Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Giam Cầm Em Cả Đời

Chương 11: Giấu giếm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm sau, Uyển Nhi sau khi tan học liền hẹn gặp Lương Thảo Ly ở một quán cà phê cạnh trường đại học của cô. Cô là muốn hỏi xem Thảo Ly đã nói rõ mọi chuyện với anh trai hay chưa.

Uyển Nhi đang ngồi nhâm nhi ly trà sữa thì Thảo Ly đi vào. Sau màn ân ái cuồng nhiệt đêm qua trên cổ của cô ta bây giờ chằng chịt những vết hôn nên Thảo Ly phải mặc chiếc áo sơ mi cao cổ để che đi phần nào.

-"Uyển Nhi! Xin lỗi chị tới muộn. Em đã đợi chị lâu chưa?"

Thảo Ly vừa tới. Cô đi về phía Uyển Nhi đang ngồi đợi, đặt túi xách xuống rồi hỏi.

-"Em cũng vừa mới tới. Chị muốn uống gì không?"

Uyển Nhi nhìn Lương Thảo Ly với khuôn mặt không cảm xúc hỏi.

-"Cho tôi một sinh tố xoài."

Thảo Ly nhìn menu xong rồi liền nói với nhân viên phục vụ.

-"Uyển Nhi, em hẹn chị tới đây có chuyện gì không?"

Đợi nhân viên phục vụ rời đi Thảo Ly mới lại hỏi tiếp.

-"Còn có chuyện gì nữa? Em muốn hỏi chị là đã nói chuyện rõ ràng với anh Vĩ Thành chưa? Em không thể để chị lừa dối anh trai em thêm một ngày nào nữa cả."

Uyển Nhi khoanh hai tay vào nhau, lạnh nhạt nói.

-"Uyển Nhi, chị...chị không thể nói. Chị trót dại nhưng chị yêu anh trai em là thật lòng. Xin em hãy tha thứ và cho chị một cơ hội đi mà."

Thảo Ly nắm tay cô cầu xin nhưng Uyển Nhi lập tức gạt tay Thảo Ly ra. Cô bực bội nói:

-"Nếu chị khó nói như vậy thì để em nói giúp."

Dứt lời cô liền đứng dậy định rời đi nhưng Thảo Ly lại quỳ xuống van xin cô khiến tất cả mọi người trong quán đều quay sang nhìn cô.



-"Chị điên à? Chị làm gì thế? Bỏ tôi ra."

Uyển Nhi lại đẩy Thảo Ly ra rồi chạy đi thật nhanh.

Thảo Ly thấy cô như vậy thì rất sợ cô sẽ nói cho anh biết chuyện cô ta đã cho anh đội nón xanh* nên liền lập tức đứng dậy và chạy theo cô.

(*) Tương đương với từ "Cắm sừng" ở Việt Nam.

-"Uyển Nhi! Chị xin em đấy. Em đừng nói cho Vĩ Thành biết. Chị không thể chia tay anh ấy được."

-"Em cũng không thể để anh trai mình bị gạt thế được. Chị nhìn đi!"

Nói rồi, Uyển Nhi liền đưa kéo cổ áo của Thảo Ly xuống. Những dấu vết hoan ái còn rất rõ.

-"Uyển Nhi, em làm gì vậy?"

Hành động của cô khiến Thảo Ly bị bất ngờ, cô ta vội lấy tay kéo cổ áo lên.

-"Chị nói chị trót dại? Chị nói tôi hãy tha thứ cho chị? Vậy còn chị thì sao đây? Dấu vết này đang tố cáo rằng chị vẫn đang tiếp tục lừa dối anh trai tôi đấy!"

Giận quá hoá bực, cô liền hét lớn vào mặt Thảo Ly. Với tính cách thẳng thắn và bướng bỉnh, cô không thể giương mắt đứng nhìn mấy chuyện xấu xa này được.

-"Uyển Nhi! Em đang nói cái gì? Em nói ai lừa dối ai?"

Đột nhiên một giọng nói nam nhân trầm ấm vang lên phía sau lưng cô khiến cô giật mình quay ra.

-"An...Anh! Sao anh lại ở đây?"

-"Vĩ...Vĩ Thành!"



-"Uyển Nhi, khi nãy em nói ai đang lừa dối ai? Tại sao hai chị em lại đứng đây giữa đường giữa phố nói chuyện với nhau lớn tiếng như vậy?"

Bạch Vĩ Thành khi nãy đi kí hợp đồng xong định ghé qua trường xem cô học hành thế nào thì lại nhìn thấy cô và bạn gái mình đang giằng co nhau liền xuống xem thử.

Uyển Nhi nghe anh hỏi thì quay sang liếc nhìn Thảo Ly:

-"Anh hỏi chị ấy đi!"

-"Vĩ Thành, em...em..."

Thảo Ly ấp a ấp úng không muốn nói nhưng cô đâu biết là Bạch Vĩ Thành sớm đã nghe qua hết được câu chuyện và nhìn thấy cả dấu vết trên cổ cô ta, chẳng qua là anh muốn xem cô thành thật đến đâu mà thôi.

-"Thảo Ly! Rốt cuộc là có chuyện gì?"

-"Vĩ Thành, em xin lỗi. Em không cố tình làm anh tổn thương nhưng em thực sự rất yêu anh."

Thảo Ly bất ngờ tới ôm anh thật chặt rồi khóc lóc. Uyển Nhi thấy cô ta lôi thôi không chịu nói rõ thì rất khó chịu:

-"Chị ta âm thầm sau lưng anh có người đàn ông khác rồi."

-"Uyển Nhi! Em..."

Thảo Ly đang ôm Bạch Vĩ Thành khóc lóc lập tức quay sang nhìn cô. Cô ta không ngờ là Uyển Nhi thực sự có thể làm như vậy.

-"A! Vĩ Thành! Anh nghe em giải thích đã! "

Đột nhiên Bạch Vĩ Thành đẩy Thảo Ly ra rồi bỏ đi.

Uyển Nhi thấy vậy thì vội chạy theo anh.

-"Anh! Anh đợi em với!"
« Chương TrướcChương Tiếp »