Chương 19: Đạo sĩ cùng quái thai

Sau trải nghiệm nhấp nhô như vậy, tính cách của Cao Hạt Tử trở nên rất quái lạ. Nghe nói sau khi Cao Hạt Tử gϊếŧ cha nuôi của mình, cũng không lập tức chôn xác, mà đối xử với thi thể rất đẫm máu và biếи ŧɦái, đó là đem xác chết ướp muối và làm thịt ăn.

Nhưng làm thế nào mà vấn đề này được lan truyền?

Ở một ngôi làng gần đó có một vị lão Trung y có y thuật cao siêu, tuy ông lão Trung y này đã ngoài 70 tuổi, nhưng sức khỏe rất tốt và còn thích đi lại. Dù đi khám bệnh cách xa hơn chục cây số, cũng không đi xe ngựa, không ngồi kiệu, không cưỡi lừa, mà đều đi bộ đến. Có một lần, vị lão Trung y này trên đường đi khám bệnh về, cảm thấy khát nước không chịu nổi, đúng lúc tình cờ nhìn thấy có một cái viện trên sườn núi ở vùng hoang dã - cái viện này chính là nơi Cao Hạt Tử và cha nuôi đao khách họ Cao sống.

Sau khi lão Trung y gõ cửa viện, ông phát hiện người mở cửa cho mình hình như là một người mù, hốc mắt của người mù này bị trũng xuống, đôi mắt đυ.c ngầu, trong một bên mắt còn có một cái bóng lớn. Tất nhiên người mù này chính là Cao Hạt Tử.

Nhưng sau khi lão Trung y nghiêm túc nhìn sắc mặt ông ta, ông ấy không khỏi sợ hãi đến mức trong lòng kinh hoảng, ngay cả cơn khát vừa rồi cũng bị xóa sạch. Khi Cao Hạt Tử lạnh lùng hỏi ông tại sao lại gõ cửa, lão Trung y sợ đến mức lắp bắp một chút, hoảng sợ nói dối, nói rằng ông chỉ muốn hỏi đường mà thôi.

Tùy tiện ứng phó vài câu xong, lão Trung y lập tức rời khỏi cổng sân nhà Cao Hạt Tử như chạy trối chết, vội vã đi về phía làng của mình, như thể đang chạy trốn khỏi một mối nguy hiểm nào đó.

Khi lão Trung y về đến nhà thì trời đã tối, ông chưa kịp nghỉ ngơi, đã vội vàng đến nhà Lý bộ khoái. Lý bộ khoái này làm bộ đầu ở trong huyện, bình thường hiếm khi về nhà, thường thì luôn ở trong huyện, bởi vì mấy ngày nay cha hắn bị bệnh, nên mới về nhà thăm.

Lão Trung y nhìn thấy Lý bộ khoái, sau một lúc chào hỏi, lão Trung y còn chưa hết kinh hoàng nói với Lý bộ khoái: "Người mù sống ở lưng chừng núi ăn thịt người."



Lý bộ khoái nghe điều này cũng bị sốc. Nhìn thấy lão Trung y có hơi kích động, nói chuyện cũng có phần lắp bắp, hắn cũng không lập tức hỏi chuyện gì xảy ra, mà chỉ rót một bát nước cho vị lão Trung y, bảo ông đừng có gấp, hãy nói chậm rãi.

Lão Trung y bưng bát lên, uống hết chén nước, rồi thở hổn hển, một lúc sau, tâm trạng mới dần bình tĩnh lại, sau đó ông mới kể lại toàn bộ sự việc cho Lý bộ khoái.

Tại sao vừa nhìn thoáng qua Cao Hạt Tử đã phán rằng ông ta đã ăn thịt người?

Lão Trung y đã giải thích lý do:

Thịt người có độ “nóng” cao, người ăn thịt người lâu ngày sẽ bị đỏ mắt, mí mắt hơi xếch, hơn nữa trên miệng có một loại mụn nước đặc biệt, những mụn nước này to bằng hạt đậu nành, bên trong cũng sẽ to ra, sẽ có một lớp bao bọc tạo ra từng lớp mụn nước, sau đó từng lớp này sẽ vỡ dần ra, lan ra mủ có mùi tanh.

Mà những triệu chứng này lại xuất hiện trên khuôn mặt của Cao Hạt Tử, vì vậy vị lão Trung y đã xác định, Cao Hạt Tử chắc chắn đã ăn thịt người.

Sau khi nghe xong, Lý bộ khoái vẫn có chút bán tín bán nghi. Nhưng mấy ngày kế tiếp, thông qua điều tra cẩn thận, sau khi hắn dần dần hiểu rõ tình huống của hai cha con Cao Hạt Tử, cũng cảm thấy chuyện này thực sự có thể xảy ra, hơn nữa đao khách họ Cao cũng đã biến mất mấy ngày.

Con người của Lý bộ khoái cũng rất xảo quyệt, hắn biết Cao Hạt Tử một khi đã làm cái nghề đao khách này, nhất định tàn nhẫn độc ác, võ công khẳng định cũng không tệ, mà Cao Hạt Tử lại cách rất gần quê hương của mình, nếu lỡ Cao Hạt Tử trả thù, thì chắc chắn người nhà và bà con của mình sẽ bị vạ lây, vì vậy Lý bộ khoái cũng không dám đi trêu chọc Cao Hạt Tử, chuyện này cứ thế cũng không giải quyết được gì.

Nhưng câu chuyện về Cao Hạt Tử ăn thịt người cũng đã nhanh chóng lan truyền ra nhiều ngôi làng lân cận. Chẳng qua mặc dù Cao Hạt Tử có tính cách kỳ dị, võ công cao cường, nhưng dường như bình thường cũng chưa bao giờ làm điều gì sai trái hay bắt nạt người dân trong vùng, sau một thời gian kinh hoàng thì mọi người cũng đã ổn định trở lại, hơn nữa, Cao Hạt Tử cũng rất hiếm khi xuất hiện trong tầm mắt mọi người, cho nên rất nhiều người đã bắt đầu dần quên mất ông ta.

Vài năm sau vào một ngày nọ, Cao Hạt Tử nhận một việc làm ăn, mà việc làm ăn này tình cờ có liên quan đến anh trai của Lý bộ khoái.

Anh trai của Lý bộ khoái, ỷ vào việc em trai mình làm bộ khoái trong huyện, cho nên ở quê nhà có chút hoành hành ngang ngược, nói chung, bởi vì địa vị và quyền lực của nhà họ nên người bình thường cho dù bị bắt nạt, họ thường sẽ nén giận.

Có một lần, không rõ vì lý do gì, anh trai của Lý bộ khoái đã đắc tội một phú thương trong huyện, để trút giận, tên phú thương này đã bí mật tìm được Cao Hạt Tử thông qua các mối quan hệ, cũng hứa rằng nếu Cao Hạt Tử gϊếŧ chết anh trai của Lý bộ khoái thì sẽ cho ông ta năm mươi ngàn lượng bạc trắng. Đối với Cao Hạt Tử mà nói, đây là một số tiền rất lớn.

Cao Hạt Tử sẵn sàng đồng ý, và trong một đêm khuya không trăng đầy gió, ông ta không chỉ gϊếŧ anh trai của Lý bộ khoái mà còn gϊếŧ chết toàn bộ gia đình của anh trai Lý bộ khoái, bất kể lớn hay nhỏ, không chừa một ai.

Sau khi Lý bộ khoái biết tin, lúc ấy đau đớn đến ngất đi, khi tỉnh dậy, hắn lập tức dẫn tất cả nha dịch trong huyện đi thẳng đến nhà Cao Hạt Tử. Bởi vì người dân địa phương nói rằng Cao Hạt Tử biết phép thuật, nên khi Lý bộ khoái đến bắt giữ Cao Hạt Tử, cũng không quên mang theo một đạo sĩ nghe nói rất có đạo hạnh từ một Đạo Quan gần đó.

Sau khi họ đến tiểu viện nơi Cao Hạt Tử ở, phá cửa vào, nhưng phát hiện ra ngôi nhà sớm đã trống rỗng. Tìm kiếm mãi, cuối cùng cũng không tìm thấy gì, nhưng mà, lại khiến nhiều người thắc mắc là, tại sao lại có một con dê rất kỳ dị mặc quần áo bị cột ở đầu giường của Cao Hạt Tử - con dê đó, khoác trên mình chiếc váy hoa của phụ nữ, trên đầu còn cài cây trâm của phụ nữ, lông trên đầu cũng được chải thành kiểu tóc của phụ nữ, hơn nữa miệng và má của con dê cũng được sơn màu đỏ tươi.

Nhiều nha dịch nhìn con dê ăn mặc kỳ lạ này, đều thì thầm điều gì đó.

Vị

đạo sĩ nhìn con dê này, chỉ yên lặng niệm vài câu đạo hào, cũng nói vài tiếng tội lỗi, tội lỗi gì đó. Thế là đã mang con dê này đến Đạo quán của mình.

Không lâu sau, con dê này đã sinh con, sinh ra hai con “dê”, mà một trong hai con đó chính là quái thai trong hộp này, quái thai này chết ngay sau khi sinh ra. Mà con kia, đặc điểm khuôn mặt của nó thoạt nhìn rất giống dê, nhưng hình dạng đầu của nó vẫn có phần giống với con người, cơ thể của nó có hình dạng của một con dê, nhưng lông lại rất thưa thớt, hơn nữa chỗ da không có lông lại rất giống da người hơn là da dê. Ngoài ra, tiếng kêu của “con dê” này không hề giống tiếng dê mà giống tiếng trẻ con bập bẹ hơn. Điều rùng rợn hơn nữa là “móng guốc” của con “dê” này hoàn toàn khác với những con dê thông thường, mà giống ngón tay hoặc ngón chân của con người hơn.

Tiểu đạo sĩ trong Đạo quán bị hai con quái vật này dọa sợ chết khϊếp, mãnh liệt yêu cầu sư phụ nhanh chóng gϊếŧ chúng và chôn đi. Nhưng lão đạo sĩ chỉ thở dài và nói “tạo nghiệt mà”, sau đó, dẫn con dê và hai con quái vật mà nó sinh ra vào một hang động phía sau Đạo quan.

Kể từ đó, ông ấy đổ đầy parafin vào con quái vật đã chết đó và bảo quản nó trong một cái hộp, mà một con quái vật giống dê còn sống còn lại, đã được sống sót dưới sự chăm sóc cẩn thận của vị đạo sĩ già.