã từ lời của lão Barry xác định được sự tồn tại của ma pháp, nhưng việc này cũng khiến nó tiếp xúc với nếc ly đầy rượu vang đỏ, nâng cốc lên trời rồi kêu lên:

- Magic Monopoly!