Giận Dỗi Kết Hôn (Cô Vợ Ngốc Nghếch Của Tôi)

5.33/10 trên tổng số 9 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
– Tên gốc: Giận dỗi kết hôn – Ngốc nghếch kiều thê của tôi – Edit : Sabj Văn án: Cầu hôn – Dỗi cùng thiệt tình khác nhau chỗ nào? Không có. Dù sao cô cũng thầm mến anh 7 năm. Không hoa tươi… không lời …
Xem Thêm

Hết thảy vẫn là đợi cho đến ngày mai, hoặc là anh không như vậy việc sau rồi nói sau.

Ngủ muộn hơn nữa bất an làm cho Nam Thiến mất ngủ đến gần sáng mới ngủ được, đương nhiên khi tỉnh ngủ mặt trời đã lên cao đầu.

Nhìn đồng hồ báo thức bên giường chỉ mười một giờ, cô cả người giống như con tôm ở trên chảo nóng nhảy dựng lên, vội vàng lao ra khỏi phòng.

Trong phòng một mảnh trầm tĩnh, tựa như cảm giác mỗi ngày Khấu Đạt ăn xong bữa sáng đi làm xong, để lại cô một mình ở nhà.

Anh nhất định đã đi làm, buổi sáng thời điểm anh rời đi, trong lòng có suy nghĩ gì?

Qua mỗi ngày cô đều rời giường thay anh chuẩn bị bữa sáng, làm cho anh ăn xong đi làm, nhưng hôm nay cô không có nấu ăn, không chỉ không có, ngay cả bóng người cũng chưa thấy, anh có thể hay không nghĩ cô cố ý, phát cáu vì chuyện tối hôm qua?

Không nghĩ anh hiểu lầm, nhưng là nếu vì việc nhỏ ấy gọi điện thoại khi anh đang bận rộn, anh có thể hay không cảm thấy cô chuyện bé xé ra to, lãng phí thời gian của anh mà giận cô?

Ảo não cau mày, Nam Thiến tức giận chính mình làm sao có thể ngủ như người chết, một chút cũng không có phát giác anh khi nào thì rời giường, khi nào thì rời nhà đi làm.

Hối hận không làm nên chuyện gì, cô hiện tại đang suy nghĩ là, đêm nay khi anh về nhà, chính mình nên dùng phương thức gì cùng anh nói chuyện ở chung, hóa giải không khí quái dị giữa hai người dạo này.

Kế tiếp thời gian một ngày, cô đều suy nghĩ vấn đề này, suy nghĩ thật nhiều phương pháp, khôi hài có, ôn nhu săn sóc có, giả ngu cùng đáng thương cũng có, nhưng là dù cô nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ tới anh làm việc tới mười hai giờ đêm còn không về nhà, sau đó, mười hai giờ rưỡi gọi điện thoại cho cô, anh đêm nay không trở về nhà.

Mặc dù có chút kinh ngạc, cũng có chút thất vọng, nhưng là trừ bỏ thông cảm anh công tác ở ngoài, cô còn có thể nói cái gì?

Đêm đó anh không có về nhà, cô trằn trọc trong chốc lát lo lắng anh có thể hay không đem thân thể chính mình mệt chết, trong chốc lát lại miên man suy nghĩ lo lắng anh không phải là cố ý đang trốn cô, căn bản không quan hệ tới công tác.

Sau hai trăm hai mươi lăm lần kêu chính mình đừng miên man suy nghĩ, rốt cục màn đêm lại buông xuống, thời gian anh sắp trở về nhà.

Nhưng tình hình giống như hôm trước lại lần nữa phát sinh, mười hai giờ anh gọi điện nói cho cô, anh đêm nay lại không thể về nhà, sau đó ngày thứ ba cũng giống nhau.

Liên tục ba đêm, liên tục ba ngày, cô ngu ngốc cũng khẳng định được là anh trốn cô, nhưng là vì sao? Cô rốt cuộc làm sai cái gì, mà lại bị anh đối đãi vắng vẻ như vậy?

Nam Thiến dùng sức nghĩ lại, cố gắng nghĩ, lại như thế nào cũng nghĩ không ra chính mình sai ở chỗ nào, cho nên để không cho anh có cơ hội lần thứ tư làm tổn thương cô, cô trực tiếp đến công ty tìm anh, quyết định mặt đối mặt đem vấn đề giải quyết.

“Cô muốn tìm lão bản? Hắn hôm nay dường như không có vào công ty nha. Hôm nay có ai nhìn thấy lão bản không?” Nhân viên của anh quay đầu hỏi đồng sự trong văn phòng.

“Không có.”

“Lão bản hôm nay chưa đến công ty, ngày hôm qua cũng không có.”

“Tôi đã ba ngày không nhìn thấy lão bản.”

Trong văn phòng to như vậy, nhóm nhân viên này nhàn nhã trả lời.

“Tôi ngày hôm qua thật ra có nhìn thấy lão bản.” Một thanh âm bất đồng từ chỗ ngồi bên phải vang lên, mọi người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn anh, Nam Thiến tự nhiên cũng không ngoại lệ.

“Tối hôm qua ta đi đến pub, thấy lão bản cùng một mỹ nữ dáng người ma quỷ, gương mặt thiên sứ hẹn hò nha, hai người rất là xứng đôi, khiến người khác hâm mộ đến chết.”

Nam Thiến nháy mắt cứng đờ.

“Đừng bậy bạ, ai chẳng biết lão bản đã kết hôn.”

“Kết hôn thì sao? Chuyện tình yêu của lão bản ai chưa từng nghe qua, xem qua nha?”

“Trước và sau khi kết hôn rất khác nhau!”

“Cô chưa từng nghe qua trâu dắt đến Bắc Kinh thì vẫn là trâu, giang sơn dễ đổi, đánh chết cái nết không chừa sao?”

“Có lẽ nữ nhân kia là lão bản nương?” Có người nói.

Người nọ chắc chắc lắc đầu. “Không có khả năng, nghe nói lão bản nương là cô gái bình thường, so với cô em có dáng người nóng bỏng, ăn mặc gợi cảm, váy ngắn đến mông hoàn toàn không phù hợp.”

“Oa, lão bản muốn nɠɵạı ŧìиɧ!”

“Đàn ông có điều kiện tốt như lão bản, cho dù hắn không muốn, cũng sẽ có nữ nhân tự động dâng mình lên đi?”

“Lão bản nương thật đáng thương, các ngươi đoán, cô ấy biết lão công của mình ở bên ngoài làm loạn sao?”

“Ai biết được?”

Cô không biết, cô cái gì cũng không biết.

Nam Thiến ngơ ngác đứng ở đó, muốn cười lại cười không nổi, muốn khóc nhưng cũng phát hiện chính mình nước mắt lưu không được.

Thì ra anh giấu cô bên ngoài có người phụ nữ khác, thì ra anh đã có người phụ nữ mình thích, nguyên lai đây là lý do anh vắng vẻ cô, tránh né cô, không muốn cùng cô trở thành một đôi vợ chồng thực, hóa ra với cuộc hôn nhân này người cố gắng cho tới bây giờ chỉ có cô.

Giờ tính cái gì? Nếu anh không cần cô, không muốn cuộc hôn nhân vì giận dỗi này, có thể nói thật ra, cô cũng sẽ không chết mà quấn quýt lấy anh, anh vì sao không nói, vì sao muốn cho cô toàn tâm toàn ý đặt cảm tình đặt trên người anh, mới dùng phương thức này tổn thương cô?

Là anh nói muốn cùng với cô trở thành một đôi chân chính vợ chồng, là anh biểu hiện ra một bộ dáng khẩn cấp muốn cô, muốn cảm giác ôm cô, vì sao kết quả người ruồng bỏ cô cũng là anh? Cô rốt cuộc phải nghĩ gì đây? Anh là trêu đùa, nghĩ cô là búp bê vải không có tình cảm sao?

“Tiểu thư, cô không sao chứ?”

Tiếng nói quan tâm khiến lòng của cô định thần lại, cô xem hướng trước mắt lo lắng ngóng nhìn mình.

“Sắc mặt của cô rất khó xem.”

Cô cười tự giễu. Nghe được chồng của mình nɠɵạı ŧìиɧ ở ngoài, săc mặt ai đẹp được?

“Tôi có thể hay không phiền toái cô một việc?” Cô nhẹ giọng nói.

Đối phương chần chừ gật đầu.

“Có thể hay không lúc cô gặp Khấu Đạt, giúp tôi chuyển lời là tôi có tìm đến anh?”

“Đương nhiên.” Đối phương gật gật đầu. “Xin hỏi tiểu thư tên họ là gì?”

“Tôi sao?” Cô xả môi, thản nhiên trào phúng cười. “Cô chỉ cần nói với anh có vợ đến tìm là được.”

Hiện trường nhất thời một mảnh yên tĩnh, lặng ngắt như tờ, mọi người đều bị sợ tới mức hai mắt trợn tròn, cứng họng, cử động liên tục cũng không dám, lộn xộn một chút cũng không.

Nhìn qua hiện trường mọi người phía dưới xong, Nam Thiến liền xoay người rời đi, phía sau cũng lập tức tuôn ra một mảnh kinh hoảng cùng khẩn trương khe khẽ nói nhỏ.

Cô hy vọng Khấu Đạt nghe thấy cô đã biết chuyện này xong, cũng có thể giống bọn họ có phản ứng kinh hoảng hoặc khẩn trương, hay anh có thể thở phào nhẹ nhõm, rốt cục có thể thoát khỏi cô?

Nam Thiến muốn cười, nước mắt lúc trước không biết trốn đi chỗ nào lại rớt xuống.

***

“Lão bản, anh ở đâu? Không tốt, lão bản nương vừa mới đến công ty tìm anh, mọi người không nhận ra cô ấy, cho nên liền không kiêng nể gì cô ở trước mặt nói một đống không nên nói, anh muốn hay không nhanh chút về nhà một chuyến, tôi sợ lão bản nương làm chuyện gì không nên làm, anh nhanh chút trở về.”

Khi nhận được điện thoại của trợ thủ đắc lực, Khấu Đạt đang cùng Dương San San du lịch Hà Lan.

Người đẹp ở bên, vì vấn đề mặt mũi của đàn ông, anh đã sớm định ra kế hoạch tiếp tục ngoạn nhạc, thẳng đến buổi tối mười giờ đưa người đẹp về nhà xong, mới lái xe về nhà.

Đứng ở ngoài cửa nhà, anh đột nhiên do dự, hoài nghi việc mình làm có đúng không?

Nam Thiến cũng không có làm chuyện gì có lỗi với anh, lúc trước sở dĩ cùng anh kết hôn cũng là vì giúp anh, sở dĩ tiếp tục cuộc hôn nhân này cũng là do anh hy vọng, anh thỉnh cầu, cô toàn tâm toàn ý phối hợp, còn thật sự sắm vai thê tử, cho anh một gia đình ấm áp trước nay chưa từng có, kết quả anh báo đáp cô cái gì?

Thêm Bình Luận