Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gọi Tao Là Anh Yêu

Chương 20: SINH NHẬT HẠNH PHÚC NHẤT.

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Mi, dậy, dậy trực nhật mau lên để còn về nữa” Cậu đập bàn nó rầm rầm

Nó ngái ngủ ngước lên nhìn cậu, ngáp ngắn ngáp dài, hỏi một câu thể hiện mức độ vô tư tuyệt đối của mình

” Oáp…học xong rồi à, trực nhật là gì vậy anh Ca?”

” Trời ạ, đứng lên tao chỉ cho mày làm, xách mông lên hay muốn ăn dép hả” cậu vờ sờ tay xuống chân.

Nó theo phản xạ lập tức đứng lên, ngoan ngoãn nghe lời cậu ra lấy chổi

” Giờ phải làm gì nữa ạ?”

” Con ngu này, mày cầm chổi không để quét chứ để chải tóc chắc?” Cậu lắc đầu nhìn nó.

” Dạ hihi”

Nó là nó giỏi quét nhà lắm ấy nhé, hồi hè mẹ đã dạy cho nó rồi chăng nên bây giờ động tác thuần thuần thục thục chẳng khác gì các bà nội trợ là mấy. Ấy thế mà cậu dám bảo nó quét sai, cậu đứng đằng sau vòng tay qua eo để chỉ nó, tim nó không biết như thế nào mà cứ đập bình bịch bình bịch, còn nhìn mặt của cậu thì đỏ ơi là đỏ

” Đấy mày phải làm thế này này, lia qua lia lại nó mới sạch hiểu không?” Hơi thở của cậu phà vào cổ nó, ôi sao bây giờ nó mới nhận ra trên người cậu có một mùi hương rất thơm và đặc trưng nhỉ, hình như đó là mùi gỗ trầm thì phải, ngày xưa khi đi thăm chú, nó cũng đã từng thấy chú xịt loại nước hoa có mùi hương này lên người, chú nói mùi gỗ làm từ vỏ cây và các loại rêu xanh tượng trưng cho sự ấm áp và quyền uy, hèn gì mà nó lại sợ cậu đến như vậy

” Mi, mày để tâm đi đâu thế, đó, quét phải như vầy mới gọi là quét” cậu vẫn ôm eo nó từ đằng sau, hai tay cậu đặt trên hai tay nó giúp chuyển động cán chổi.

” Em thấy quét như này đâu khác lúc nãy em quét là mấy” nó bĩu môi.

Cậu xấu hổ buông tay ra, búng vào tai nó một phát, phán một câu xanh rờn

” Tao lộn” rồi đi lấy giẻ lau bảng.

” Mi này”

” Dạ?”

” Mày thích nhà mình mai sau sơn màu gì”

” Màu hồng đi ạ, em thích màu hồng”

” Thế mày muốn nấu cơm hay rửa chén” cậu vẫn lau bảng, nó vẫn quét nhà.

” Gì cũng được ạ, mà nãy giờ anh Ca đang nói chuyện gì thế” nó quay qua ngơ ngơ ngác ngác. Cậu mặt đỏ bừng, lau nốt phần còn lại rồi sách cặp chạy đi trước

…..

” Anh Ca, anh Ca, đợi em với” Nó chạy theo sau cậu, khuôn mặt nhỏ xinh lấm tấm mồ hôi.

” Rầm…” nó ngã chỏng vọng ra phía sau, còn đang định ngồi dậy thì đã bị bàn chân ai đó đè lên tay.

” A, đau” nó rêи ɾỉ.

” Mày đi đứng kiểu gì thế hả, làm dơ hết cả bộ đồ đẹp của tao rồi thấy chưa?” Thư liếc mắt nhìn xuống, môi hơi cong lên, khuôn mặt mĩ miều hiện ra từng đường nét hoàn mĩ.

” Mi, có sao không?” Cậu chạy nhanh về phía nó, khuôn mặt tím tái đến đáng sợ

” Em…em”

Thư bỏ chân mình ra, lập tức thay đổi thái độ.

” Chị Mi à, em xin lỗi nhé, chỉ tại em vô ý quá, chị đừng giận em nhé” khuôn mặt nhỏ hiện rõ vẻ chua xót giả tạo.

” Không…không sao mà, Thư cũng học trường này nhỉ” nó cười tươi.

” Vâng”

” Mắt mũi để đâu thế hả, bị chảy máu rồi thấy chưa” cậu đi tới lấy khăn chậm chậm lên chỗ đầu gối đang rỉ máu của nó, hoàn toàn không quan tâm tới đứa con gái nhìn mình với ánh mắt xen lẫn khó chịu và đau đớn bên cạnh.

” Em không sao đâu, đỡ em dậy đi” nó bám vào tay cậu.

” Chân cẳng vầy còn đòi đi gì nữa hả, mày có tin là tao chặt giò mày luôn không. Mau, leo lên tao cõng” cậu hạ thấp người xuống.

” Em đã nói là không sao rồi cơ mà, sao anh Ca lì lợm thế” nó đưa ánh mắt sợ sệt nhìn Thư đang bốc hỏa nói tránh.

Cậu thở dài đỡ một tay nó qua vai cậu, tay kia luồn qua giữ eo nó, cậu bực mình lắm chứ, cái con nhỏ bướng bỉnh này chảy máu tới thế mà còn dám nói không đau, nhưng cũng làm theo vì không muốn nó giận mình, nó mà giận cậu thì chắc cậu chết mất.

” Anh, anh đưa chỉ ra xe rồi về nhà với em nhé, mẹ em có chuyện cần gặp” Thư thấy cậu không để tâm đến mình rốt cuộc cũng chịu nhịn nhục lên tiếng.

Cậu không nói gì, vẫn dìu nó đi tiếp.



…..

” Đến đây là được rồi, anh Ca vào với Thư đi chứ để em nó chờ tội nghiệp” nó rút tay ra khỏi vai cậu.

” Mắc mớ gì mày tội nghiệp cho nó, lo mà quan tâm tới bản thân mình một chút đi, tao đâu phải lúc nào cũng ở cạnh mày được” cậu bế nó lên xe hơi của mình.

” Ơ…nhưng có bác xe ôm đón em rồi” nó định cho chân trèo ra ngoài đã bị cậu đóng sầm cửa lại, cậu nói điều gì đó với tài xế rồi mỉm cười vẫy chào nó.

Nó ngồi trong xe mặt đệch ra một cục, chẳng lẽ, cậu tính bắt cóc nó sao?!?!

…..

” Mình ơi, chúng nó về rồi kìa” mẹ cậu lên tiếng gọi, tươi cười nhìn cậu và Thư đang đi vào.

” Con chào bác ạ” Thư cúi đầu lễ phép.

” Chào con” mẹ cậu nắm tay nhỏ đi trước.

Cậu lặng lẽ đi phía sau, nhìn đồng hồ rồi lại thở dài.

” Đã lâu lắm rồi gia đình chúng ta mới đông đủ vậy nhỉ” bố cậu ngồi vào chiếc bàn lớn toàn những món đồ mắt tiền ” Thư, cảm ơn con đã đến dự sinh nhật Lâm con trai bác nhé”

” Dạ, dù gì thì chúng ta cũng là người một nhà cả mà” nhỏ vừa cười vừa rót rượu cho bố chồng tương lai.

” Nào, nâng ly”

Tiếng ly tách chạm vào nhau, cậu ngồi đó, lại liếc nhìn đồng hồ, mặt không chút biểu cảm.

” Anh Lâm, em có quà này tặng anh” Thư đưa một tờ giấy màu trắng có ghi hai con số 10% đến trước mặt cậu.

Cậu nhận lấy tờ giấy, cười đểu. Đúng là nhà giàu có khác, những món quà sinh nhật mà họ tặng nhau cũng thật là xa xỉ và khô khan vô cùng.

” Đây là 10% cổ phần của tập đoàn WC nhà con” Thư nhìn món quà hãnh diện.

” Con thật là tinh ý quá” bố cậu nhấp ngụm rượu cười khẩy.

” Pama, con có một điều ước, pama thực hiện nó cho con được không?” Cậu nhìn thẳng vào mặt họ, đáy mắt hiện lên những vệt sáng.

” Tất nhiên rồi con yêu, hôm nay là sinh nhật của con mà. Nói đi, con muốn những gì nào” mẹ cậu và mẹ hai háo hức, ba cậu và Thư cũng chăm chú lắng nghe. Bất kể điều gì cậu yêu cầu, cũng đều thật là đặc biệt và bất ngờ đối với họ.

” Con muốn biến khỏi đây, NGAY LẬP TỨC ”

…..

Chiếc xe chạy chậm rồi dừng lại trước một căn nhà nhỏ bằng gỗ xinh xắn, kế bên là một dòng sông, khung cảnh thật là đẹp và dịu dàng nhưng vẫn khiến ai đó ngồi trong xe ô tô sợ đến nổi hết cả da gà.

” Chú…chú ơi, đây là đâu vậy” giọng nó run rẩy.

” Tiểu thư cứ vào trong nhà ngồi đợi trước đi ạ, cậu chủ sẽ đến liền ngay thôi”

Nó mở cửa xe bước xuống, gió lành lạnh lùa qua tóc làm nó run hết cả người, thiệt là như sắp đi vào nhà ma vậy đó. Nó mở cánh cửa gỗ ra, cánh cửa kêu cọt kẹt nặng nề di chuyển càng làm cho nó thêm phần sợ hơn nữa, nó lần mò trong bóng tối bật đèn lên, trong đầu liên tục vẽ ra đủ viễn cảnh kinh dị nó thường xem trên tivi.

Đèn vụt sáng, nó nhìn một lượt căn nhà nhỏ. Ở giữa là cái bàn với biết bao nhiêu là đồ ăn ngon, còn có cả nến và cánh hoa hồng rải xung quanh nữa chứ, khung cảnh trông thật lãng mạn ra phết.

” Thế nào, đẹp chứ?” Từ đằng sau lưng nó phát ra tiếng nói.

” Á aaaaaa, ma” nó hét thất thanh suýt tí nữa đập đầu xuống đất đã may mắn được bàn tay ai đó giữ lại.

” Ma cái đầu mày” Khuôn mặt điển trai ngời sáng của cậu dần hiện ra.

” Anh, anh Ca dám bắt cóc em” nó đứng lên phụng phịu nói.

” Tao bắt cóc mày thì được gì, nuôi cho tốn gạo à?” Cậu trêu, mặt nó xị ra một cục.

” Mau lên bàn ngồi đi, tao đói lắm rồi đấy” Cậu ga-lăng kéo ghế ra cho nó, nó ngồi vào, sẵn tay bỏ miếng thịt bít tết trên bàn vào miệng.

” Con gái con nứa gì đâu mà…” cậu lấy khăn chùi tay cho nó.

” Anh Ca, mình đến đây làm gì thế?”

” Đoán thử đi”

” Ừm…” nó đưa tay lên cằm tỏ vẻ đăm chiêu suy nghĩ ” Hôm nay ngày quốc tế phụ nữ phải không?”

” Con điên này, mới tháng 9 phụ nữ phụ niếc gì” cậu nhìn nó bực dọc ” Tao bán mày lấy nội tạng đấy”

Mặt nó phải nói là thế nào nhỉ, nhão không ra nhão mà cứng cũng không ra cứng, tím tím hồng hồng trông đến mà mắc cười.



Cậu được thể sấn tới.

” Mày ăn nhiều lên nhé, có gì bán còn được nhiều tiền”

” Anh…anh Ca, em…em xin…đừng…. bán…em…em nguyện…làm…làm…tất cả, tội….tội nghiệp…em…huhu” cậu nhìn nó run rẩy mà phì cười đau cả ruột

” Thôi, bán mày béo thế này được nhiều tiền mới thích”

” Em…em” nó run rẩy mồ hôi đầm đìa.

Thấy nó sợ hãi chực khóc tới nơi cậu cũng biết điều không đùa nữa.

” Thôi được rồi, hôn vào má tao một miếng tao không bán mày nữa”

Nó lập tức bước tới hoạt động như con rô bốt, hôn lấy hôn để lên má làm cậu chết sững, mặt mày đỏ gay.

” Thôi, thôi đủ rồi, mày muốn tao chết ngộp à. Tao đùa đấy, hôm nay sinh nhật tao”

” Thật…thật á” nó quay qua nhìn cậu mặt bất ngờ.

” Thật”

” Anh…anh Ca làm em sợ, anh Ca ác lắm” nó giận dỗi bỏ về chỗ.

” Thôi mà tao xin, tao đùa vui chút thôi, chứ tao thương mày không hết nỡ nào mà bán mày đi được, vả lại tao còn chưa xơi được miếng nào cả, ngu gì mà bán”

” Làm như em là đồ ăn không bằng mà xơi xơi” nó nói giọng nhè nhè.

” Ừ, há miệng ra tao lột tôm cho ăn” cậu đút miếng thịt tôm vào miệng nó

” Ngon quá” nó nhai nhồm nhoàm” Anh Ca há miệng ra đi, hôm nay sinh nhật anh Ca mà, em đút cho”

” Aaaa”

Hai đứa đút qua đút lại, chưa đầy 30 phút nguyên bàn hải sản đã bị tụi nó sựt ngon lành. Cậu dẫn nó ra bờ sông ngồi hóng mát

” A, sao LTM với sao MTL của tụi mình kìa anh Ca ơi” nó chỉ lên bầu trời hai ngôi sao sáng nhất.

” Ừ ” cậu nằm gối đầu lên đùi nó.

” Em chưa tặng quà gì cho anh Ca cả” nó nghĩ ngợi.

” Nhắc mới nhớ, quà tao đâu?”

” Em đâu biết hôm nay sinh nhật anh Ca đâu, thôi để mai em bù cho ha” nó nũng nịu.

” Hát tao nghe đi Mi”

” Dạ?”

” Tao bảo hát tao nghe”

” Gì cũng được ạ?”

” Ừ”

” A litte star

Came from the sky

The brightest star

Shine just with me

I love you

A litte star

A litte star

….”

Giọng hát nó trong trẻo cao vυ"t cất lên, cậu khẽ nhắm mắt, ước điều ước của mình

” Sinh nhật hạnh phúc nhất của tao ơi, hãy trôi qua thật chậm nhé!”
« Chương TrướcChương Tiếp »