Chương 13: Bị tập kích

“Ta muốn gϊếŧ ngươi.”

Người nọ đen mặt nói.

Người dị giới thật là không có tố chất, cả ngày chỉ biết kêu đánh kêu gϊếŧ, ngay cả người soái khí thiện lương như Lăng Vân cũng ra tay được, thật sự là như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa.

Lăng Vân hơi nhếch môi nở nụ cười nhạt, nụ cười câu hồn nhϊếp phách, khuynh quốc khuynh thành.

“Vậy ngươi đi tìm chết đi.”

“Ngươi!”

Người nọ thẹn quá thành giận mà nhìn Lăng Vân. Đứng lên, vận công, lại phát hiện sức lực cả người như đều bị rút ra.

Lăng Vân thở dài một tiếng, rung đùi đắc ý nói:

“Thật đáng tiếc, chuyện làm ăn này không làm được.”

Cậu vốn muốn làm người này ra tiền mua thuốc giải, nhưng nếu mạng cũng không còn, vậy thì chuyện làm ăn đương nhiên không làm được, so với tiền, vẫn là mạng sống quan trọng hơn một ít, điều này dù là coi tiền như mạng như Lăng Vân cũng vẫn rất rõ ràng.

“Ngươi đã làm cái gì?”

Người nọ hơi tức giận hỏi, trợn trừng hai mắt, hiển nhiên rất không dám tin tưởng.

Lăng Vân nở một nụ cười xán lạn, vô cùng thiện giải nhân ý giải thích với người nọ.

“Đao của ta có độc, trên người hắn đều là độc, sau đó ngươi chạm vào thân thể hắn, đương nhiên cũng sẽ trúng độc, đây xem như ưu đãi bổn thiếu gia cho ngươi, chúc mừng bổn thiếu gia hôm nay mở hàng đại cát, bổn thiếu gia cũng hào phóng một chút, không thu tiền của ngươi, nếu ngươi còn vấn đề gì thì phải trả phí, phải biết rằng lời nói của bổn thiếu gia chính là có giá trị liên thành.”

Lão nhị U Minh Tứ Quỷ Quỷ Du hung tợn nhìn Lăng Vân, sống sờ sờ bị Lăng Vân chọc tức hộc máu.

Lăng Vân thiếu gia một chữ ngàn vàng, hôm nay vừa mở miệng đã mất mấy ngàn lượng vàng, làm Lăng Vân vô cùng hổ thẹn, thật sự là quá lãng phí, chuyện cơ mật như vậy mình lại có thể không thu tiền, cậu quả nhiên là thương nhân trung thực.

“Thuốc giải đâu?”

Hai mắt Quỷ Du như điện, hỏi.

Khách hàng tới cửa, Lăng Vân mở quạt xếp ra, không ngừng đi lại nói:

“Đây là vấn đề vô cùng thâm ảo, ngươi tính toán ra bao nhiêu vàng?”

Lăng Vân lộ ra biểu tình vô cùng thận trọng.

“Gϊếŧ hắn, ngươi gϊếŧ U Minh Tứ Quỷ Quỷ Tiêu, nếu giải độc, hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Mục Thu Hàm cất giọng nói. U Minh Tứ Quỷ mất đi hai người, hai tên còn lại hắn có thể miễn cưỡng đối phó, người đột nhiên nhảy ra này, Mục Thu Hàm không có ấn tượng. Đối phương bước chân phù phiếm, hiển nhiên công lực không cao lắm, nhưng một thân độc thuật lại rất lợi hại.

Hai người đối chiến với Mục Thu Hàm đang vặn đánh với hắn, thấy huynh đệ nhà mình đã chết một người, đương nhiên hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể phân thân đi cứu người.

Lăng Vân hơi khinh thường nhìn Mục Thu Hàm, không vui mở miệng.

“Lão huynh, các ngươi đang quyết chiến sinh tử, quyết chiến sinh tử có biết hay không, tại thời khắc nghiêm túc như vậy, ngươi lại còn có tâm tình đi quấy rầy người khác làm buôn bán, ngươi có chút tôn trọng đối thủ nào hay không! Ngươi có phải một võ giả hay không! Ngươi có tôn trọng tinh thần võ đạo hay không! Ngươi không biết, quấy rầy người khác kiếm tiền, là sẽ bị thiên lôi đánh xuống sao?”

Lăng Vân liên tục hỏi.

Lúc này, không chỉ có Quỷ Du muốn hộc máu, ngay cả Mục Thu Hàm cũng muốn hộc máu, gia hỏa này đột nhiên nhảy ra, đầu óc có bình thường hay không, Mục Thu Hàm nhịn không được mà nghĩ.

Lăng Vân tươi cười nhìn Quỷ Du, đối với bất cứ một vị khách hàng tiềm năng nào đều phải lễ phép, cho dù người này là kẻ thù gϊếŧ cha ngươi.

Quỷ Du bị nụ cười Lăng Vân làm cho sởn tóc gáy, tuy hận không thể lăng trì Lăng Vân, nhưng trước mắt vẫn là thuốc giải quan trọng hơn. Chờ lấy được thuốc giải, hắn nhất định sẽ không để tên đầu óc có vấn đề này sống tốt.

Đôi mắt Lăng Vân lấp lánh sáng lên, như đang nhìn chằm chằm một miếng bánh kem thơm ngọt.

“Ngươi có vấn đề gì cứ việc hỏi, ta nhất định biết gì nói hết, không nửa lời giấu giếm.”

“Một trăm lượng đủ không?”

Quỷ Du cố gắng làm giọng nói của mình duy trì bình tĩnh.

Lăng Vân cúi đầu, hơi trầm tư, sau một lúc lâu mới ngẩng đầu.

“Được rồi, ngươi đưa vàng cho ta, ta sẽ nói cho ngươi thuốc giải ở đâu?”

Trước mắt Mục Thu Hàm tối sầm, hận không thể gϊếŧ Lăng Vân trước.

“Tiền đâu?”

Lăng Vân trấn định tự nhiên hỏi.

Quỷ Du hơi run rẩy lấy ra một trăm lượng, Lăng Vân rất không khách khí nhận lấy.

“Ai nha, thật là ngượng ngùng, bởi vì vừa rồi ngươi nói muốn gϊếŧ ta, ta khẩn trương quá, lỡ tay bóp nát thuốc giải rồi, sau đó, đều rơi xuống đất.”

Lăng Vân vô cùng tiếc nuối nói.

Quỷ Du lần này là thật sự hộc máu.

“Ngươi!!!”

Hai tròng mắt Quỷ Du trợn trừng, như muốn nhai nát Lăng Vân nuốt vào.