Chương 22: Gặp mặt sau lần đó

Hiện trường thật sự quá căng thẳng, lkh không nhịn được nói: “Chí Bân, nếu cậu có lấy thật thì thừa dịp chưa lớn chuyện này trả cho cậu ấy đi, trêu đùa cũng chỉ có mức độ thôi có đúng hay không? Chúng ta đã ở chung một ký túc xá lâu như vậy, tuyệt đối sẽ không có ai nói ra bên ngoài đâu.”

Bốn đôi mắt nhìn lại đây chằm chằm, lại nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Lê Lý, rốt cuộc Lý Chí Bân cũng không cứng miệng được nữa, vừa chảy nước mắt vừa xoay người xuống giường đi tới cái tủ hắn ta để ba lô, lấy đôi giày đó ra, phẫn hận ném vào trong hộp đựng của Lê Lý, lớn tiếng nói: “Thật xin lỗi! Được chưa?”

Tư thái xin lỗi của đối phương không thành khẩn, nhưng Lê Lý cũng lười so đo.

Sinh nhật của Yến Tễ tổ chức trước kì nghỉ dài hạn một ngày.

Trước khi xuất phát Lê Lý đã đóng gói xong quà tặng của mình, rồi giúp những bạn học khác trong ký túc xá đóng gói lại cẩn thận một lần nữa, còn dán thêm bông hoa hồng bện thành từ dải lụa rực rỡ. Từng người từng người cảm thán khen y khéo tay, Lê Lý cười cười, còn rất khiêm tốn: “Không có gì.”

Bất kỳ một người nào chỉ cần giúp mẹ làm vài công việc thủ công trong mùa đông thì có lẽ cũng có thể đạt tới trình độ thuần thục như vậy.

Yến Tễ rất chu đáo, không đẻ bọn họ tự thuê xe đi, vậy mà đã bao một chiếc xe buyt cỡ trung tới trường học đón bọn họ và vài người trong đội bóng rổ, cùng đi tới cửa nhà cậu.

Xuống xe đi vào cửa, vài người bạn cùng phòng mới cảm nhận được rốt cuộc nhà họ Yến lớn bao nhiêu.

Cánh cổng sắt cũng đã rất lớn, sau khi tiến vào chỉ có thể nhìn thấy tầng trên của nhà chính và nóc nhà, còn những phần khác đều bị thực vật xanh um tươi tốt che lấp.

Bây giờ đang là thời gian giao mùa giữa xuân và hạ, những bông hoa nở rộ rất xinh đẹp, cả đường đi vào nhà chính đều là một mảnh hương thơm bay xa.

Trên mặt đất vậy mà được trải thảm đỏ.

“Trận thế này cũng quá lớn rồi?” Lúc nhìn thấy có người đang khiêng camera quay chụp, lkh không nhịn được nhỏ giọng cảm thán.

Bọn họ vốn còn hơi lo lắng quần áo của mình không có mặt mũi, xen lẫn trong một đám người có khả năng sẽ mặc đồ tây và lễ phục được định chế cap cấp sẽ bị lạc quẻ, nhưng sau khi tiến vào mới phát hiện mọi người đều ăn mặc rất thoải mái, ngay cả Yến Tễ cũng không ngoại lệ, giống như không phải đang tổ chức một bữa tiệc quan trọng, mà chỉ là gọi anh em bạn bè tới liên hoan mà thôi.

Đồ ăn cũng rất bình dân, là tiệc nướng BBQ.

Trong nháy mắt những người trong đội bóng rổ trở nên hưng phấn: “Oa, đây là món nghề của chúng ta đó.”

Chỉ là nguyên liệu nấu ăn không giống với nguyên liệu của những quán ăn khuya bình thường, thịt dê thịt bò đều là loại tươi ngon nhất, còn có đặc biệt nhiều hải sản, con tôm hùm lớn bằng nửa cánh tay bày đầy nửa cái bàn, còn có các loại cua và một đống của ngon vật lạ mà căn bản đám người Lê Lý chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Đầu bếp được mời đến cũng là chuyên nghiệp, thật ra căn bản không cần bọn họ tới hỗ trợ, có điều vì để vui vẻ nhất nên mấy người bọn họ vẫn lấy một cái lò nướng tự làm.

Vài chàng trai trẻ tụ vào cùng một chỗ, trông càng có vẻ náo nhiệt, trong lúc nhất thời âm thanh của người ở đây trở nên ồn ào, thu hút không ít khách mời trẻ tuổi của nhà họ Yến theo chân bọn họ tới đây vui đùa.

Lúc ăn được một nửa, cha mẹ của Yến Tễ cũng tới đây chào hỏi.

Yến Văn cũng đi theo bên cạnh bọn họ.

Lê Lý cũng không quá cao, giữa một đám thanh niên chơi bóng rổ lại càng có vẻ nhỏ xinh, thân thể gần như bị bọn họ che kín mất. Có điều y vẫn có thể nhìn được gương mặt của Yến Văn từ trong khe hở.

Sau cuộc “giao dịch” lần trước, đây vẫn là lần đầu tiên hai người gặp mặt. Hôm nay Yến Văn cũng khó có dịp không mặc đồ tây, mà là thay một bộ quần áo rất thoải mái.