Chương 1

Người đời đều biết, thái tử nhà họ Thẩm Tiêu là một Phật tử.

Gia nghiệp lớn như vậy nói bỏ là bỏ, hết lần này tới lần khác đi làm bác sĩ.

Nghe nói, mỗi bệnh nhân qua đời dưới tay anh, anh đều nắm tay họ tụng kinh, siêu độ cho họ.

Bởi vậy, cả nhà họ Thẩm vô cùng lo lắng.

Bọn họ sợ một ngày nào đó Thẩm Tiêu đột nhiên tuyên bố xuất gia, như vậy gia nghiệp to lớn không có người kế thừa.

Bọn họ đã thử rất nhiều biện pháp, nào là bà nội Thẩm treo cổ uy hϊếp, nào là mời tăng nhân về khuyên bảo anh và Phật tổ không có duyên, thậm chí giám đốc bệnh viện còn trực tiếp sa thải anh.

Nhưng tất cả đều vô dụng, thậm chí còn chọc giận Thẩm Tiêu, anh trực tiếp đi miếu ở mười ngày nửa tháng.

Nghe nói, mỗi lần muốn gọi anh từ trong miếu ra đều phải khóc lóc ỉ ôi một trận.

Có thể nói, ngoại trừ tính mạng của bệnh nhân thì không có gì có thể gây ấn tượng với Thẩm Tiêu.

Nhưng một người như vậy, năm năm trước lại từ bỏ nghề bác sĩ về tiếp quản gia nghiệp nhà họ Thẩm.

Hình như anh không còn tin Phật nữa, sát phạt quyết đoán trên thương trường, dùng thời gian ngắn ngủi năm năm đưa nhà họ Thẩm trở thành gia tộc đứng đầu bốn gia tộc lớn ở Bắc Kinh.

Nhưng dường như anh cũng không hề thay đổi.

Thẩm Tiêu thành lập quỹ tài trợ, đầu tư rất nhiều vốn, chữa bệnh miễn phí cho những người có hoàn cảnh khó khăn.

Nhưng anh không phẫu thuật, không chữa bệnh, dù ai cầu xin cũng vô ích.

Đã từng có bệnh nhân quỳ xuống cầu xin anh phẫu thuật, anh cũng chỉ mời giáo sư của mình từ nước ngoài về, ngay cả bệnh viện anh cũng không muốn bước vào nửa bước.

Thẩm Tiêu vẫn là Thẩm Tiêu trước kia, nhưng cũng không còn là Thẩm Tiêu trước kia nữa.

Không ai biết Thẩm Tiêu đã xảy ra chuyện gì mà khiến anh có sự thay đổi lớn như vậy.

Hai ông bà nhà họ Thẩm rất vui vẻ.

Không chỉ vui vì gia nghiệp nhà mình có người thừa kế mà còn vui hơn khi con cháu mình không còn một lòng hướng Phật nữa.

Chỉ có điều, hình như họ hạnh phúc quá sớm rồi.

Thẩm Tiêu không có hứng thú với phụ nữ.

Cho dù đặt sẵn một cô gái trên giường Thẩm Tiêu, anh cũng có thể bình tĩnh cầm tràng Phật của mình đi về phòng dành cho khách.

Ngày hôm sau sẽ dọn lại phòng ngủ của mình.

Nhưng điều khiến người ta khó hiểu chính là tháng hai năm nay, Thẩm Tiêu đột nhiên tuyên bố ngày đính hôn, đối tượng đính hôn là cô hai nhà họ Quý ở Bắc Kinh.

Không ai biết trong lòng Thẩm Tiêu đang suy nghĩ gì.

"Đang nghĩ cái gì đấy? Chắc không phải là nghĩ đến đàn ông chứ?"