Quyển 3 - Chương 1: Tham Quan "Bách Mộ Tử Vong"



Không còn nghi ngờ gì nữa, Caio đồng học là một con người dũng cảm. Nhưng dù là người dũng cảm đến mấy cũng sợ hãi vài thứ, trừ phi đó là người ngớ ngẩn. Caio đồng học vẫn thích tuyên dương tinh thần mạo hiểm nhưng mà hắn lại không có hứng thú đối với tinh thần chịu chết, thật không biết dây thần kinh nào mọc sai chỗ để đến nỗi tin lời lão đại.

Chẳng lẽ đây là sự sùng bái mù quáng trong truyền thuyết?

Caio cố hết sức khiến cho cặp giò mình khỏi run lẩy bẩy, tốt xấu gì cũng là dũng sĩ Bối tộc, không thể để mất mặt, chết cũng phải ngẩng cao đầu.

Tình huống của những người khác cũng không khác mấy. Không một ai lên tiếng, cái loại cảm giác này thật là khổ sở, muốn kêu lên nhưng lại không phát nổi ra tiếng, muốn chạy trốn nhưng chân lại mềm nhũn ra như là trúng ma pháp suy yếu. Nhưng trên thực tế, việc gì cũng chưa hề phát sinh, chỉ bất quá khách đến xem bọn họ có thêm vài người mà thôi.

Quý tộc thích xem mấy trò chơi chiến đấu, cho thêm chút cá cược để thêm phần kí©h thí©ɧ. Trên thực tế đương nhiên có những trận chiến đấu giữa hải yêu với hải yêu, ở Mỹ Nhân Ngư vương thành cũng có một trường giác đấu sĩ có thể chứa gần mười vạn người, nhưng nếu quá nhiều người xem lại có thể khiến đám hải yêu hung hãn mạnh mẽ sợ không chịu đánh nữa. Bây giờ tình huống lại nghịch đảo, mấy người bọn Caesar bị vô số hải yêu bao vây, chỉ có thể dùng từ tầng tầng lớp lớp để hình dung, toàn bộ không gian đều bị che kín, những cặp mắt trăm kỳ ngàn quái nhìn chằm chằm họ, hình thành nên một cỗ áp lực vô cùng lớn.

Elena, thân là tam công chúa Hải Long tộc, lúc này sự kiên định cùng dũng cảm của nàng đã bay đi đâu mất. Có lẽ là vì nàng đang ở bên cạnh Caesar chăng, nữ nhân trong những khi ở cạnh người đàn ông của mình thường đặc biệt yếu ớt, sức lực duy nhất bây giờ của nàng được dùng để bấu chặt lấy cánh tay Caesar, mà tay kia cũng đã bị Isa chiếm cứ, hai vị nữ sinh đã bị dọa đến không nói nên lời.

Đám hải yêu kia, với số lượng và cấp bậc này, nếu thoát khỏi mảnh hải vực này mà nói thì tuyệt đối là một tràng tai họa. Ai cũng không rõ tại sao nơi đây lại tụ tập nhiều hải yêu như vậy. Bình thường hay thấy chỉ là hải yêu cỡ chừng ngũ giai trở xuống, tới nơi đây đều đạt tới ít nhất là bát giai, mà các siêu giai hải quái lại là đếm không hết, dạng gì cũng có.

Lúc này bọn họ thậm chí không thể nghĩ đến việc tại sao đám hải yêu này không tấn công bọn họ, việc duy nhất muốn làm là thở mấy hơi thật dài, họ đã sắp hít thở không thông rồi.

- Hoan nghênh đến địa bàn của ta, Bách mộ sủng vật viên.

Caesar cười nói, muốn làm bớt đi không khí căng thẳng, hai cánh tay của hắn đều bị siết đến tê tái rồi, may mà Elena không dùng đến Long đấu khí, nếu không e là cánh tay đã gãy lìa.

Dưới không khí quỷ dị này, thanh âm của Caesar vang lên có chút đột ngột, trái tim mọi người đều giật thót một cái, thầm nghĩ: xong đời rồi.

Bất quá đám hải yêu vẫn lờ lững xung quanh không rời đi, cũng không công kích. Dần dần tiếng thở của bốn người cũng bắt đầu lớn lên, đến sau cùng đều là thở hồng hộc. Mà lúc này Bì Cầu vẫn quấn bên hông Caesar cũng cắn đứt sợi dây, nhẹ nhàng bơi ra, một đường phun bong bóng xông vào đám hải yêu. Nhìn bộ dáng hưng phấn của nó quả thật là có cảm giác về đến nhà.

Isa cùng Elena muốn đưa tay giữ nó lại nhưng quá mức khẩn trương khiến cho động tác của các nàng đều biến dạng, Bì Cầu đã thoát khỏi bơi ra ngoài, sau đó đứng ở trên người một hải yêu đá một cái, bơi lại một hải yêu khác đạp một cái, ngoe nguẩy mông chạy loạn khắp nơi, hưng phấn đến bong bóng phun đầy trời.

Nhưng mấy con hải yêu vẫn không hề phát động công kích, mặc nó thỏa sức quậy phá.

- Nơi đây là nhà của ngươi?

Thanh âm của Triết Biệt có chút nghèn nghẹt.

- Ha ha, đúng vậy. Đám kia đều là cư dân ở đây. Bất quả mọi người cũng không nên rời khỏi ta, nếu không vẫn rất nguy hiểm đó.

Caesar có thể nhận ra, đám hải yêu có địch ý rất lớn kia đối với bọn Caio. Lúc trước Mattoon cũng phải sống cùng Caesar rất lâu đám hải yêu này mới không công kích ông ta, nếu không thì cho dù là ma đạo sĩ cũng sẽ không còn một khúc xương vụn.

- Ngươi, ngươi nói là, chúng ta nếu rời khỏi ngươi, bọn nó sẽ tấn công chúng ta?

Thanh âm của Isa hơi có chút yếu ớt vô lực, thương nhân vì lợi nhuận mà mạo hiểm, lần này mạo hiểm không biết là vì cái gì đây?

- Hì hì, đáp đúng rồi, bất quá chỉ cần cách ta không quá xa là không sao cả.

Nhìn Caio đang xích sát lại gần mình, Caesar vội vàng đưa tay đẩy ra. Tên này không phải vẫn thường tự xung là dũng cảm sao?!

- Các người là lượt khách đầu tiên của nơi này, xin mời đi theo ta.

Caesar dẫn đầu, những người khác theo sát phía sau. Đương nhiên khi nghe Caesar nói xong, Elena và Isa liền bám chặt lấy người Caesar không chịu buông nữa, khiến cho Caio đồng học hết sức hâm mộ.

Bất quá tên này trời sinh gan lớn, khi xác định không có nguy hiểm gì thì đầu óc liền bắt đầu hoạt động trở lại, đôi mắt nhìn loạn khắp nơi. Mặc dù đám hải yêu xung quanh vẫn có một số theo sau nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến việc Caesar giới thiệu phong cảnh cho bọn họ

Vùng biển ‘Bách Mộ Tử Vong’, nếu bỏ qua đám hải yêu hổ thị đăm đăm kia, thì quả thật có một phen phong vị khác lạ, các loại kỳ hoa dị thảo ... đương nhiên mấy thứ này không nên bất cẩn tới gần. Ở chỗ này, cái gì càng xinh đẹp lại càng nguy hiểm, rặng san hô huyền ảo xinh đẹp, e rằng không có nơi nào có thể hoa lệ hơn nơi này, mà một ít thuyền chìm xung quanh càng tăng thêm một chút không khí yêu dị.

Lúc này Bì Cầu một đường Bỉ ba Bỉ ba bơi lại đây, trong miệng phun ra một chuỗi bong bóng, ủi thẳng vào người Caesar, té phịch lên người hắn,

Elena dù sao cũng là công chúa Hải Long tộc, lại có Caesar kề bên, lá gan cũng lớn thêm một chút, véo má Bì Cầu, vuốt ve cặp cánh mập mạp của nó:

- Tiểu gia hỏa này cũng có lá gan quá là lớn, người ta là chê ngươi không đủ giắt răng nên mới không thèm ăn thịt ngươi đó, biết không?

- A, đúng rồi, Bì Cầu cũng là dân gốc nơi đây đó.

Mọi người sựng lại, véo, Bì Cầu đáng thương bị Elena trực tiếp quẳng ra ngoài, thân thể còn hơi run rẩy. Quá choáng, cư dân gốc của vùng biển ‘Bách Mộ Tử Vong’ là loại gì, nhìn chung quanh là biết ngay. Bì Cầu có thể sống được nơi đây e rằng cũng chẳng phải là hiền lành gì.

Bì Cầu thật sự là ủy khuất, mở đôi mắt to tròn long lanh vô tội nhìn Elena, không biết nàng vì sao lại quẳng mình đi. Bất quá đám Caio lại đối với nó kinh nhi viễn chi, nói không chừng tiểu gia hỏa này có thể là con cháu của vị đại ca nào nơi đây, tốt nhất là không nên chọc đến nó.

Rất nhanh, Caesar đã dẫn bọn họ đến nhà của mình, dù không phải là rất hoa lệ, nhưng ở chỗ này gặp một nơi xếp đặt nhân tính hóa như thế tuyệt đối còn hoa lệ hơn so với cung điện, mọi người cơ hồ như không chờ nổi nữa đều chen nhau vào.

Cho dù biết đám hải yêu này sẽ không công kích bọn họ, nhưng bị nhiều cặp mắt như vật nhìn chằm chằm, cả người cũng có chút tê tái.

Ai nói đôi mắt không có lực sát thương?

- Phù phù, lão đại à, lần sau trước khi làm gì nói trước một tiếng được không, lần này quả thực làm giảm thọ mười năm.

Vừa vào đến cửa Caio cơ hồ đặt mông ngồi phịch ngay xuống, rốt cuộc không cần cùng một đám quái vật nhìn nhau nữa, thật không để người ta sống nổi.

- Có gì đâu, ngươi nhìn Triết Biệt kìa, một chút biểu hiện cũng không có.

Caesar vừa dứt lời, cặp chân của Triết Biệt cũng đã mềm nhũn ra té phịch xuống, cười khổ nói:

- Ta cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu đâu.

Ngược lại, hai vị mỹ nữ lại không bị gì. Có lẽ khi nắm chặt lấy cánh tay của Caesar đã giúp các nàng có dũng khí và tin tưởng vô hạn.

- Hai vị mỹ nữ, có thể buông tay được rồi, cánh tay ta sắp lìa rồi.

Caesar thật sự chịu không nổi đành nói, Isa vội vàng buông tay, mà Elena sau khi buông ra còn ôn nhu vuốt ve xoa dịu cho Caesar, khiến Caio cùng Triết Biệt hâm mộ không thôi.

Quan hệ của hai người chỉ cần tinh mắt là có thể nhìn ra được, có thể khiến nàng công chúa Elena cao sang vời vợi kia hành động như vậy, nói ra ngoài chẳng ai tin nổi. Không nghĩ tới ở phương diện này Caesar cũng mạnh như thế, đến cả công chúa Elena cũng dụ dỗ vào tay.

Trong lòng Isa không khỏi có chút cảm giác mất mát. Mặc dù nàng cùng Caesar cũng không phải là loại quan hệ tình cảm nam nữ này, nhưng sự suy nghĩ trong lòng phụ nữ ai có thể hiểu chứ, tuy nhiên nhìn hai người tình thâm như vậy thì Isa vẫn vui mừng thay họ. Chỉ là bức tường chướng ngại giữa hai người có thể dùng từ ‘Hồng Câu’ để hình dung, bất quá hiện tại không ai không biết điều mà tới phá hỏng bầu không khí này. (Dịch giả chú : Hồng Câu là một địa danh nổi tiếng trong Hán Sở tranh hùng, là dải đất chia đôi thiên hạ sau khi Hạng Vũ cùng Lưu Bang ký hòa ước: từ Hồng Câu về phía Tây thuộc Hán, Hồng Câu sang phía Đông thuộc Sở. Sau này, từ Hồng Câu được dùng như chỉ khoảng cách không thể vượt qua, giống như lũy Thầy thời Trịnh Nguyễn, vĩ tuyến 17 nước ta vậy.)

- Ma pháp kết giới thật mạnh mẽ, có thể tạo ra được kết giới này e rằng cả Maya cũng chỉ có vài người mà thôi.

Isa hâm mộ nói, là ma pháp sư, nàng có thể cảm nhận rõ ràng trình độ của tấm màng kết giới này, quả thực đã đến mức đăng phong tạo cực.

Caesar cũng không định giải thích, bây giờ hắn đã biết sư phụ của mình có thể cũng không phải là Hải tộc, mà hắn cũng không thể xác nhận mình là giống gì. Nghĩ đến quan hệ giữa Hải tộc với loài người, chính là không nói vẫn hơn, mà sư phụ cũng chẳng biết đã đi đâu, chỉ khi nào gặp mặt mới biết được chuyện đó, cùng với thân thế của hắn nữa.

Trong phòng chỉ bày biện rất đơn giản, bố cục cũng rất khác lạ (thói quen của loài người với Hải tộc đương nhiên sẽ có những khác biệt nhất định). Bọn Caio cũng không hỏi nhiều, bản thân bọn họ cũng rất ghét người khác hỏi này hỏi nọ, cần nói tự nhiên sẽ nói thôi.

- Isa, sau này ít dùng ma pháp quyển trục đi một phần, điều đó không có lợi cho sự rèn luyện ma lực của cô.

Caesar cười nói, để đạt đến cảnh giới đó, Isa phải nỗ lực rất nhiều.

- Biết rồi, thật là lắm chuyện.

- Isa đồng học, chúng ta từng gặp nhau chưa, sao ta lại có một cảm giác quen thuộc lạ lùng vậy?

Elena hỏi.

Không thể không nói, so với công chúa Clara luôn trực sảng kia, Isa lại thích công chúa Elena hơn. Mặc dù đối phương có tất cả điều kiện đều áp đảo mình nhưng làm người rất lại chân thật, không ra vẻ, người như thế có muốn căm ghét cũng rất khó.

- A a, ta cũng thấy vậy nữa, có thể quen được công chúa điện hạ, toàn là nhờ phúc của Caesar đồng học của chúng ta đây.

- Gọi ta là Elena là được rồi.

Quan hệ của Elena cùng Caesar đây là lần đầu tiên bị người khác trêu chọc, loại cảm giác này vừa ngọt ngào vừa xấu hổ, làm cho trống ngực Elena đập rộn từng hồi.

Caio và Triết Biệt rất là khâm phục Isa, mặc dù có chút hành động không thùy mị, nhưng dù Isa đối mặt với bất kỳ kẻ nào cũng không hề khϊếp sợ. Kỳ thật khi đối diện với công chúa cũng không phải là muốn ra vẻ trấn định là được, dáng vẻ thong dong tùy ý, toàn bộ đều là phản ứng bình thường của nàng.

Hai người bọn họ cũng rất muốn cùng công chúa trao đổi một chút, nhưng bất quá chỉ là suy nghĩ trong lòng mà thôi.

Có lẽ trong tiềm thức Caesar luôn muốn về nơi này, mặc dù đối với việc Mattoon đột ngột biến mất hắn có chút lo lắng và giận dữ, nhưng ở giữa biển cả mênh mông này, ông cũng là thân nhân duy nhất của hắn, cũng là người duy nhất biết lai lịch của hắn. Cho dù Caesar có trải nghiệm nhiều thế nào, nhưng trong lòng hắn cũng có một phần khát vọng về một mái nhà ấm áp tràn đầy hạnh phúc.

Caesar không muốn về đây, bởi nơi đây có quá nhiều hồi ức.

Phụ nữ luôn rất mẫn cảm, Isa đã chú ý đến vẻ mặt của Caesar, vừa lưu luyến lại vừa khổ sở:

- Hỡi ngài Lục tinh đại mạo hiểm sư vĩ đại, có thể kể cho bọn ta một chút trải nghiệm của ngươi chăng?

Khe khẽ vuốt ve chiếc giường, khóe miệng Caesar hiện lên nụ cười khổ sở, hôm nay có chút đa sầu thiện cảm.

- Như các ngươi đã thấy, từ khi ta hiểu chuyện đã thấy mình ở nơi này. Mặc dù đối với bên ngoài thì nơi đây chính là đại biểu của chết chóc, nhưng trên thực tế cũng đúng là như vậy. Mỗi giây mỗi phút ở trong vùng biển ‘Bách Mộ Tử Vong’ này đều diễn ra những cảnh gϊếŧ chóc. Ở đây chỉ có hải yêu cực mạnh mới có thể sống sót trong hoàn cảnh gϊếŧ chóc không ngừng này. Nhưng, nhờ ân huệ của Hải thần, trước đến giờ bọn chúng từ chưa từng công kích ta.

Nụ cười của Caesar mang theo một chút vẻ tự diễu cợt mình.

- Choáng, lão đại, ở chỗ này chính là nơi Hải thần là số một, ngươi đứng hạng hai sao? Nếu có nguy hiểm gì liền trốn vào đây chẳng phải là hết thảy đều yên sao, nếu còn có thể điều động được đám hải yêu kia, móa nó, tung hoành sáu đại hải vực không địch thủ đó.

Caio bắt đầu mơ mộng lan man, tay không ngừng vuốt ve chiến phủ, dáng vẻ buồn cười đến nỗi khiến sự xót xa trong lòng của Caesar cũng không cánh mà bay.

- Haha, kiểu nằm mơ giữa ban ngày đó ta đã cũng đã mơ nhiều năm rồi.

- Ta đã nói mà, anh hùng nằm mơ cũng giống nhau.

Triết Biệt liền ngoảnh mặt sang một bên, phân rõ giới hạn với hai trên vô sỉ kia.

- A, Bối Bối, chàng là Lục tinh đại mạo hiểm sư ư?

- Đúng vậy.

Caesar gật đầu. Thật ra với thực lực của hắn lúc này cũng không nhục với danh xưng ấy, chỉ là quá trình có chút quá biếи ŧɦái. Phải biết rằng trừ khi hoàn thành một nhiệm vụ vượt khỏi trí tưởng tượng nào đó, nếu không việc tăng cấp bậc cũng cần phải có ít thời gian để tích lũy. Caesar cũng là kỷ lục trong lịch sử của Mạo hiểm giả Công hội.

Ngày sau khi Caesar hoàn thành đại nghiệp, Mạo hiểm giả công hội mới công khai bí mật này, khiến người ta đơ mồm cứng lưỡi.

- Bối Bối ... là ai? Các ngươi ...?

Isa vừa nói như vậy, mặt Elena và Caesar cũng hơi đỏ lên, vốn là xưng hô riêng tư của hai người lại bị người khác biết được nên cũng có chút thẹn thùng.

Hết lần này đến lần khác đều có tên Caio không biết sống chết ở một bên vui đến nhảy tưng tưng:

- Mắc ói quá, đó không phải giống như cu Tý cái Đĩ của loài người sao ...? Lão đại hung thần ác sát cũng có cái tên đáng yêu như vậy, oa ha ha.

- Caio đồng học, ngươi cười rất vui vẻ đó phải không?

Caio vẫn ôm bụng cười bò.

- Nếu cười thêm mấy tiếng nữa, ta liền đá ngươi ra bên ngoài cùng mấy vị huynh đệ hải yêu trao đổi một phen.

Caesar nói rất dịu dàng, bất quá Caio đồng học lại cảm thấy lạnh sống lưng, cực kỳ tự giác ngậm miệng lại, bảo trì tư thế của bé ngoan.

- Caesar đồng học thật là ghê gớm, nhớ mang máng mấy năm trước sự kiện công chúa Clara bị thương làm xôn xao Hải tộc một đợt, mà vật trị liệu trọng yếu chính là ma tinh của siêu giai hải yêu Lão mục tộc. Đây là nhiệm vụ mà Mạo hiểm giả công hội định thành không có khả năng hoàn thành, nhưng lại được ngươi hoàn thành, công chúa Clara vẫn đang một mực tìm kiếm ân nhân cứu mạng đó.

Isa thay Caesar nói, nàng cũng muốn thử thăm dò một chút gì đó.

Elena cũng không có quá để ý, loại khıêυ khí©h nhàm chán này nàng sẽ không bao giờ ghen. Clara mặc dù tinh nghịch, nhưng trên thực tế cũng rất thiện lương khả ái, nàng cũng rất thích nàng muội muội hay ra vẻ tỷ tỷ này.

Mà Caesar cũng không thèm để ý, điều này khiến Isa rất kỳ quái, nếu hai người là tình lữ chắc hẳn không phải có phản ứng như vậy, dường như chỉ là bạn bè thân? Cũng không giống lắm.

Đương nhiên Isa không thể nào hiểu, thời gian hai người đó chính thức ở chung cũng không nhiều, nhưng mỗi giây mỗi phút ấy đều khắc sâu vào ký ức, loại chuyện này hai người cũng không bao giờ để ý đến.

- Các ngươi ngồi yên ở chỗ này, ta đi tìm tộc phổ của gia tộc Carrot. Huy chương của gia tộc bọn họ ta cũng rất quen thuộc, có mấy chiếc thuyền lớn mang theo huy chương đó trên người, hơn nữa nghe bọn họ nói cái thứ đó là do cái thiên tàm ti quỷ gì trên đất liền chế thành, nước lửa bất xâm, bách độc bất nhập, hẳn là chưa bị hư hỏng.

- Lỡ như bị hải yêu nuốt vào bụng thì sao?

Caio đứng một bên đột nhiên chen vào, thấy ánh mắt hung hăng của mọi người, lập tức biết mình lại nói bậy.

- Không đâu, tộc phổ đó dùng đến trầm hương vạn năm ngâm qua, đó là một thứ mùi mà hải yêu rất ghét.

Trầm hương vạn năm, có thể nói mỗi giọt đều là giá trị vạn kim, mùi hương ngoại trừ làm cho người ta khoan khoái nhẹ nhàng ra, còn có tác dụng xua đuổi hải yêu, sự hiếm có không gì so nổi. Đối với đại đa số Hải tộc mà nói đó là một thứ ở trong truyền thuyết, cho dù là vương tộc cũng hiếm khi thấy.

Dùng để ngâm tẩm ... Vậy phải cần bao nhiêu giọt, quả thật là cực kỳ xa xỉ.

- A, Isa, cô làm sao mà biết?

Caio khó chịu hỏi.

- Rất đơn giản thôi, đọc nhiều sách vào, không nên cứ cả ngày múa đao luyện thương.

Thấy ánh mắt bất thiện của Isa, Caio đáng thương chỉ đành câm miệng, mỗi lần mở miệng đều nói sai, hôm nay xui quá. Khó trách tên Triết Biệt kia cả ngày không nói một lời, quá giảo hoạt.

- Chúng ta đi cùng chàng tìm, nhiều người kiếm nhanh hơn.

Elena quan tâm nói, bây giờ nàng nửa phần cũng không muốn tách khỏi hắn.

Caesar vừa mới đi một khoảng, một cỗ chấn động cực lớn quét tới làm cho thân hình mọi người lảo đảo, vùng biển phía trước bắt đầu quay cuồng, một hồi đại chiến đang tiến hành.

Phách vươngken tộc, siêu giai hải quái đang vung vẩy những cái xúc tu của nó, mà xung quanh đã bị bao vây bởi sáu con siêu giai Masa (chắc cá mập), hàm răng sắc bén có thể nghiền nát nham thạch, nhưng đáng sợ nhất chính là sự hung hãn và điên cuồng của bọn chúng, có được khả năng tự động cuồng hóa, tuyệt đối là những kẻ không chết không thôi.

Masa bình thường ở các vùng biển khác tối đa cũng chỉ tới cửu giai, Masa cửu giai đã là một cái tên rất khủng khϊếp, mà những con ở đây còn lớn hơn rất nhiều so với bên ngoài. Siêu giai Masa, đây là lần đầu tiên nhìn thấy. Chúng nó không chỉ có được sức mạnh khủng khϊếp mà lại còn có sự nhẫn nại mà các chủng tộc bình thường không có được, cùng đặc điểm tấn công bầy đàn, điều này càng trái ngược với quy tắc càng mạnh càng ít.

Masa bắt đầu du động quấy nhiều, chuẩn bị công kích, sự di động nhìn có vẻ thong thả nhưng tùy thời đều có thể biến thành nhanh như tia chớp.