Giang Sơn Như Họa

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 4 Thần Châu Kỳ Hiệp Hệ Liệt
Nhiều năm về sau, nhớ tới Đại Minh ven hồ một đêm kia, hắn không khỏi ảm đạm thần thương, khi quá cảnh thiên, thế sự vô tình, nay sớm cảnh còn người mất. Thật hy vọng thời gian có thể đảo lưu, trở lại …
Xem Thêm

Mặc dù Thịnh Giang Bắc hiểu rõ Tả Thường Sinh đang ra dấu phải nhẫn nhịn, nhưng lão vẫn cứ xông tới.

Lão quyết định bất chấp tất cả cũng phải dạy cho tên này một bài học!

Cho dù Kiếm vương trách tội, lão cũng mặc kệ!

Thịnh Giang Bắc lao tới gần, giơ tay lên, đánh ra “Băng bộ quyền” chính tông, chân bước “Thoán khiêu”, tay vung “Điệp trửu”, tất cả đều là chiêu thức tất sát của cao thủ cận chiến.

Lương đại hiệp thoáng biến sắc, thân như bướm vờn hoa, không ngờ cũng ra “Mai hoa quyền” gồm đủ cương nhu, dài ngắn tương hỗ, dùng chiêu “Hiến đào” phá thế tay, chiêu “Cổn bàng” phá thế cước, Thịnh Giang Bắc hoàn toàn không thể tấn công vào.

Cùng lúc đó, đường quyền của Thịnh Giang Bắc đã thay đổi.

Thịnh Giang Bắc dùng Đường lang quyền thuật chính tông, cộng thêm Phiên xa thủ và Lộc lộc chủy trong Đại phiên xa thức, lúc thì ra “Tả hữu hiến đào”, lúc thì ra “Dẫn châm yêu trảm”, quả thực chiêu chiêu đoạt mạng, khí thế bức người.

Lương đại hiệp khẽ mỉm cười, Mai hoa quyền chợt biến nhanh, trở thành “Mai hoa lạc quyền”, tương tự như “Phi nhứ chưởng” gia truyền của Tiêu Thu Thủy, chỉ là càng phức tạp hơn, càng kín kẽ hơn nhiều.

Thịnh Giang Bắc công gấp một trận, không xâm nhập vào được liền hét lớn một tiếng, đường quyền lại biến!

Lần này lão sử dụng “Long hình bát quái chưởng”. Cái gọi là bát quái tức là gồm có tám quẻ chính, mỗi quẻ biến ra tám, tám tám thành sáu tư quẻ, gọi là quẻ biến, bát quái hợp nhất là thành hình rồng. Bộ Long hình bát quái chưởng này của Thịnh Giang Bắc đánh khắp nam bắc Đại Giang, chiêu thức quyền thuật gồm có tám đường, xà, đan, thuận, song, khấu, tự, hợp, hồi, mỗi động tác đều để tiến bước, không hề ngừng nghỉ, trong lúc di chuyển lại có thể dùng biến hóa đánh người. Bộ quyền này luyện tới mức tối cao sẽ thành hình rồng, tuyệt không phải loại rồng rắn lẫn lộn, có hình không được ý. Số đường chưởng là tám, chưởng đầu tiên biến thành tám chưởng, tổng cộng tám tám sáu mươi tư chưởng, phù hợp số tám tám sáu mươi tư quẻ.

Thịnh Giang Bắc sử ra Long hình bát quái chưởng, bóng chưởng bay múa, vô cùng đẹp mắt. Lương đại hiệp lại thần sắc bất biến, không ngờ còn lấy chậm đánh nhanh, lấy nhu chế cương, sử ra Hình ý thái cực, tập trung vào eo, eo làm trục xe, lực phát từ lưng, hiện chiêu ở ngón tay. Chưởng pháp của Thịnh Giang Bắc tuy phức tạp nhưng bị Lương đại hiệp dùng thái cực chưởng pháp, “dùng ý không dùng lực”, “trong ngoài kết hợp”, “liên tiếp không ngừng”, “cầu động trong tĩnh”, dẫn vào tuyệt cảnh.

Đánh được một lúc, Thịnh Giang Bắc mấy lần suýt nữa thì tay trái đánh trúng tay phải, hai tay hầu như đều bị dẫn lại đánh vào chính mình, cuồng nộ không ngớt, gầm lên một tiếng, chiêu pháp lại biến đổi.

Lần này vẫn là Bát quái chưởng nhưng là “Võ Đang bát quái chưởng”, chưởng nhu như cương, đảo lộn âm dương, đẩy, bắt, vít, kéo, thu, dẫn, nâng, thả, lên xuống tiến lui rõ ràng, nhất thời, đâu đâu cũng là bóng chưởng của Thịnh Giang Bắc.

Lương đại hiệp “ồ” một tiếng, vẫn mỉm cười nhưng đã đánh ra quyền pháp tinh yếu của Võ Đang bát quái chưởng là “Bát đoạn cẩm”. Phần đầu của Bát đoạn cẩm bắt nguồn từ Kim cương quyền Thiếu Lâm, cứng cỏi có lực, phần sau thì đi theo đường của Phật gia quyền, gồm đủ tinh khí thần, có thể cương, có thể nhu, Võ Đang bát quái chưởng của Thịnh Giang Bắc lập tức không còn đất dụng võ.

Thịnh Giang Bắc lúc này đã đỏ bừng cả mặt, liên tục gầm thét, nhưng lão dù sao cũng là danh gia quyền thuật, trong cơn phẫn nộ vẫn biết quyền lộ cương mãnh không thể chiếm được chút lợi thế nào trước Lương đại hiệp, quyền pháp vụt biến, đánh ra “Tạp thức chủy” của “Hình ý môn”.

Tạp thức chủy vốn là một bộ quyền thống nhất, tổng hợp các đường sở trường của “Hình ý quyền”, dung nhập lại với nhau, trong đó bao quát cả mười hai hình, từ tam tài nhất thức tới tam thức, chủ yếu dựa vào hai thế ưng, gấu, cương nhu kết hợp, nhất thời Thịnh Giang Bắc lại chiếm được ưu thế.

Lương đại hiệp lại chẳng chút hoảng loạn, chiêu thức biến đổi, quyền pháp Thiếu Lâm chính tông, “Tả xuyên hoa thủ”, “Hữu xuyên hoa thủ”, lúc thì “Hoàng oanh lạc giá”, lúc thì “Hoài trung bão nguyệt”, trái “Trung thiên pháo”, phải “Đính tâm thì”, mới được bảy tam chiếu, Thịnh Giang Bắc đã toát đầy mồ hôi!

Đánh được một lúc, Thịnh Giang Bắc mồ hôi ướt đẫm quần áo, đột nhiên rút lui khỏi trận chiến, mặt đỏ như quan công, gào lên:

- Ngươi... Quyền pháp của ngươi còn tạp hơn ta!

Thịnh Giang Bắc vốn dùng quyền pháp để dương danh lập vạn, lão tinh thông bốn mươi mốt loại quyền pháp, quyền pháp tạm hiểu qua cũng tới mười sáu loại, nhưng trận đánh vừa rồi, Lương đại hiệp chỉ áp dụng thủ thế, nhưng quyền chiêu sử dụng không loại nào không đa dạng hơn sở học của mình, hơn nữa còn rất tinh diệu. Thịnh Giang Bắc công lâu không được, biết rằng đánh tiếp cũng chẳng có ý nghĩa, trong lòng lại càng kinh hãi.

Lương đại hiệp lại cúi người, cười nói:

- Bàng môn tạp kỹ, không bằng Thịnh lão sư trọng ý khinh hình, đa tạ, đa tạ!

Trong lòng Thịnh Giang Bắc thầm kêu hổ thẹn, Tả Thường Sinh ở bên cạnh bỗng cười cười giả tạo, vai dài, nói:

- Nghe nói Lương Đấu Lương đại hϊếp kiến thức uyên bác, võ học sâu xa, hôm được thấy, quả là lời đồn không ngoa.

... Lương Đấu!

... người này quả nhiên là Khí thôn Đan Hà, Lương Đấu Lương đại hiệp!

Trong lòng Tiêu Thu Thủy đang kinh nghi bất định, đột nhiên thấy Tả Thường Sinh khom người, thân như sao băng bắn về phía Lương Đấu Lương đại hiệp!

Tiêu Thu Thủy muốn kêu lên cảnh báo nhưng khổ là có miệng mà không nói ra được.

Thân hình Tả Thường Sinh nhanh đến mức nào, thoáng cái đã tới trước mặt Lương Đấu, hai tay giang rộng, rút ra một đôi bạt đồng lưỡi sắc, một trên một dưới chém thẳng xuống!

Chiêu này có thể nói là nhanh chóng vô cùng, Lương Đấu vừa không kịp lui cũng không cách nào nhảy lên hay hụp xuống, mà Tả Thường Sinh bạt trái cắt cổ, bạt phải cắt chân, chiêu thức vô cùng tàn độc!

Đúng lúc đó, hai tay Lương Đấu đột nhiên vương ra!

Tả Thường Sinh giáp công trên dưới, nhưng ngực bụng lại có một thoáng mở rộng không phòng thủ!

Lương Đấu phát sau tới trước, cú đẩy nhẹ nhàng hời hợt đó lại còn nhanh hơn cả đôi bạt sắc bén!

Nhưng Tiêu Thu Thủy lại kinh hãi đến há hốc mồm:

Hắn biết Lương Đấu muốn đẩy lùi Tả Thường Sinh trước khi đôi bạt đánh trúng người ông ta, nhưng khe hở của Tả Thường Sinh chắc chắn là được cố ý lộ ra, bởi vì Tả Thường Sinh không có bụng!

Nhất Động thần ma Tả Thường Sinh không có bụng!

Lương Đấu lại không biết.

Lần này, cả Chung Vô Ly, Liễu Hữu Khổng đứng bên cạnh cũng không khỏi mỉm cười độc ác.

Lương Đẩy đẩy hai tay ra, quả nhiên là đẩy trượt!

Lương Đấu trong lòng phát lạnh, hai bạt đã cắt vào vạt áo!

Bây giớ Tiêu Thu Thủy mới biết Lương Đấu ra tay nhanh đến thế nào: Chỉ thấy ông ta nhanh như chớp, biến chưởng thành tảo, hai tay hợp lại, đã bắt trúng xương sống Tả Thường Sinh, một nắm một quăng, vứt bay Tả Thường Sinh ra xa!

Vứt ra sau khi đôi bạt của Tả Thường Sinh cắt phá vạt áo ông ta nhưng chưa kịp cắt vào da thịt!

Tả Thường Sinh rơi bịch xuống đất, vẫn còn chưa biết đối phương biến chiêu như thế nào.

Ruột hắn đã rữa nát nhưng xương sống thì vẫn còn.

Hắn chỉ cảm thấy bị một luồng lực mạnh ném văng ra xa, ngay cả bạt đang cầm trong tay cũng không biết đã bay đi tận đâu, ngoài ra còn ngã đập mặt xuống đất bùn.

Hắn nằm mơ cũng không thể tin được vị văn sĩ bình phàm này ra tay lại nhanh như vậy, có sức mạnh kinh người như vậy.

Chỉ thấy Lương Đấu nhặt vạt áo bị cắt đứt của mình lên, cười nói:

- Hiểm thật, hiểm thật, Tả huynh ra tay thật nhanh.

Tiêu Thu Thủy lập tức yên lòng... Bây giờ hắn mới biết, võ công của người này không những cao hơn Đường Bằng mà còn tuyệt đối không ở dưới Khuất Hàn Sơn.

Trong lòng Thịnh Giang Bắc cũng kinh hãi không thôi: Nếu như vừa rồi Lương Đấu dùng thủ pháp sấm vang chớp giật đó công kích mình thì mình có còn mạng nữa không?

Tả Thường Sinh giãy giụa bò dậy, trong lòng thầm nghĩ: tuyệt chiêu của mình đã bị Lương Đấu biết được, không gϊếŧ hắn diệt khẩu không xong, nhưng bản thân tuyệt đối không phải là đối thủ, trừ phi là cùng Thịnh Giang Bắc, Chung Vô Ly, Liễu Hữu Khổng, bốn người liên thủ...

Thêm Bình Luận