Chương 10

Ba tháng sau.

Cây ngô đồng phủ kín vườn trường trăm năm mang theo hương vị lịch sử đã lâu, từ trong kiến trúc chung quanh cũng có thể nhìn ra năm đó trường đại học này là phong cảnh cỡ nào! Đương nhiên, hiện giờ cũng là một trong những trường trọng điểm mà đông đảo thí sinh chen phá đầu, sôi nổi cầu còn không được.

Lạc Vũ đạp lên lá rụng, vội vàng mà quẹo vào khu dạy học của khoa luật. Cô nhìn đồng hồ, cũng may, làm thành viên phá cách trúng tuyển tổ hạng mục, nếu ở ngày đầu tiên mở họp đến trễ, nhất định sẽ để lại ấn tượng cực kém cho mọi người. Đứng ở cửa phòng họp, Lạc Vũ thở sâu, nói cho chính mình hết thảy đều là bắt đầu.

Lạc Vũ gõ cửa phòng họp, thấy đã có các học tỷ cùng học trưởng đang bận trước bận sau. Cô nhanh chóng buông cặp sách đi lên trước, liền nghe một cái thanh âm quen thuộc truyền đến, “Nha, này không phải hệ hoa nổi danh của khoa luật sao?”

Lạc Vũ tìm thanh âm nhìn lại, quả nhiên, “Nhϊếp Huyễn, anh lại phát điên cái gì!” Trừng mắt nhìn anh một cái, người này chỉ hơn cô một năm, lại nơi chốn nhằm vào cô. Công tử ăn chơi trác táng cư nhiên cũng được chọn, dùng đầu ngón chân đều có thể đoán được khẳng định có mờ ám! Đồng dạng một thân chính trang Nhϊếp Huyễn lảo đảo lắc lư mà hướng Lạc Vũ đi tới, cánh tay anh ta giống như lơ đãng mà để trên vai Lạc Vũ, hương khí điềm mỹ thuộc về trên người cô, ngửi được Nhϊếp Huyễn bụng dưới căng thẳng, “Em mặc mê người như vậy làm gì?”

Lạc Vũ ném ra cánh tay anh ta, “Anh đứng đắn chút!” Hai người kỳ thật cũng coi như là nửa cái thanh mai trúc mã, chỉ là trong nhà Lạc Vũ trải qua biến đổi lớn, có chút chuyện cũ cô lựa chọn lảng tránh.

“Anh như thế nào liền không đứng đắn đâu, em biết, anh vẫn luôn đối với em…!” Nhϊếp Huyễn muốn tiếp tục đâm thủng tầng giấy cửa sổ chôn sâu ở dưới đáy lòng này, lại bị người quấy rầy.

Lạc Vũ lập tức đẩy anh ta rời đi, “Nhanh lên, sư huynh kêu anh đi qua hỗ trợ kìa!” Cô cười đến không tâm không phổi, nhưng Nhϊếp Huyễn biết, cô kỳ thật cái gì cũng đều biết!

Nửa tiếng sau, phòng họp bố trí đến không sai biệt lắm, biểu ngữ thình lình ấn mấy cái chữ to, “Hoan nghênh tiến sĩ, giáo sư Tùy Biện đảm nhiệm giáo sư danh dự của trường!”

Mọi người đều nôn nóng chờ đợi vị nhân vật lớn trong truyền thuyết này, án kiện tài chính qua tay anh chỉ có thắng kiện, không có thua kiện! Bất luận một người mới nào sau này muốn làm án kiện tài chính tới nói, ai không nghĩ dính dính vị đại phật quang này. Mọi người mồm năm miệng mười mà thảo luận lên, đúng lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra, một cổ khí vị quen thuộc bay vào, Lạc Vũ nhìn phía cửa, lại thất hồn lạc phách, như thế nào sẽ là anh! Phòng họp náo nhiệt lập tức an tĩnh lại. Đi ở bên cạnh phó hiệu trưởng, dáng người nam nhân cao lớn, bất luận đi đến nơi nào đều sẽ khiến cho người ghé mắt. Lạc Vũ cố gắng co người lại, không muốn khiến cho nam nhân chú ý, cô lặng lẽ di chuyển ghế dựa đến phía sau một bạn học nam, này không thể nghi ngờ là ô dù tốt nhất.

Phó hiệu trưởng nhiệt tình mà giới thiệu một phen liền vội vàng rời đi, Tùy Biện ngồi xuống vị trí trung tâm, liếc mắt một cái liền quét tới rồi bóng hình xinh đẹp kia. Anh nhìn nhìn tư liệu trong tay, tên họ bên trên thình lình viết hai chữ: Lạc Vũ. Ngón cái cùng ngón trỏ vê nhẹ trang giấy, phát ra sa sa tiếng vang.

Không khí có một khắc lâm vào xấu hổ, vì cái gì quanh thân giáo sư Tùy đều tản mát ra ngọn lửa phẫn nộ người sống chớ gần. Nhưng một giây sau, sợi khí thế kia tiêu tán, thanh âm ôn nhu như gió xuân ấm áp vang lên, “Chào mọi người, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Không khí lại lần nữa thân thiện, đại biểu khoa luật dựa theo lưu trình chuẩn bị trước, làm mỗi vị sinh viên đang ngồi chuẩn bị một đoạn triển lãm tri thức chuyên nghiệp. Đến lượt Lạc Vũ, toàn trường lặng ngắt như tờ, rốt cuộc vị hệ hoa tài mạo song toàn này sớm đã là nhân vật phong vân của trường đại học này.

Lạc Vũ giả bộ bình tĩnh, chậm rãi đi đến trước đài, mở ra laptop, kết nối máy chiếu. Giơ tay nhấc chân khí chất đều không ngừng thu hút phần lớn giống đực ở đây. Tùy Biện lười biếng dựa về sau, đôi tay để ở trên mặt bàn, tùy ý đánh giá đứng ở trên đài Lạc Vũ. Cô hôm nay mặc chế phục màu đen cũng thật gợi cảm, váy ngắn chữ a càng là sấn đến cô mông hình kiều tiếu, eo thon doanh doanh. Hai chân thon dài thẳng tắp ở dưới tất chân màu đen phụ trợ càng thêm mị hoặc, cô mặc như vậy là cho ai xem?

Lạc Vũ cúi đầu, ngay sau đó bắt đầu diễn thuyết ngẫu hứng của cô. Thanh âm nhu mỹ êm tai phối hợp với điều khoản pháp luật cứng nhắc đều sẽ không làm người cảm thấy nhạt nhẽo. Cô trật tự rõ ràng, tư duy logic kín đáo. Phía trước những cái đó đối cô phát ra mãnh liệt hormone giống đực động vật hiện tại đều bắt đầu có chút thanh tỉnh, nữ nhân khôn khéo tư duy kín đáo như thế, ai dám dễ dàng theo đuổi?

Bạch bạch bạch, Tùy Biện vỗ nhẹ bàn tay, những sinh viên phía dưới lúc này mới phản ứng lại đây, nhiệt liệt mà phối hợp giáo sư vỗ tay.

“Em tên là gì?” Tùy Biện anh mi hơi chọn, trong giọng nói khıêυ khí©h chỉ có Lạc Vũ có thể nghe ra tới.

Lạc Vũ thật sự hối hận, nhưng làm sao bây giờ, cô như thế nào biết hai người còn sẽ gặp lại. Nếu cô biết, cô tuyệt đối sẽ không tham gia cái hạng mục này. Vừa muốn mở miệng đã bị thanh âm quen thuộc đánh gãy…

“Cô ấy là Lạc Vũ, giáo sư Tùy, trên tư liệu không phải có viết sao!” Nhϊếp Huyễn nhìn ra Lạc Vũ quẫn bách cùng bất lực, nữ nhân anh ta thích sao lại có thể tùy ý làm người bắt nạt! Cái lão sắc lang này liền kém không thị gian Lạc Vũ!

Phía dưới một mảnh xôn xao, phú nhị đại vs ngôi sao sáng giới pháp luật!

Lạc Vũ vẻ mặt xấu hổ, cô không dự đoán được, Nhϊếp Huyễn sẽ cùng Tùy Biện công khai đối chọi, ánh mắt tò mò bắt đầu hướng về ba người. Lạc Vũ nắm chặt tay nhỏ, “Giáo sư, em là Lạc Vũ.” Cô trừng mắt nhìn Nhϊếp Huyễn, cảnh cáo anh ta không cần lại tiếp tục nói.

Nhưng ánh mắt căm tức của cô ở Tùy Biện xem ra lại là ngay trước mặt anh cùng nam nhân khác công khai tán tỉnh, Tùy Biện ngăn chặn tức giận dưới đáy lòng, nhìn vẻ mặt kiệt ngạo khó thuần Nhϊếp Huyễn, “Cậu như thế nào sẽ xuất hiện ở tổ hạng mục này, từ hôm nay trở đi, phế vật không cần thiết xuất hiện ở tổ của tôi.”

Mọi người một mảnh ồ lên, ai không biết Nhϊếp Huyễn là con trai của hiệu trưởng.

Nhϊếp Huyễn đứng dậy đi về hướng Lạc Vũ, anh ta đột nhiên túm Lạc Vũ, đối với Tùy Biện nói, “Cô ấy là của tôi!”

“Nga, phải không?” Tùy Biện xem cũng chưa xem Nhϊếp Huyễn, “Em là bạn gái của cậu ta?”

Lạc Vũ tiến thoái lưỡng nan, nhưng cô cần thiết làm ra lựa chọn, cô nắm chặt tay Nhϊếp Huyễn, “Đúng vậy, giáo sư Tùy.”

Còn chưa kịp chờ mọi người phản ứng lại đây, Nhϊếp Huyễn cùng Lạc Vũ đã đi ra cửa phòng họp. Nhưng ánh mắt cực nóng phía sau kia thiêu đến Lạc Vũ chỉ muốn chạy nhanh thoát đi.

Trong phòng họp yên tĩnh đến đáng sợ, Tùy Biện ngồi xuống mở miệng nói “Trợ lý của tôi liền chọn Lạc Vũ đi, tan họp!” Nam nhân bước chân ưu nhã đi ra phòng họp, xem như không chịu ảnh hưởng từ chuyện vừa rồi.

Anh đi không đến vài bước liền nhìn thấy dưới bóng cây ngoài cửa sổ, Lạc Vũ bị Nhϊếp Huyễn đè ở bên trên muốn cưỡng hôn.