Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hắc Đạo Mê Tình

Chương 39: Kí©h thí©ɧ trên xe (H)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Từ lúc tiếng súng vang lên, Nguỵ Đông Phong đã ngay lập tức nhận ra có chuyện không may đến với cô rồi, nhưng khi chạy đến căn phòng phát ra tiếng súng và thấy cô đang ngồi bệt dưới đất với bàn tay đầy máu thì anh liền nổi điên lên, khuôn mặt thường ngày điềm đạm bây giờ lại trở nên khó coi vô cùng. Anh lao nhanh đến ôm lấy cô vào lòng, ánh mắt đằng đằng sát khí nói với đám vệ sĩ cùng mấy nữ sát thủ.

“ Trong đêm nay nhất định phải tìm ra người làm cô ấy bị thương, không tìm được thì đừng về căn cứ nữa “.

Dứt lời anh bế cô lên rồi ngay lập tức lấy khăn cầm máu trên tay cho cô, anh bế cô rời khỏi từ cửa sau rồi lên xe, vừa vào xe đã kêu tài xế gọi cho bác sĩ đến biệt thự ngay. An Nhiên từ nãy đến giờ vẫn im lặng không lên tiếng, vì căn bản là cô sắp không chịu được nữa rồi. Thuốc đã bắt đầu ngấm từ lúc nãy, bây giờ bị anh ôm lên lại càng ngứa ngáy hơn. Cơn đau từ trong lòng bàn tay cũng không thể nào xoa dịu được sự ham muốn đang dâng trào trong người mình.

Càng ngày nhiệt độ cơ thể cô càng tăng cao, thêm đó là sự động chạm vô tình của anh đã khơi mào sự ham muốn mà cô đang dấu diếm. Tay cô bắt đầu không yên phận mà sờ mó cơ thể của anh. Nguỵ Đông Phong giật mình nhìn xuống cô, hành vi này của cô khác nào đang quyến rũ anh đầu cơ chứ, giọng anh bắt đầu trở nên khàn đặc, nắm lấy bàn tay không yên phận nói.

“ Em làm gì vậy ? “.

An Nhiên nuốt nước bọt, cổ họng khô khan, thều thào đáp lại.

“ Tôi…sắp chịu…không được nữa rồi. “

Nguỵ Đông Phong sững người, nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng, ánh mắt lại mơ màng cùng hành vi sờ mó không đứng đắn kia thì liền hiểu ra. Anh ôm chặt cô vào lòng.

“ Cố chịu đi, sắp về đến biệt thự rồi. Tôi không muốn lợi dụng em lúc này đâu. “

Dứt lời anh liền bảo tài xế lái nhanh hơn, bảo cô chịu thì biết làm sao bây giờ, cô đã nhịn từ nãy đến giờ rồi, giờ mà nhịn nữa chắc cô chết mất. An Nhiên vùng vằng muốn thoát khỏi vòng tay của anh, giọng nỉ non cầu xin.

“ Tôi…thực sự chịu không nổi nữa rồi…tôi cho phép anh…lợi dụng tôi đấy “.



Nguỵ Đông Phong hít một hơi thật sâu cố giữ bình tĩnh trước lời mời gọi của cô, đúng là anh thèm muốn cô chết đi được, nhưng mà không phải lúc này. Anh không muốn lợi dụng cô trong lúc cô đang gặp khó khăn, để rồi ngày mai chắc chắn cô sẽ hối hận rồi tránh mặt anh nên thôi nhịn là tốt nhất.

“ Ngồi im nào, sắp về đến nơi rồi, em cố chịu chút nữa.”

Nơi nào đó của An Nhiên bắt đầu ngứa ngáy, chịu không được nữa rồi. Cô lấy hết sức bình sinh vùng ra, xoay người ngồi lên đùi anh, hai người mặt đối mặt. Cô không chút kiêng dè cúi đầu hôn lên môi anh trước sự ngỡ ngàng của chính chủ và tài xế, nụ hôn vụng về của cô lại chính là chất kí©h thí©ɧ cực đại khiến cho sự quyết tâm của anh lung lay. Cô không rời khỏi anh mà tiếp tục lả lướt, hết hôn môi lại cúi xuống hôn lấy yết hầu của anh. Có tên đàn ông nào mà chịu nổi sự kí©h thí©ɧ này cơ chứ, cuối cùng thì toà thành vững vàng cũng bị sụp đổ.

Trên khung đường vắng vẻ lúc nửa đêm, Nguỵ Đông Phong lập tức lên tiếng.

“ Dừng xe, cậu đi xuống đi “.

Tài xế nghe xong liền thắng lại, vội vội vàng vàng rời khỏi xe. Lúc này anh cũng chẳng nhịn nữa, giữ chặt gáy cô đáp lại nụ hôn. Kĩ thuật hôn của anh không phải dạng vừa, mới hôn một chút đã khiến cô nàng mơ màng đê mê. Nụ hôn vừa sâu vừa dài khiến cô suýt nữa thì ná thở, cô đập đập lên vai anh ra hiệu thì lúc này mới ngừng lại. Hai người nhìn nhau trong không gian chật kín cùng với nhiệt độ đang dần tăng cao, tình trong bể tình dần tràn đê. Cô chủ động kéo khoá váy, nhưng vì là đằng sau lưng nên cô không với tới được.

Anh thấy vậy thì liền vươn người, hai tay chườm ra sau giúp cô kéo khoá xuống. Mùi hương nam tính ập đến khiến cô không kìm lòng được mà úp mặt xuống vai anh hít hà. Không cẩn thận lại để đôi môi mềm mại chạm vào hõm cổ của anh, khiến anh đứng hình mất vài giây, động tác kéo khoá cũng khựng lại.Giọng nói mềm mại của cô vang lên sát bên tai anh.

“ Người anh thơm quá “.

“ Sao trước giờ tôi không để ý đến nhỉ, thơm quá đi “.

Lời nói mất kiểm soát của cô khiến con tim anh bùng nổ, chiếc váy sau khi kéo xong khoá thì tự động rơi xuống. Để lộ ra bờ vai trắng nõn, xương quai xanh rõ nét cùng với…bộ ngực căng tròn của cô. Vì là mặc áo dạ tiệc đã có sẵn miếng lót bên trong váy nên không cần mặc áo bra, thế nên khi cởi váy ra thì toàn bộ đã không chút dấu diếm hiện trong mắt của anh. Yết hầu chuyển động lên xuống, anh khẽ cúi xuống hôn lên bộ ngực căng tròn của cô. Bàn tay bên kia cũng không rảnh rỗi mà nắm nhẹ lấy bên ngực còn lại, nhẹ nhàng xoa bóp. Cô thoải mái khẽ rêи ɾỉ.

“ Ưm…”.



Bàn tay như ngọc của cô luồn vào tóc của anh hơi xoa xoa, cảm giác thoải mái khi được anh động chạm khiến cô không ngừng thở hắc. Giọng nói yêu kiều phát ra.

“ Anh…làm luôn đi…tôi không được nữa rồi.”

Hai người ngồi đối diện nhau, nơi tư mật cũng vừa vặn dính sát vào nhau, nơi đáy quần của anh cũng đã cộm lên rõ rệt, còn qυầи ɭóŧ của cô đã thẫm đẫm mật ngọt. Anh cũng chịu không được nữa, luồn tay vào qυầи иᏂỏ của cô rồi giật phăng nó ra, chiếc qυầи иᏂỏ bị giật ra rách tơi tả rồi bị ném xuống ghế ngồi bên cạnh. Giờ đây cô trần như nhộng, chỉ còn chiếc váy kẹt giữa bụng cô còn bên trên và bên dưới đã không còn mảnh vải nào. Anh nhìn cô từ trên xuống dưới, ánh mắt tràn ngập hình ảnh cơ thể xinh đẹp của cô, hơi thở dồn dập lại cúi xuống hôn lên đôi môi nhỏ kia.

Lí trí anh đã bị bủa vây bởi du͙© vọиɠ, nơi kia đã căng trướng đến khó chịu. Anh vừa hôn vừa luồn tay xuống nơi tư mật ướŧ áŧ kia của cô. Khẽ vuốt ve bên ngoài, cô đột ngột nhận được sự kí©h thí©ɧ khó tả kia thì không kìm được mà rên lên.

“ Ưm…tôi…tôi thấy..lạ quá..anh đừng vuốt nữa, cho vào…đi mà…ư “.

Giọng anh nhốm đầy sắc dục, mang theo sự kìm nén khó tả đáp.

“ Ngoan, giờ em chưa được. Cho vào sẽ đau lắm, đợi một chút nữa thôi nhé “.

Dứt lời anh liền cho một ngón tay vào trong, khiến cô giật bắn người, vật thể lạ xâm nhập vào nơi chưa từng bị động vào khiến cô có cảm giấc lâng lâng không nói nên lời. Cảm giác vừa đau vừa sướиɠ xen lẫn, cô cúi người cắn lên vai anh thật mạnh. Để vơi đi cảm giác kì quái đang xuất hiện trong người mình.

“ Hư…ưm…tôi thấy…lạ quá…anh đừng trêu nữa….”.

Vết cắn của cô không mạnh không nhẹ vừa đủ để kí©h thí©ɧ tinh thần của anh, Nguỵ Đông Phong vẫn kiên nhẫn nới lỏng chỗ kia cho cô, vì sợ cô không chịu nổi khi anh đi vào mất, anh hôn lên chán cô thủ thỉ.

“ Ngoan nào, thả lỏng ra chút, em cứ thế này thì không cho vào được đau bé con ạ “.
« Chương TrướcChương Tiếp »