Chương 6.2

Đợi đến khi hai người họ đã đi xa, trên tàng cây, một nam sinh tóc đỏ linh hoạt nhảy xuống, vẻ mặt có chút không vui.

Vừa rồi anh ở trên tàng cây ngủ, lại bị tiếng nói của hai người kia làm cho tỉnh giấc. Ngủ lại cũng không được, dứt khoát liền mở to mắt nghe bọn họ trò chuyện.

Người kia, thay đổi quá nhiều.

Nghĩ nghĩ, anh liền dùng điện thoại phát đi một tin nhắn.

"Phàm, mau trở về. Người kia, hình như có gì đó không ổn."

Thở dài, anh xoay lưng bước vào trường học.

Mối quan hệ phức tạp này, anh vẫn không nên dính vào thì hơn. Nhưng là thật sự có thể sao?

-----------------------------

Nói một chút lí do Phong Điệp và Nghiêm Lạc Hi nhận thức...

Đó là một buổi chiều với ánh hoàng hôn đẹp đến mê hồn.

Phong tiểu thư nhàn nhã vừa đi vừa ăn kem, Nghiêm hội trưởng hết sức nghiêm túc nghe điện thoại.

Vốn dĩ đang yên lành, Phong tiểu thư lại vấp một cục đá. Không ngã, nhưng cây kem trên tay cô lại hình thành một quỹ đạo parabol đẹp mắt, thẳng tắp dừng trên chiếc áo sơ mi trắng hàng hiệu của Nghiêm Lạc Hi.

Phong Điệp hoảng sợ rồi.

Người đi đường hoảng sợ rồi.

Nghiêm thiếu tức giận rồi

Phong Điệp vừa thấy gương mặt đen thui của Nghiêm Lạc Hi, vèo một cái đã biến mất không thấy tăm tích.

Thế là "hận cũ" của bọn họ đã định.

Gặp lần nữa là lúc Phong Điệp đi học muộn, rất quyết đoán xoăn tay áo chuẩn bị bay qua tường.

Bay rất đẹp, tư thế rất chuẩn, chỉ tiếc là chân ngọc ngà của cô trực tiếp giẫm lên mặt Nghiêm thiếu gia.

Thù mới hận cũ, Nghiêm Lạc Hi quyết đoán phạt Phong Điệp đi "lao động" một tuần.

Trải qua tháng ngày địa ngục đó, Phong Điệp mới giật mình tỉnh ngộ.

Cái tên ôn thần kia chính là một trong số nam chính của "Nhật kí thu phục mỹ nam" a.

Ở trong truyện, cái tên đó chính là kẻ thù dai cực kì, cô đắc tội hắn như vậy, tên đó chắc chắn không tha cho cô.

Tương lai a... một màu đen tối