Chương 2

Ngồi bên cạnh tôi là một cô gái trẻ là fan cuồng của Tần Hoài Xuyên, lúc Tần Hoài Xuyên và Chu Vận ôm nhau, cô ấy hưng phấn đứng dậy, nắm chặt cổ tay tôi, ngẩng đầu chỉ vào hai người trên màn hình, giọng nói hào hứng:

"Họ thật đẹp đôi có phải không? Tôi biết họ chắc chắn sẽ ở bên nhau mà."

Vừa rồi tôi cầm hoa đứng dậy, cô ấy tưởng tôi cũng là fan của Tần Hoài Xuyên, cô ấy cho rằng mình đã tìm được người chung chí hướng.

Cô ấy cầm chặt cổ tay tôi và lắc liên tục:

"Tôi vui quá, thật sự luôn! Vui vì anh ấy cuối cùng cũng có được tình yêu của mình. Đó không phải là một cuộc hành trình dễ dàng đối với anh ấy. May mắn thay, anh ấy đã gặp được Chu Vận! Họ thật xứng đôi. Tôi khóc chế.t mất!"

Mãi đến khi cô ấy nhận thấy tôi có vẻ ngượng ngùng mới buông tôi ra:

"Xin lỗi, cô có thấy khó chịu không?"

Tôi ngã xuống ghế, toàn thân lạnh ngắt, bông hoa trên tay rơi xuống đất, tôi ôm ngực, toàn thân run rẩy.

"Cô có cảm thấy không khỏe sao?"

Tôi nhắm mắt lại, yếu ớt trả lời cô ấy: “Không sao đâu, cứ từ từ rồi sẽ ổn thôi”.

Cô ấy giúp tôi nhặt hoa: “Cô biết anh Xuyên thích hoa hướng dương sao? Kết thúc buổi lễ cô có định tặng cho anh ấy không?”

Tôi lắc đầu: “Không, anh ấy sẽ không nhớ tôi đâu.”

Bữa tiệc kết thúc, Tần Hoài Xuyên và Chu Vận nắm chặt ngón tay, cùng nhau nhận lời phỏng vấn với phóng viên.

Tôi ngơ ngác bước ra ngoài cùng đám đông, trên màn hình điện tử trên đường phố chiếu khắp nơi những đoạn clip họ thổ lộ tình cảm và ôm nhau.

Tôi ném bó hoa trên tay vào thùng rác ven đường rồi một mình bắt chuyến xe buýt cuối cùng về nhà.

Ngồi trên xe, tôi bật điện thoại lên và thấy báo cáo của hai người tràn ngập.

Trong cuộc phỏng vấn của phóng viên, Chu Vận đã cầm hoa nép mình trong vòng tay của Tần Hoài Xuyên, con người còn mỏng manh hơn hoa, Tần Xuyên hùng hồn nói chuyện với phóng viên, kể lại câu chuyện họ quen nhau và yêu nhau.

Anh nhớ lại từng chi tiết nhỏ về thời gian họ bên nhau, với nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt.

"Cảm hứng cho bài hát "Tương Dương" đến từ cuộc sống hàng ngày của tôi với A Vận. Lời bài hát và âm nhạc đều được hoàn thành nhờ sự đồng hành của cô ấy."

Hóa ra họ đã có nhiều kỷ niệm như vậy nhưng bài hát “Tương Dương” rõ ràng là tác phẩm của tôi.

Bài hát này được lấy cảm hứng từ những tương tác hàng ngày của tôi với Tần Hoài Xuyên, và mỗi lời nói đều chứa đựng tình yêu và sự động viên của tôi dành cho anh ấy.

Nhưng trong miệng anh ta lại biến thành câu chuyện của anh và Chu Vận.

Toàn bộ Internet đều ghen tị với tình yêu không chút kiên dè của họ, thậm chí cư dân mạng còn khen ngợi Tần Hoài Xuyên là người thẳng thắn và có trách nhiệm.

[Anh Xuyên quả là một người đàn ông tốt, vừa mới nổi tiếng liền thổ lộ tình cảm, tôi thực sự rất vui khi được làm bạn gái của anh ấy và tôi có cảm thấy rất an toàn. ]

[Ai có thể ngờ rằng chỉ xem một buổi lễ trao giải thôi, tôi lại bị cho ăn nhìu ‘cơm chó’ tới vậy! ]

[Cái tình yêu chế.t tiệt này, phải xem mười bộ phim giế.t vợ mới bình tĩnh lại được.]

Tôi gọi đi gọi lại vào di động của Tần Hoài Xuyên nhưng không có ai bắt máy, tin nhắn tôi gửi đi cũng rơi vào hư không.