Giận Dỗi Kết Hôn (Cô Vợ Ngốc Nghếch Của Tôi)

5.33/10 trên tổng số 9 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
– Tên gốc: Giận dỗi kết hôn – Ngốc nghếch kiều thê của tôi – Edit : Sabj Văn án: Cầu hôn – Dỗi cùng thiệt tình khác nhau chỗ nào? Không có. Dù sao cô cũng thầm mến anh 7 năm. Không hoa tươi… không lời …
Xem Thêm

“Biểu tình của em? Biểu tình của em nói gì?” Cô lo lắng lấy tay sờ lên gương mặt.

“Nó đang nói có tất yếu đem phòng ở biến thành như vậy sao? Thật sự là lãng phí tiền.”

Nam Thiến khó có thể tin trong nháy mắt mở to hai mắt, cứng họng trừng mắt nhìn anh.

“Có tật giật mình như vậy sao? Chồng biết vợ suy nghĩ cái gì là thực bình thường, không phải sao?” Khấu Đạt mỉm cười, nhịn không được khuynh thân hôn cô một chút.

Cô thiếu chút nữa không nhảy dựng lên, theo bản năng lập tức quay đầu nhìn xung quanh trái phải, chỉ sợ màn làm người ta thẹn thùng vửa rồi sẽ bị người khác nhìn thấy.

“Em đang làm gì?” Khấu Đạt buồn cười hỏi.

Nam Thiến không có trả lời, bởi vì cô phát hiện có một - không, ít nhất có hai cô gái lấy ánh mắt đối địch cùng đố kỵ trừng mắt nhìn cô, bốn mắt giao tiếp, các nàng nhưng lại không hẹn mà cùng hướng này đi tới, làm cho cô không tự chủ được trận địa sẵn sàng đón quân địch.

“Làm sao vậy?” Chú ý tới trên mặt cô biểu tình thay đổi, Khấu Đạt cũng nghiêm túc lên.

Cô không có trả lời, chính là lẳng lặng nhìn theo ba cô gái đang đi về hướng mình. Xem, cô đã nói ít nhất có hơn hai đi? Anh mị lực thật lớn a!

Chú ý tới ánh mắt của cô, Khấu Đạt quay đầu nhìn lại, lập tức nhíu mày.

Ba cô gái kia dường như đồng thời đi vào trước mặt vợ chồng bọn họ.

“Hi, Khấu Đạt, đã lâu không thấy.” Cô gái đứng ở bên trái nói.

“Hi, Khấu Đạt.” Cô gái đứng ở giữa chào hỏi.

“Hi.” Cô gái đứng ở bên phải nói, trên mặt mang theo mị hoặc tươi cười.

Nam Thiến bất động thanh sắc đứng ở tại chỗ, muốn nhìn xem anh xử lý trường hợp trước mắt như thế nào, cùng với giới thiệu cô với anh là quan hệ như thế nào với ba vị đại mỹ nữ đây, chính là cô vạn vạn không nghĩ tới anh so với cô càng gặp nguy không loạn, như núi thái sơn phủ băng mà mặt không đổi sắc.

Đầu tiên anh vòng tay ôm lấy thắt lưng của cô, đem cô kéo đến bên cạnh anh, giữ lấy vòng ôm, cúi đầu nhìn cô mỉm cười xong, mới ngẩng đầu lên đối mặt các cô gái trước mắt.

“Hi, đã lâu không thấy.” Anh hoàn toàn thoải mái tự nhiên. “Đây là vợ thân yêu nhất, thân yêu nhất của tôi, Nam Thiến. Vợ, vị này là Trần Vĩnh Tiệp, lấy của cha anh năm trăm vạn để chia tay anh. Vị này là Lý Khang Nghi, cũng lấy năm trăm vạn. Về phần vị này... À, thật có lỗi, tôi đã quên cô tên là gì, cô ta có vẻ chịu thiệt một chút, bởi vì là bị ba anh nhìn trúng quan hệ, cho nên đại khái một xu cũng không nhận được.”

Khấu Đạt giới thiệu đôi bên, phương thức giới thiệu không lưu tình chút nào cùng thẳng thắn, làm cho Nam Thiến đều cảm thấy vì đối phương không đành lòng lên.

“Chồng.” Cô nhẹ giọng kêu to.

“Ừ?” Anh mỉm cười cúi đầu xem cô. “Chuyện gì?”

Cô không biết nên nói như thế nào, chỉ có thể không nói gì nhìn anh. Phương thức giới thiệu này có thể hay không rất thực?

“Em gọi là Trương Ái Ninh.” Cô gái bị quên tên không cam lòng bị vắng vẻ mở miệng. “Tứ thiếu gia, tuần trước chúng ta mới thấy qua mặt, nhưng lại không chỉ một lần nha, anh thật sự là xác minh câu nói ‘quý nhân hay quên việc’ a.”

“Chuyện không chỉ gặp qua một lần, tôi đương nhiên nhớ rõ, bởi vì cảm giác không chịu nổi, chán ghét này rất khó quên được, nếu cô cũng từng không thích người khác dây dưa, nên biết.” Khấu Đạt thong thả nói tiếp.

Chỉ thấy cô gái tên gọi Trương Ái Ninh sắc mặt nhất thời trắng một mảng, rất phấn khích, tiếp theo liền giận không thể át trừng mắt nhìn vợ chồng bọn họ một cái, không nói hai lời liền đá đầu rời đi.

Một người đi rồi, còn lại hai người.

“Cô có chuyện muốn nói với tôi sao?” Khấu Đạt nhìn về phía Trần Vĩnh Tiệp vẻ mặt giống như có ngàn vạn lời muốn nói.

“Khấu Đạt, em lúc trước nhận lấy tiền của cha anh, kỳ thật là bất đắc dĩ.” Như là luôn luôn chờ đợi anh đem lực chú ý đặt trên người mình, Trần Vĩnh Tiệp nhanh chóng bày ra bộ dạng cầu xin mang điểm đáng thương.

“Cái này tôi biết.” Anh lại xuất hồ ý liêu ngoại trả lời.

“Anh có biết?” Cô ta trong mắt lập tức hiện ra một chút hy vọng.

“Bởi vì cô thua lỗ hai trăm vạn trái phiếu, bất đắc dĩ thôi. Mà cô còn lại muốn đầu tư cổ phiếu, cần bổ sung thêm về tài chính, chuyện đó tôi đều biết, cho nên tôi mới không có trách các cô không phải sao? Bởi vì ngay lúc đó các cô thực cần tiền.”

Trần Vĩnh Tiệp cùng Lý Khang Nghi hai người thân thể đồng thời cứng lại, không nghĩ tới anh đều biết tất cả. Nhưng anh vừa rồi có phải hay không nói, anh cũng không có ý trách cứ? Như vậy...

“Em đến bây giờ còn yêu anh, Khấu Đạt.” Lý Khang Nghi giành trước bật thốt lên.

“Em cũng vậy, Khấu Đạt. Trừ anh ra, em không có yêu người đàn ông thứ hai.” Trần Vĩnh Tiệp đi theo xông tới.

Hai nàng vừa nói xong, lập tức nhìn chằm chằm đối phương.

Nam Thiến trầm mặc đứng ở tại chỗ nhìn thấy quỷ dị hết thảy, cảm thấy có điểm buồn cười.

Hiện tại là như thế nào, cô là vợ chính thức chẳng lẽ là người vô hình sao? Các nàng hoàn toàn không nhìn đến tồn tại của cô, hướng chồng “của cô” thổ lộ tình yêu, đã thế còn trình diễn tiết mục tình địch gặp nhau, có thể hay không rất buồn cười a?

“Vợ, mặc kệ các cô ấy nói cái gì, trong lòng anh chỉ có em, chỉ yêu một mình em, hiện tại cùng tương lai đều giống nhau.” Khấu Đạt đột nhiên cúi đầu, thâm tình chân thành dừng ở cô, nói xong còn thuận thế khuynh thân hôn môi cô một chút.

Không nghĩ tới anh sẽ phản ứng như vậy, Nam Thiến không tự chủ được đỏ mặt, sau đó thấy hai cô gái kia nháy mắt mở bừng hai mắt, sống chết trừng mắt nhìn cô, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống.

“Chồng, em đã đói bụng.” Cô mở miệng nói, không nghĩ lại ở trong này, cùng hai nữ nhân kia mắt to trừng đôi mắt nhỏ.

“Đáng giận! Anh đã quên em còn chưa ăn bữa tối, em hẳn là sớm một chút nhắc nhở anh.” Khấu Đạt thấp rủa một tiếng, tự trách nói. “Đi, anh mang em đi ăn cái gì.” Nói xong, lập tức ôm cô hướng khu để cơm đi đến, hoàn toàn đã quên hiện trường còn có hai nữ nhân khác tồn tại.

Nam Thiến có điểm vui vẻ, bởi vì điều này chứng tỏ anh thật sự không cần hai cô gái kia, trong mắt chỉ có cô.

Đi vào khu tiệc đứng mới ăn chút gì, liền không ngừng có người biết Khấu Đạt đi tới chào hỏi, làm cho cô có điểm không biết vô thố, nhưng anh lại không e dè ôm thắt lưng của cô, gặp người liền giới thiệu cô là vợ anh yêu nhất, còn không ngừng hỏi cô ăn cái gì, hại cô trên mặt thủy chung đỏ bừng.

Ba anh quả nhiên cũng tham dự yến hội này, ông ta tiến đến cùng con chào hỏi, lại hoàn toàn không nhìn thấy cô là con dâu, hơn nữa tựa như Khấu Đạt lúc trước nói, chỉ cần tìm được cơ hội liền thay anh giới thiệu danh môn thục nữ, hoàn toàn không nhìn thấy tồn tại của cô.

Thương tâm sao?

Không, cô ngược lại cảm thấy cười thì đúng hơn, bởi vì Khấu Đạt luôn luôn tại bên người cô hồ nháo, lập tức đối với cô động tay động chân, lập tức đối cô kề tai nói nhỏ nói lặng lẽ, lập tức lại cùng đối phương trang thục, liều mình tán dương vợ là cô có bao nhiêu ưu điểm, hại cô đứng ở một bên xấu hổ lại cảm thấy buồn cười.

Nhưng rồi người xấu hổ là cha anh, không chỉ xấu hổ, căn bản là bị anh làm cho tức giận đến sắp hộc máu, hại cô lo lắng gần chết.

Tóm lại chỉ một buổi tiệc tối, làm cho cô so với đi trực ban năm ngày còn mệt mỏi hơn, bất quá nhưng cũng không phải hoàn toàn không thu được gì, ít nhất xác định một sự kiện, đó là trong mắt và trong lòng anh chỉ có cô mà thôi.

Thật vui vẻ.

Buổi sáng tỉnh lại, chồng bên cạnh còn ngủ, Nam Thiến thành thói quen được anh giữ trong người, loại cảm giác này nói không nên lời, nhưng mà mở mắt có thể nhìn thấy anh, làm cho cô cảm thấy ấm áp lại hạnh phúc.

Đương nhiên, cái này hoàn toàn là ngay mặt tự hỏi, nếu là hỏi ngược lại, cô hẳn là sẽ kinh hoảng sợ hãi, bởi vì càng có thói quen có anh bên cạnh, càng khó có thể rời anh đi, nếu chuyện bất hạnh lần trước tái diễn, cô nghĩ cô vẫn sẽ trốn được nhưng mà sẽ đau lòng đến chết.

Thêm Bình Luận