Chương 10.

Tôi thường cho rằng Tần Hoài Xuyên là người ông trời phái đến để cứu tôi.

Bây giờ chúng tôi chia tay là vì tôi đã lớn, có thể tự đứng vững, còn anh ấy đã hoàn thành sứ mệnh và rút lại mọi lòng tốt đã dành cho tôi?

Trước khi rời thành phố B, mẹ tôi có hẹn gặp tôi, sau khi mẹ và bố tôi ly hôn, họ cắt đứt quan hệ và tập trung phát triển sự nghiệp của riêng mình, mẹ tôi hiện tại đã là sếp của một công ty nổi tiếng.

Chúng tôi hầu như không có quan hệ gì, theo năm tháng, có lẽ bà ấy đã già đi và cảm thấy có chút áy náy với tôi, bà ấy đã nhiều lần muốn đến gần tôi và muốn bù đắp cho tôi.

Lúc đó tôi ở cùng Tần Hoài Xuyên, có anh ấy ở bên, tôi cảm thấy như có cả thế giới nên từ chối cành ô liu do mẹ đưa ra.

Mãi đến khi bị bắt nạt trên mạng, tôi mới chủ động tiếp cận bà ấy, bà ấy đã thuê luật sư Trần đứng ra khởi kiện thay tôi, tôi nợ bà ấy một ân huệ.

"Con thực sự không muốn gia nhập công ty của mẹ sao?"

Người phụ nữ trung niên trước mặt rất cao quý và tao nhã, bà là mẹ của tôi, nhưng dường như lại không phải.

"Không, con nghĩ con khá thích âm nhạc và con muốn thử sức với nó."

“Không phải là vì tức giận sao? Nếu là vì tức giận, mẹ sẽ xử lí hai người kia cho con, bọn họ sẽ không bao giờ có thể đứng dậy được nữa.”

"Không cần, chỉ cần dùng biện pháp hợp pháp để đối phó họ là được."

Tôi từng nộp tác phẩm cho một công ty giải trí và được nhiều người yêu thích, họ đã muốn tuyển tôi vào làm việc ở đó từ lâu, lúc đó vì Tần Hoài Xuyên ở thành phố B nên tôi từ chối vì không muốn sống ở một nơi khác anh.

Tôi đã liên hệ lại với công ty của họ cách đây vài ngày và họ vẫn chào đón tôi gia nhập nên tôi quyết định đến đó.

"Được rồi, dù sao thì mẹ cũng có thể trụ được thêm vài năm nữa. Nếu con muốn quay lại bất cứ lúc nào thì cứ nói với mẹ. Mẹ chỉ có một đứa con, công ty dẫu sao vẫn sẽ là của con.”

Tôi hiểu sự lựa chọn của bà ấy lúc đó, nhưng tôi vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận bà.

Tôi đến Thành phố S, một thành phố hạng nhất ở phía Nam, gia nhập thành công vào công ty giải trí mà tôi đã liên hệ trước đó, trở thành nhà soạn nhạc, tôi lấy bút danh là "Backlight" và chủ yếu sáng tác lời và nhạc cho ca sĩ của công ty.

Tôi có chút năng khiếu về ca từ và âm nhạc, chịu ảnh hưởng từ Tần Hoài Xuyên và tiếp xúc với ngành này, sau này, trong thời gian rảnh rỗi ở trường đại học, tôi dần dần thử tự mình viết lời và nhạc.

Ý tưởng lúc đó rất đơn giản, chỉ nghĩ đến việc tôi viết một bài hát và anh ấy hát nó sẽ lãng mạn biết bao.

Nhưng sau này, để tạo dựng hình ảnh tài năng âm nhạc cho riêng mình, Tần Hoài Xuyên khẳng định toàn bộ lời, nhạc tôi viết cho anh đều do anh sáng tác, nhưng tôi không quan tâm, tôi biết anh ấy muốn nổi tiếng nên tôi không quan tâm và sẵn lòng giúp đỡ anh ấy.

Nhưng mọi việc không diễn ra như kế hoạch, mọi nỗ lực tôi bỏ ra dường như chỉ đang may áo cưới cho người khác.