Chương 15: Tự an ủi

"Ô....." Cô gái nhỏ nhịn không được xấu hổ đem sữa tắm vò ra tạo thành bọt trắng, cẩn thận dùng đầu ngón tay trắng nõn bôi lên trên tiểu huyệt tinh tế, nghiêm túc mà cẩn thận lau chùi một lần.

"Anh ..... Anh xem..." Cô còn nói mình đã tắm rửa rất sạch sẽ. Tiểu huyệt mềm mại hồng hào bị cô kéo căng một chút, yếu ớt đến đáng thương.

“Ừm, rửa sạch rồi.” Người đàn ông xấu xa trong đôi mắt đen có chút ý cười, sau khi nhẹ giọng khen ngợi cô gái nhỏ, liền bắt đầu không làm người, “Nhưng mà, tại sao tiểu hoa huyệt của bảo bảo sau khi rửa xong lại càng ướt vậy? Thứ sáng lấp lánh kia là gì thế?"

Ô ô, là nước của cô chảy.

Bình thường cô không phải như vậy, nhưng không biết tại sao hôm nay tiểu hoa huyệt lại rất ngứa...

Ninh Nê khẽ khóc, nhưng người đàn ông này làm sao có thể bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy, anh lại thấp giọng trêu chọc: “Có phải là tiểu huyệt của bảo bảo lại thèm ăn, phát tao chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ không?”

"Hôm nay cả ngày ông xã đều nghĩ đến bảo bảo, nghĩ đến nhũ hoa cùng hoa huyệt của bảo bảo, cả ngày nghĩ đến đại dươиɠ ѵậŧ cương cứng, còn bảo bảo thì sao? Em có muốn ông xã không?"

"Muốn........"

“Em muốn cái gì?” Anh nhất quyết ép cô phải tự mình nói ra.

Cô gái nhỏ hai mắt đỏ hoe, kiều mỵ rêи ɾỉ: "Muốn ..... Đại dươиɠ ѵậŧ của ông xã đυ. em, hôn hôn em ....."

"Lẳиɠ ɭơ.” Văn Hoài cầm dươиɠ ѵậŧ to dưới đũng quần lột động, ánh mắt âm trầm đáng sợ, chăm chú nhìn chằm chằm người trên màn hình.

Sớm biết vậy, anh không nên đưa tiểu tao hoá này về, anh nên trói cô về nhà, lột sạch quần áo cô và đặt cô lên giường chờ anh đυ..

Anh hít sâu một hơi, mở miệng: "Trở về giường, đặt điện thoại lên, sau đó dùng ngón tay cắm vào tiểu hoa huyệt của em, ông xã sẽ dạy em cách tự an ủi sao cho thoải mái."

Tiểu lẳиɠ ɭơ ngay khi đạt cao trào liền thất thần, "Sàn phòng tắm trơn trượt, đừng chờ bị ngã xuống."

Ninh Nê ngơ ngác chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, không hiểu vì sao đột nhiên phải trở về giường, ở phòng tắm không được sao?

Nhưng khi nghe người đàn ông phía sau nói như vậy, lông mi cô khẽ run, sau đó ngoan ngoãn nói được.

Trở lại trên giường, Ninh Nê đặt điện thoại lên giá, phát hiện đầu của Văn Hoài cũng đã thay đổi.

Vừa rồi cô chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt của anh, nhưng bây giờ điện thoại của anh cách anh rất xa, chiếu được cả người anh.

Bắt mắt nhất chính là dươиɠ ѵậŧ to gân guốc trên tay anh.

Tối hôm qua, cũng chính là thứ này đã khiến cho cô thoải mái đến mức mất nửa cái mạng.

“Em nhìn dươиɠ ѵậŧ đến ngây người đó à?” Thấy cô gái nhỏ đứng yên bất động nhìn chằm chằm vào dươиɠ ѵậŧ của mình, người đàn ông câu môi trêu chọc.

Ninh Nê kịp phản ứng lại, gương mặt nóng lên, khẽ cắn môi: "Mới không phải....."

Tuy nói như vậy, nhưng động tác hơi kẹp chân cọ sát tiểu hoa huyệt của cô gái cũng không thoát khỏi mắt Văn Hoài.

Anh cười khẽ: "Bảo bảo lên giường nằm xuống, dang rộng hai chân ra, đem tiểu hoa huyệt cho ông xã xem."

Cô gái nhỏ xấu hổ dạng hai chân ra, cánh hoa xinh đẹp lúc đóng lúc mở, đây là lần đầu tiên Ninh Nê cùng người khác nói chuyện phiếm như vậy, cô vô cùng khẩn trương, nắm chặt lấy chăn, thân thể trắng nõn mềm mại khẽ run lên, "Nằm rồi ...... Mở rồi........”

“Bảo bảo thật ngoan.” Văn Hoài nhìn chằm chằm tiểu cô nương trên màn hình nhẹ nhàng khen ngợi, giây tiếp theo lại nói: “Dùng ngón tay của em tìm ra lỗ huyệt, sau đó từ từ cắm vào đi.......”

"Ngô.” Cô gái nhỏ dựa vào cảm giác mò mẫm lỗ huyệt, sau đó đem ngón tay nhẹ nhàng cắm vào, vừa tiến vào trong hoa huyệt mềm mại ấm áp, thịt mềm bên trong liền hút lấy, “A.....”

"Ông xã ...... Cắm vào đi, ưm, thật thoải mái......."

Văn Hoài bật cười, chỉ mới cắm hai ngón tay vào liền cảm thấy thoải mái, cô gái nhỏ cũng quá dễ dàng thỏa mãn rồi.

"Bảo bảo, lại thêm hai ngón tay, đều cắm vào trong tiểu hoa huyệt đi."