Chương 4

Thê tử của nàng sau này có nam nhân khác.

Phu quân của nàng cũng có nữ nhân khác luôn.

... Vậy chẳng phải bản quan đây phải đội mũ xanh đến tận hai lần à?

Đến tối hôm đó sau khi Hạ Lạc Địch nhập cung liền bị một đám cung nữ xinh đẹp nhấn đầu giúp tắm rửa trang điểm thơm tho sạch sẽ, trên đường đến nơi thị tẩm, nàng nó vẫn còn đang suy nghĩ về vấn đề sống chết này.

“Lão Cao.”

Cao Thái giám sợ vị quan thanh liêm này nghĩ không thông mà tự sát, tự mình hộ tống xe xuân ân, nghe gọi mình liền vội vàng tiến đến sát bên cửa sổ xe.

“Đại nhân có gì muốn nói?”

Hạ Lạc Địch: “Ta nghĩ đi nghĩ lại nãy giờ, thánh chỉ này thực sự rất kỳ lạ, ta tự nhận mình cũng khá hiểu Thánh thượng, chắc chắn ngài ấy sẽ không ban thánh chỉ gây tranh cãi như vậy đâu, trong này có ẩn tình gì không, nói một hai câu cho ta nghe với?”

Cao Thái giám đảo mắt, cười hiền hoà nói: “Lão nô chỉ là nô tài trong cung mà thôi, Thánh thượng bảo gì thì nghe nấy, làm sao dám suy đoán thánh ý…”

Hạ Lạc Địch u ám: “Có gì mà không thể nói rõ ràng với một vị quan thanh liêm như ta chứ?”

Cao Thái giám nhớ lại chuyện hôm nay các quan lại bàn tán ở điện Tuyên Chính, bên ngoài Đại lý tự liên tiếp hơn mười ngày đều có bá tánh tự phát tụ tập lại cầu xin ân xá cho Hạ đại nhân, nhất thời tâm trạng trở nên phức tạp.

“Nếu phải nói thì, đây đều là phúc báo do danh tiếng quan thanh liêm mà Hạ đại nhân nhiều năm qua trừng trị kẻ ác và bảo vệ người thiện lương đấy.”

Hạ Lạc Địch chỏ chỏ vào trâm ngọc trên đầu mình: “Phúc báo?”

Cao Thái giám khuyên nhủ: “Thật ra làm phi tần cũng không tệ lắm, nếu không cần phải thị tẩm thì mỗi ngày chỉ cần đến Trung cung vấn an uống trà là được, ít việc hơn hẳn so với mỗi ngày ngài làm quần quật 6 canh giờ trước đây.”

Hỏi thử thiên hạ mà xem, ai mà không biết Đại lý tự Hạ Diêm Vương là người sắt, mỗi ngày đều phải làm việc ít nhất 6 canh giờ ở Đại lý tự, trừ tiết Thanh Minh ra thì cả năm không nghỉ ngày nào.

Nếu một ngày nào đó nghe thấy tin tức Hạ đại nhân đột tử trong nha môn, trên dưới triều đình cũng không ai thấy lạ lẫm gì.

Ai có mà ngờ được còn có chuyện như hôm nay...

Hạ Lạc Địch: “Vậy chúng ta đang đi đâu đây?”

Thái giám Cao: “Đi thị tẩm.”

“...”

Thấy biểu tình của Hạ đại nhân cương trực công chính cứng ngắc cứ như chết rồi, Cao Thái giám thở dài, quay đầu nhìn về phía cung điện hùng vĩ trước mắt, hắng giọng.

“Tới điện Tuyên Chính rồi, nơi này ngài cũng rất quen thuộc, chắc ngài cũng biết chưa từng có phi tần nào được thị tẩm ở đây, có lẽ qua một canh giờ nữa mà đèn sáng lên thì sẽ có người đến đưa ngài về tẩm cung, ngài không cần căng thẳng quá đâu…”

Hạ Lạc Địch: “Vậy một tội thần như ta có ý nghĩa gì ở đây?”

Cao Thái giám: “Đây là ý chỉ của bệ hạ.”