Chương 20: Thấy sắc nổi lòng tham.

So với Chu Viễn, Bùi Phương Hoài càng giống phú nhị đại, cũng là người vô cùng nổi tiếng trong cái vòng này. Đối với người ngoài giới, bọn họ quen thuộc với thân phận người quản lý công ty giải trí, phải đến hơn nửa người trong giới giải trí là nghệ sĩ trực thuộc công ty hắn. Bởi vì quan hệ của hắn và Chu Viễn rất thân mật, là nhân viên của Chu thị nên Cố Ảnh cũng đã gặp mặt hắn vài ba lần.

Có điều cô chưa từng đến gần hắn như bây giờ.

Cô đi từ toilet ra, bước chân tăng nhanh, kết quả ngay chỗ rẽ đυ.ng phải Bùi Phương Hoài.

Hơn nửa ly cà phê đá đã bắn thẳng vào áo sơ mi của hắn.

Phiền rồi.

Làm dơ quần áo của bá đạo tổng tài, loại thể nghiệm này quả thật người làm công như Cố Ảnh chưa từng nghĩ đến.

Quả thực là tai bay vạ giá, Cố Ảnh nhìn khuôn mặt như cá chết của hắn không khác Chu Viễn là mấy, hít sâu một hơi, cúi đầu xin lỗi: "Bùi tổng, thật sự xin..."

"Quần áo, ba vạn."

Bùi Phương Hoài đánh gãy lời cô.

Cố Ảnh nghe vậy ngược lại nhẹ nhàng thở ra, ý là bồi thường liền xong việc, sẽ không tìm đến công ty so đo với cô. Ba vạn nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, cô làm việc ở Chu thị hai năm, không cần Chu Viễn cho tiền cũng trả được.

*3 vạn: khoảng 105 chẹo

"Được, Bùi tổng, lát nữa tôi tìm trợ lý của ngài để đưa tiền..."

"Tôi không mang quần áo để thay, hội nghị chiều nay chỉ có thể hủy bỏ." Bùi Phương Hoài lần thứ hai đánh gãy lời cô, hắn hơi nâng cằm lên, câu nói ít nhiều mang theo sự châm biếng: "Tiểu thư, cô xác định muốn đền tiền sao?"

Thời gian của đám người này vô cùng quý giá, một buổi hội nghị, đương nhiên không cách nào dùng tiền để tính toán được, Cố Ảnh cũng đền không nổi. Cố Ảnh nghe vậy mà không biết hắn có ý khác thì quả thật là ngu ngốc.

Cô ngẩng đầu lên, trên mặt không chút hoảng sợ, ngược lại mỉm cười lễ phép hỏi, "Ý ngài là gì?"

Đến a, xé một khuôn mặt giả tạo, lại thêm một tầng nữa.

Bùi Phương Hoài nhìn hành lang dài phía sau, đột nhiên kéo cổ tay cô lôi vào chỗ khuất, túm cô đến bên cạnh phòng trà. Sau đó lạch cạch một tiếng, hắn khóa cửa lại.

Cố Ảnh kinh ngạc, theo bản năng muốn lùi về phía sau kéo ra khoảng cách với hắn, sau lưng chạm vào vách tường.

"Tiểu thư xưng hô như thế nào?"

"Cố Ảnh."

Trong không gian kín mít, dường như Bùi Phương Hoài thay đổi thành người khác, hoặc là nói, đây mới chính là hắn.

Ánh mắt hắn xâm lược nhìn thẳng vào cô, cô vừa mới dặm lại lớp trang điểm, đôi mắt động lòng người, môi son căng mọng nước, mi cong mũi thẳng, trong đôi mắt hổ phách không chút kinh sợ.

Giờ phút này hắn cũng phải khen thưởng ánh mắt của Chu Viễn. Yêu mị nhưng không tầm thường, đúng là mỹ nhân phong tình.

"Cố tiểu thư là thư ký của Chu tổng?"

"Đúng vậy."

"Làm bẩn áo của Bùi tổng, tôi rất xin lỗi. Không biết Bùi tổng muốn giải quyết như thế nào?"

Ánh mắt của Bùi Phương Hoài quá trắng trợn, trắng trợn đến mức Cố Ảnh cảm thấy không khỏe.

Một nửa trang tạp chí hàng đầu với đầu đề đều là tin tức tình ái của Bùi Phương Hoài, hết đổi xe thể thao lại đổi bạn gái, chỉ cần để ý chút là biết. Đại khái chính hắn cũng cảm thấy mình quá mức, nên từ đó hắn rất ít khi xuất hiện trước công chúng.

Cố Ảnh lại không phải loại người không để ý chuyện bên ngoài, đương nhiên biết năm đó bài đăng hot nhất trong diễn đàn là bài đăng về đám bạn gái bạn cũ của hắn, nhiều đến độ có thể làm vài bàn mạt chược, từ nữ minh tinh đến hot girl mạng, không thiếu chân ai cả.

Trong mắt Cố Ảnh, trừ phi có sức hấp dẫn cực mạnh. Kim chủ cô muốn leo lên cũng không thể là loại người này được.

Thấy Bùi Phương hoài đứng chắn trước cửa nhưng lại không nói lời nào, Cố Ảnh liền nhíu mày, "Bùi tổng, không nói đến chuyện có đền nổi không, ít ra ngài cũng phải nói ra một cái giá chứ? Khó xử tôi thì có lợi gì?"

Bùi Phương Hoài dựa vào cửa nhìn cô, vết cà phê dưới ngực và bụng dường như hoàn toàn không ảnh hưởng đến hắn. Ngược lại vẻ nóng nảy và thiếu kiên nhẫn của người đối diện khiến hắn thấy thú vị.

Tiền? Hắn thiếu chút tiền này sao? Hắn có ý gì chẳng lẽ cô không hiểu?

Giọng nói tao lãng cầu thao trên bàn làm việc của Chu Viễn còn vang bên tai hắn, ở trước mặt hắn lại tỏ vẻ thiếu nữ rụt rè, là sợ hắn làm bẩn cô sao? Ngay cả Chu Viễn đều có thể câu lên giường, một người chưa lập gia đình như hắn, người đứng đắn hai năm gần đây không nói chuyện yêu đương, mà lại bị cô trắng trợn ghét bỏ?

Hắn phất tay, nửa giới giải trí đều muốn bò lên giường hắn.

Nếu hắn muốn, đêm nay cô phải tắm rửa sạch sẽ cùng hắn lên giường.

Bùi Phương Hoài không biến sắc, cuối cùng chỉ kiềm chế cơn giận, cười khẽ móc di động ra nói, "Nào, thêm cách liên lạc rồi thả cô đi."

Cố Ảnh có hơi kinh ngạc, nhưng vẫn đồng ý, "Phiền ngài gửi tôi số tài khoản, tôi chuyển tiền cho ngài."

Ps: Mọi người có thích truyện nào hôn recommend cho tui đi, hợp gu tôi tui dịch cho mọi người đọc