Giận Dỗi Kết Hôn (Cô Vợ Ngốc Nghếch Của Tôi)

5.33/10 trên tổng số 9 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
– Tên gốc: Giận dỗi kết hôn – Ngốc nghếch kiều thê của tôi – Edit : Sabj Văn án: Cầu hôn – Dỗi cùng thiệt tình khác nhau chỗ nào? Không có. Dù sao cô cũng thầm mến anh 7 năm. Không hoa tươi… không lời …
Xem Thêm

San San nói, nếu không phải vợ chồng thật, hiện tại ly hôn với cô không có tổn thương.

Nhưng thật sự là như vậy sao?

San San nói, đưa cô một chút tiền, không ai là không yêu tiền.

Nhưng lúc trước sở dĩ kết hôn cùng Nam Thiến, không phải là do cô không bị lợi dụ sao? Nếu Nam Thiến thật sự đòi tiền, ba ba đưa ít hơn anh sao?

Đột nhiên trong lúc đó, anh phát hiện chính mình không hỏi qua cô vì sao nguyện ý cùng anh kết hôn, chỉ có cô hỏi qua anh mà thôi.

Mà anh đưa lý do tuyệt không êm tai, muốn cùng cô trở thành một đôi chân chính vợ, chồng lý do cũng không thấu đáo thuyết phục, vì sao cô cùng anh giải quyết yêu cầu của anh, hơn nữa còn thật sự hết sức làm bà chủ gia đình, làm vợ hiền anh?

Anh chưa từng có nghĩ tới vấn đề này, nhưng là hiện tại thật sự ngẫm lại, anh mới biết được thái độ chính mình đối với cô có bao nhiêu thờ ơ, xem nhẹ cỡ nào, không để trong lòng.

Thật sự là buồn cười lại châm chọc, anh thế nhưng thời điểm suy nghĩ muốn ly hôn với cô, mới tỉnh lại được thái độ chính mình đối với cô có bao nhiêu hỗn đản cùng đáng chết, nhưng như vậy thì sao? Chẳng lẽ tỉnh lại xong, anh sẽ bởi vì áy náy mà không cùng cô ly hôn sao?

Nếu thật muốn làm như vậy, San San làm sao bây giờ?

Nếu thời gian có thể quay lại, anh lúc trước sẽ không dỗi cưới Nam Thiến, hoặc là cưới Nam Thiến sau sẽ không lại đi dính chọc đóa hoa San San xinh đẹp lớn mật lại nhiệt tình này. Đáng tiếc hiện tại hối hận đã không còn kịp rồi, anh phải đưa ra lựa chọn giữa hai người.

Hít sâu một hơi, anh lấy ra cái chìa khóa mở cửa, đẩy cửa mà vào.

Trong phòng một mảnh hắc ám, làm cho anh ngốc sửng sốt một chút. Anh nghĩ đến cô vẫn chờ anh.

Phòng khách đột nhiên hiện lên ánh sáng dọa anh nhảy dựng, sau đó anh nghĩ tới bà xã dỗi không để ý tới anh, thế nhưng theo phía sau cửa nhảy ra, hướng anh kêu to. “Sinh nhật vui vẻ!”

Sinh nhật vui vẻ? Hôm nay là sinh nhật anh sao? Khấu Đạt sửng sốt, hơi suy nghĩ một chút. Hôm nay dường như theo quốc lịch là sinh nhật của anh, chính anh cũng không nhớ rõ, cô thế nhưng nhớ rõ, thế này làm sao anh có thể mở miệng muốn cùng cô ly hôn?

“Đến đây.” Cô lấy lòng thân thủ kéo anh, kéo anh đến trước một cái bánh ngọt đã chuẩn bị, thay anh châm lửa ngọn nến số hai cùng số tám sau đó vì anh hát bài hát sinh nhật vui vẻ.

“Mừng ngày sinh nhật của anh, mừng ngày sinh nhật của anh...”

Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy cô ca hát, làm anh ngoài ý muốn nhận ra, cô thế nhưng có giọng hát hay, còn có tiếng nói đặc thù làm người ta mê muội.

“Đến, nhanh chút hứa nguyện, lại thổi ngọn nến.”

“Hứa nguyện sẽ không dùng.” Anh có chút do dự.

“Không được! Nhanh chút, hơn nữa muốn hứa ba điều nha.” Cô bá đạo nói với anh, rất hiếm khi cô tỏ ra như vậy.

Có chút bất đắc dĩ liếc nhìn cô một cái, Khấu Đạt bắt đầu hứa nguyện. “Anh hy vọng công ty buôn bán vận chuyển có thể từng bước thăng chức, phát triển không ngừng.”

“Được, nguyện vọng thứ hai.”

Khi hứa nguyện vọng thứ hai, anh hơi chút do dự một chút, sau đó mới nhìn cô nói: “Anh hy vọng sẽ quan tâm người, mặc kệ có anh ở bên người hay không, đều có thể khỏe mạnh vui vẻ.”

“Nguyện vọng thứ ba đặt ở trong lòng là tốt rồi, không cần nói ra.” Nam Thiến mỉm cười nhắc nhở.

Nhìn cô một cái, Khấu Đạt yên lặng ở trong lòng ưng thuận nguyện vọng thứ ba.

Anh hy vọng có thể cùng em kết giao tốt mà chia tay cũng không đau buồn, ly hôn xong còn có thể là bằng hữu.

Anh khuynh thân thổi tắt ngọn nến.

Nam Thiến dùng sức vỗ tay, cố gắng đem không khí biến thành thực náo nhiệt, nhìn Khấu Đạt chỉ cảm thấy càng thêm đau lòng cùng thật có lỗi.

“Nam Thiến...” Anh muốn một lần nói cho rõ, trực tiếp tiến vào vấn đề chính, lại bị cô ngắt lời.

“Chờ một chút, em mua một lọ rượu vang nha, siêu cấp đắt tiền, nhưng là người bán rượu nói năm ấy nho rất tươi tốt, cho nên năm ấy xuất xưởng rượu cũng đặc biệt uống ngon, mới có thể đặc biệt quý, nói em mua về nhà uống, tuyệt đối sẽ không hối hận. Em không hiểu về rượu, anh giúp em thưởng thức xem, xem nhân viên cửa hàng có hay không gạt em. Em đi lấy rượu.” Cô giống chim sẻ bàn xèo xèo thì thầm nhanh chóng nói xong, tựa như một trận gió vọt vào phòng bếp, lại vọt ra, khi trở về trên tay trừ bỏ một chai rượu, còn có hai cái cốc có chân dài cùng một dụng cụ mở chai.

“Giúp em mở được không?” Cô đem rượu vang cùng dụng cụ mở chai đưa cho anh, làm nũng nói.

Khấu Đạt không thể cự tuyệt, chỉ có thể đem rượu vang trên tay tiếp nhận đến, mà cô vội vàng cắt bánh ngọt, chia bánh ngọt, trên mặt thủy chung mang theo cười.

Anh hoàn toàn không thể đoán trong óc cô suy nghĩ cái gì? Theo lý thuyết, cô hẳn là biết anh bên ngoài kết giao bạn gái mới đúng, vì sao một chữ cũng không nói, còn có thể mặt mang tươi cười vì anh tổ chức sinh nhật? Nếu đổi lại là anh, anh không phải phát điên, chính là đã sớm tìm cô đối chất, nữ nhân là động vật phức tạp khó hiểu như vậy sao?

“Đến, ăn bánh ngọt... Không, uống rượu trước tốt lắm, miễn cho vị giác bị bánh ngọt ảnh hưởng.” Cô rót một chén rượu đưa đến bên môi anh.

Đem chén rượu trên tay cô nhận lấy, trước nhìn cô một cái, xong anh mới nhẹ nhàng mà nhấm một ngụm.

“Thế nào, uống ngon sao?” Cô khẩn cấp hỏi.

“Không sai, giống như nhân viên cửa hàng nói với em, năm sản xuất rượu vang này cũng không tệ lắm.”

“Thật vậy chăng? Em uống thử xem.” Cô tự mình rót một ly, sau đó uống một ngụm, một ngụm, lại một ngụm.

“Đừng uống nhanh như vậy, rượu vang tác dụng chậm rất mạnh.” Anh nhịn không được ngăn cản.

“Nhưng uống thật sự ngon nha, một chút cũng không sáp, còn có một chút ngọt ngào.” Nói xong nhịn không được lại uống một hớp lớn.

“Nam Thiến...” Khấu Đạt mày nhướng mày nhìn cô, mới mở miệng lại bị ngắt lời.

“Được rồi, em biết không nên uống nhanh như vậy, rượu vang tác dụng chậm rất mạnh, anh vừa rồi đã nói qua.” Cô đối anh nhếch miệng cười, nói vừa xong, không ngờ đem chén rượu của mình một ngụm hết sạch.

Anh không thèm nhắc lại, cũng không ngăn cản, bởi vì anh rốt cục biết đây là phương thức cô phát tiết cảm xúc, nếu anh trấn an không được, cũng chỉ có thể cùng bồi với cô.

“Chúng ta chơi trò chơi được không? Người thua uống một chén.” Cô đưa ra trò chơi điên cuồng này.

“Một ly nhiều lắm, chúng ta cũng chỉ có một chai rượu mà thôi, uống như vậy, rượu lập tức sẽ không có.” Anh tìm cái lý do ngăn cản.

“Nếu không, chúng ta liền đổi thành cởϊ qυầи áo, thua liền cởi một thứ.” Cô nói ra ngữ khí kinh người.

“Nam Thiến...”

Cô khıêυ khí©h. “Anh không dám sao? Sẽ không có can đảm như vậy chứ?”

Đàn ông bị phụ nói không có can đảm là nhiều vũ nhục? Tuy rằng biết là không nên chịu kí©h thí©ɧ của cô, cũng rõ ràng hiểu được không nên bồi cô hồ nháo, nhưng mà tựa như sừng trâu thấy vải đỏ bị dựng thẳng lên, anh hoàn toàn không thể khống chế chính mình chỉ có thể chấp nhận lời thách thức của cô.

Rượu một ly tiếp theo một ly, quần áo cũng càng cởi càng ít, hai người chơi đoán số đấu rượu, chậm rãi chuyển thành người vật lộn người.

Đàn ông cùng người phụ nữ, chồng cùng vợ, kí©ɧ ŧìиɧ, bộc lộ.

Đau đầu quá, đây là cảm giác đầu tiên sau khi Khấu Đạt tỉnh lại, cảm giác thứ hai còn lại là kinh hách từ trên giường nhảy lên, sau đó dẫn đến một trận đau đầu kịch liệt.

Trời ạ, anh chỉ biết không nên bồi Nam Thiến hồ nháo, đau đầu muốn chết! Ôm đầu, anh hối hận không kịp.

Cô đâu?

Ở trên giường nhìn không thấy thân ảnh Nam Thiến, làm cho anh nháy mắt tràn ngập bất an, chịu đựng đau đầu, anh thật cẩn thận di động thân thể xuống giường, đi ra phòng tìm kiếm thân ảnh của cô.

Phòng khách không có ai, hỗn loạn tối hôm qua chúc mừng sinh nhật anh đã được thu dọn sạch sẽ, không lưu một chút dấu vết, chỉ có hai tờ giấy nằm ở trên bàn trà.

Thêm Bình Luận