Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hạ Quý Phi Phá Án

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
“... Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, rồng lạc nước cạn bị tôm đùa, chuyện của huynh làm kinh động đến cả các quan viên tiền triều như cha đệ, hơn nửa cái quan trường lớn nhỏ ai nấy đều khóc lóc om sòm cùng nhau dâng tấu xin Hoàng thượng xử Hạ huynh trảm ngang lưng rồi bỏ chợ trước thị chúng, thật đúng là một cảnh tượng trăm năm khó gặp.”

Cựu Đại lý tự khanh Hạ Lạc Địch tự rót cho mình một chén rượu, than ngắn thở dài: “Một đám người mông còn lau chưa sạch đã nhảy ra sủa tới sủa lui như lũ chó điên, nghĩ lại chắc họ cũng chất chứa oán hận với ta từ lâu lắm rồi nhỉ! Thôi, bao năm qua ta chìm nổi chốn quan trường, Hạ mỗ ta tuy có lòng báo đáp quốc gia nhưng nay lại lực bất tòng tâm khó giữ được mạng, những chuyện sau khi ta chết đành nhờ đệ lo liệu vậy.”

Hạ Lạc Địch từ năm 17 tuổi đã theo phò tá Hoàng đế khi đó còn là phiên vương ở Giang Nam vào nam ra bắc, diệt tham nhũng, đuổi man tộc, nàng không có công lao thì cũng có khổ lao. Thế mà bây giờ lại rơi vào tình cảnh này, nàng nốc cạn chén rượu cay, làm bằng hữu thân ái Bùi Khiêm ở bên cạnh cũng không nhịn được mà rơi nước mắt.

“Huynh cứ yên tâm, huynh đi rồi, đệ sẽ chăm sóc vợ con huynh.”

Cả cái kinh thành này ai mà chẳng biết nhà Hạ đại nhân của Đại Lý Tự có một thê tử nhan sắc tuyệt thế vang dội khắp vùng.

Trước đây chúng quan lại ở kinh thành chỉ có thể trông mòn con mắt mà ngưỡng mộ, không ai dám mơ ước đến chính thê của quan Tam phẩm, nhưng bây giờ Hạ đại nhân đã biến thành Hạ phu nhân làm bách tính choáng váng cả đầu óc rồi, bắt đầu có người mơ tưởng không ngơi.

Phu nhân chắc chắn là biết thân phận nữ tử của Hạ đại nhân, nếu không cũng không gả vào phủ Đại lý tự 5 năm rồi mà không lộ chút tiếng gió nào.

Các bậc thánh nhân đã nói: Thê tử của huynh đệ nhất định không được rớ tới.

Nhưng mà thánh nhân đâu có nói không được mơ tưởng thê tử của tỷ muội đâu.

Hạ đại nhân nheo nheo đôi mắt nhìn bộ dạng mặt người dạ cẩu của tên Bùi Khiêm kia một lúc lâu, sau đó kéo lấy tay hắn nhéo một cái thật mạnh làm hắn ta oai oái kêu đau.

“Này huynh đệ, ta biết đệ cũng chăn đơn gối chiếc ngủ không ngon giấc đã nhiều năm qua. Nhưng mà trên đời này còn có rất nhiều mỹ nữ, nếu đệ dám đυ.ng đến thê tử của ta, thì Hạ mỗ sẽ từ dưới Hoàng tuyền lên tìm ngươi châm nến tâm sự mỗi đêm đấy.”

Làm nghề tra tấn thì phải biết rõ thịt ở chỗ nào là đau nhất, Bùi Thị lang bị nhéo đến tỉnh cả người, miệng liên tục xin tha.

Hạ đại nhân tạm tha cho hắn, hai người bạn cũ nâng chén thay ly, cả hai đang nhiệt tình thảo luận xem nếu cuối cùng bị kết án phải chém đầu, thì nên chọn cách chém nhanh của lão Trương, hay là con dao sắc của lão Lý. Còn nếu là rượu độc, thì nên xin loại hương đậm như rượu Mao Đài hay loại hương ngọt ngào như rượu Bạch Tửu... thì một đám đông cung nhân mang theo làn gió thơm nối tiếp nhau tiến vào đại lao.
« Chương TrướcChương Tiếp »