Giang Sơn Như Họa

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 4 Thần Châu Kỳ Hiệp Hệ Liệt
Nhiều năm về sau, nhớ tới Đại Minh ven hồ một đêm kia, hắn không khỏi ảm đạm thần thương, khi quá cảnh thiên, thế sự vô tình, nay sớm cảnh còn người mất. Thật hy vọng thời gian có thể đảo lưu, trở lại …
Xem Thêm

- Lão chuột già không răng kia!

A Thủy Mai Huyện tuy là phụ nữ nhưng có vẻ lại là người hung hăng nhất trong năm người:

- Tớ tới dạy dỗ ngươi trước!

Vừa mới xông lên, có thể là vì nhanh quá, không ngờ lại ngã nhào ra.

Thịnh Giang Bắc há miệng to như cái chậu, cười lớn:

- Đồ thọt cũng học đòi...!

Chợt thấy A Thủy ngã xuống, thanh thế vẫn mạnh mẽ, Thịnh Giang Bắc vụt cảm thấy không ổn, liền bước chéo sang một bên tránh qua. “Ầm” một tiếng, A Thủy đánh một nhát cùi chỏ xuống, trúng vào một khối đá lớn, đã vỡ làm bốn!

Lần này đến cả Chung Vô Ly, Liễu Hữu Khổng cũng đều líu lưỡi, cốn con hỏ Quảng Đông còn lại thì đều cười sằng sặc, trêu chọc:

- Oa oa, thiếu chút nữa thì xong cái mạng già rồi.

- Hi hi, cái nắm xương tàn ấy không chịu nổi một đòn sấm sét của A Thủy đâu.

- Ke ke, giờ thì hối hận đã lắm mồm rồi nhỉ.

- Hắc hắc, bà mẹ ngươi đẻ ra quả trứng nhát.

Bốn người nói loạn chửi loạn, càng khiến Thịnh Giang Bắc lửa giận bốc cao ba trượng, phẫn nộ cùng cực. Vừa ra tay khinh địch, lập tức mất hết uy thế trước mặt mọi người, lão hét lớn một tiếng, đánh ra “Bát bộ Dương gia quyền”, quyền phong ào ạt, phản công lại!

Bát bộ Dương gia quyền tổng cộng có mười sáu đường, mỗi đường tám thế. Thịnh Giang Bắc tuy đã lớn tuổi nhưng sử ra “Thông thiên pháo”, “Thôi sơn chưởng”, “Kỳ môn thủ”, “Phách thiết chưởng”, “Xuyên tâm thoái”, “Tạc tử quyền” vẫn đầy đủ uy thế, nhất thời ánh quyền như mưa, bao trùm lấy thân hình A Thủy.

Quyền pháp Thịnh Giang Bắc tuy lợi hại nhưng quyền pháp của A Thủy càng đánh lại càng hăng, đường quyền theo bộ “Túy bát tiên”, kéo, đẩy, nâng, đυ.ng, xông, đảo, đỡ đều dùng cương kình, đánh mạnh đỡ hung, một chiêu Thiết quải lý sử ra mạnh mẽ mà tinh xảo, Thịnh Giang Bắc dù đã luyện quyền tới bốn mươi năm hỏa hầu cũng không dám đấu cứng với người phụ nữ hung hăng này!

Tiêu Thu Thủy vận khí điều tức một hồi, tình thế tại trường đều thu hết vào trong mắt.

Kỳ thực khi hắn nghe Khuất Hàn Sơn sai đám Tả Thường Sinh đưa mình đến đình Ngũ Long tra hỏi, trong lòng đã mừng thầm. Bởi vì hắn biết, vào thời gian này hòa thượng Đại Đỗ thông thường đều hẹn Trung Sơn Lâm công tử gặp mặt luận võ, bây giờ hòa thượng Đại Đỗ quả nhiên đang có mặt, Lâm công tử tuy không đến nhưng lại có Quảng Đông ngũ hổ.

Quản Đông ngũ hổ vô cùng, vừa thành thực nhiệt tình, lại hoạt bát lạnh lợi, cực giống Quảng Tây ngũ hổ, nhưng chiêu số võ công thì càng giống loại lưu mạnh phố phường, đánh loạn đấu vừa, sắc bén bá đạo, khiến người ta không biết đường nào phòng ngự.

Ai mà không biết Quảng Đông ngũ hổ, sở dĩ có được thanh danh như hôm nay là đều thân trải trăm trận, từng bước từng bước, từng trận từng tận, từ lưu manh đường phố tầng đáy, đánh tới thành thổ hào thân sĩ, đến sau thì chống đỡ với cao thủ võ lâm, tích lũy từng chút từng chút danh tiếng một. Bọn họ cũng từng hỗ trợ Định Thanh bình định của xâm lược của Nùng Trí Cao, giữ nước an dân, lậ được công lớn.

Vì thế võ công của họ có thể không quá đẹp mắt, nhưng đều rất thực dụng.

Tiêu Thu Thủy lại không khỏi nhớ tới Thiết Tinh Nguyệt và Khâu Nam Cố. Hai người bọn họ cũng tinh ranh cổ quái, thích ôm chuyện bất bình, võ công tự đi thành một đường riêng, há chẳng phải là người cùng kiểu cùng loại với Lưỡng Quảng thập hổ sao?

Tiêu Thu Thủy ngẫm nghĩ, không ngờ lại có chút tức cười, hắn cảm thấy mình rất thích bọn họ, mà ngay bản thân cũng vô cùng tâm đầu ý hợp.

Tiêu Thu Thủy đang suy nghĩ, chiến cục đương trường đã lại có thay đổi.

Quyền lộ Thịnh Giang Bắc không thể khống chế cách đánh loạn xạ mà sắc bén của A Thủy, chiêu thức chợt biến, sử ra tinh hoa của Bắc quyền chính tông: “Đạn thoái quyền”.

Đạn thoái quyền phân ra làm mười đường và mười hai đường, ca quyết của mười đường là:

“Đầu lộ trùng chiêu nhất điều tiên, nhị lộ thập tự bôn cước tiêm, tam lộ cái đả dạ hành thức, tứ lộ xanh xoa bả lộ lan, ngũ lộ giá đả, lục lộ đan triển, thất lộ song triển, bát lộ hồi chuyển, cửu lộ bính tỏa, thập lộ tiễn đàm.”

Mười hai đường thì chưa làm ba đoạn, ca quyết như sau:

“Cung bộ trùng chuy nhất điều tiên, tả hữu thập tự bôn cước tiêm; Phiên thân cái đả phách hựu bính, xanh xoa xuyên liêu bả thối đạn. Hộ đầu giá đả cúc tâm quyền, phó bộ song triển sử liên hoàn; Đan triển quán nhĩ cước lai thích, mông đầu quặc đang thích lưỡng biên. Yêu gian bính tỏa phân lưỡng chưởng, không trung tiễn trừ phi thiên biên; Câu quải liên hoàn ky diệu xảo, phi thân phục hổ phản hoa sơn.”

Từ ca quyết có thể thấy, Đạn thoái quyền đi theo hướng linh hoạt, quyền như sao băng, mắt như điện, eo như rắn lượn, bước chân bám chặt, thần phải đầy đủ, khí phải trầm hùng, lực phải thông suốt, thế công thuần chính, chính là yếu pháp luyện quyền.

Chiêu quyền của Thịnh Giang Bắc tập hợp cả mười đường và mười hai đường, sử ra có thể gọi là tinh yếu võ học, tinh hoa Bắc quyền.

Đối mặt với quyền thuật tinh thuần như vậy, A Thủy dần dần lực bất tòng tâm. Nếu không phải Thịnh Giang Bắc bị Khuất Hàn Sơn đả thương trước, nhuệ khí giảm mạnh, lại bị Quảng Đông ngũ hổ chọc lên lửa giận, mất hết sự trầm ổn thì rất có thể A Thủy đã bị thương dưới chiêu thức của Thịnh Giang Bắc rồi.

Việc này khiến Tiêu Thu Thủy nhớ tới Quảng Tây ngũ hổ.

Quảng Tây ngũ hổ cũng nhiệt huyết sôi trào, võ nghệ cao cường, khiến cho đối phương không cách nào ứng phó, nhưng trong trận cầu Vạn Lý, lấy cứng đấu cứng với đám Quan Nhật thần kiếm Khang Xuất Ngư, Độc Cước thần ma Bành Cửu thì kết quả đều hơi kém nửa phần.

Thịnh Giang Bắc chiếm được thượng phong, mở miệng cười khặc khặc, nói:

- Để xem con mụ nhà ngươi còn hung hăng được nữa không?

Mai Huyện A Thủy đột nhiên thu quyền lùi bước, nói:

- Không đánh nữa.

Chợt “khục” một tiếng, phun ra một bãi đờm, bắn thẳng vào mặt Thịnh Giang Bắc. Thịnh Giang Bắc cả kinh, còn tưởng là ám khí sắc bén gì, một chưởng đưa lên chặn đường, chưởng kia năm ngón kẹp lại, liền bắt phải bãi đờm vào lòng bàn tay, nhất thời dở khóc dở cười.

Mai Huyện A Thủy cười hề hề:

- Lão già khốn kiếp nhà ngươi, còn không uống nước miếng cùa bà đây à!

Thịnh Giang Bắc giận giữ không kìm nổi, gầm lên một tiếng, vung quyền xông tới, lần này thực là liều cả tính mạng, sử dụng chiêu thức chém gϊếŧ trong “Đoản đả quyền pháp”!

Bỗng nghe một người cười hắc hắc, nói:

- Thủy tỷ nghỉ ngơi đi, để La Hải Ngưu tôi tiếp lão rùa đen này hai chiêu!

Nội dung Đoản đả quyền pháp của Thịnh Giang Bắc so với Đạn thoái quyền còn nhiều động tác di động, công kích hơn, hơn nữa còn nhiều bước gấp, tốc độ cùng chiêu thức động tác trên không phức tạp, thêm cả mã quyền lên xuống biến chuyển, tiến lui nhảy nhót, các động tác khóa cổ, bắt tay, vặn chưởng, quật chỏ, lên gối, tung cước, đẩy đỡ đều sử đến xuất thần nhập hóa, cho dù là cao thủ cũng khó mà chống đỡ được.

Tiêu Thu Thủy chướng kiến tất cả, trong lòng không khỏi cảm khái Thịnh Giang Bắc võ học sâu xa, tinh thâm quảng bác, không hiểu tại sao lại bị Quyền Lực bang lung lạc, mua chuộc được, thực là đáng tiếc.

Nhưng La Hải Ngưu thấp bé rắn chắc này, chiêu thức lại không phức tạp, thậm chí có thể nói là cực kỳ đơn giản, một quyền là một quyền, một cước là một bước, tiến lên là lên đúng ba bảy, lùi về là mượn lực tránh né.

Nhưng bộ quyền đánh thẳng đá dọc, cùng với bộ pháp tiến lui này lại được La Hải Ngưu sử dụng hết sức thuần thục, giống như là mộng du cũng có thể đánh ra được. Một tiến một lui đơn giản khiến quyền kích Thịnh Giang Bắc đánh trượt, một quyền một cước càng đơn thuần cũng gây áp lực rất lớn cho Thịnh Giang Bắc.

Chỉ nghe La Hải Ngưu thấp bé cười hắc hắc, nói:

- Đây là “Không thủ quyền pháp” ta tự sáng tạo ra, người thấy thế nào?

Một quyền một cước đơn giản mà ẩn chứa phức tạp này đã được La Hải Ngưu rèn luyện không biết bao nhiêu năm, đánh ra không biết bao nhiêu lần, lại có thể khiến Thịnh Giang Bắc không biết đường ứng phó. Thịnh Giang Bắc tức giận gầm lên một tiếng, thi triển “Công lực quyền”

Thêm Bình Luận