Chương 22

Brad rất thích mùi hương trên người Tân Ngữ, anh còn nhớ đêm đầu tiên của hai người, Tân Ngữ đã nói đó là mùi sữa tắm ở nhà. Anh hỏi bộ phận quản lý mới biết phòng khách dùng loại Rausch của Thụy Sĩ khá bình dân, vì vậy anh cũng đổi hết đồ dùng tắm rửa trong phòng mình thành loại giống phòng khách.

Tuy nhiên, sau khi lại gần cô, anh mới biết, mùi hương này trên người cô mới là thơm nhất. Brad cúi đầu nhẹ nhàng ôm Tân Ngữ, vừa nói mình bôi nhầm, vừa bôi dầu gội hoa cúc lên khắp cơ thể mềm mại, còn dọc theo vòng eo thon thả mà xuống, thấm ướt chiếc quần đùi mỏng manh....

Tân Ngữ vội vàng ngăn cản bàn tay đang đi lung tung nói: 『Ê! Đừng bôi nữa, đây là dầu gội đầu! Dầu gội đầu!』 Cô nghiêm túc nhấn mạnh, nhưng lại sai trọng tâm, rõ ràng cô nên chú ý đến việc mình bị cởi sạch sẽ rồi bị sàm sỡ….

Brad phủ khăn lên đầu Tân Ngữ, giọng khàn khàn nói: 『Ừ, anh giúp em xả sạch.』 Nhiệt độ nước vòi sen vừa phải, những ngón tay thon dài hữu lực của người đàn ông xoa bóp vuốt ve trên ngực, Tân Ngữ có thể nhìn thấy bầu ngực của mình tràn ra từ kẽ tay, hai đốt ngón tay kẹp chặt núʍ ѵú đỏ hồng, từng đợt tê dại từ ngực lan ra toàn thân....

Đúng lúc Tân Ngữ mềm nhũn không biết làm sao, cô đột nhiên chú ý đến đôi chân trần của người đàn ông, từ trên xuống dưới hoàn toàn trần trụi, Brad thế mà không mặc mảnh vải nào! Cô kinh hãi nói: 『Brad, khăn của anh đâu?』 Brad xoa đầu cô, cười khẽ bên tai cô: 『Ở đây này!』

Tân Ngữ tức giận quay người, đối mặt với Brad tính sổ: 『Đây là khăn quấn ở chỗ kia của anh.... kia.... kia, sao lại có thể để lên đầu em!』 Chiếc khăn vừa rồi quấn ở hông Brad, điều này giống như đội qυầи ɭóŧ đàn ông đã mặc lên đầu vậy! Trái tim nhỏ bé của Tân Ngữ không thể chấp nhận được aaaaa~~~ Brad không lãng phí thời gian chút nào, anh thuận thế cởi cúc quần Tân Ngữ, cởϊ qυầи, cầm vòi sen xả sạch bọt còn lại, nhanh nhẹn giải thích: 『Em xem anh đang xả nước, sẽ làm ướt khăn buộc ở hông.』

Tân Ngữ chu môi, trừng mắt nhìn Brad bất lực, vì vậy cô làm một hành động trẻ con, cô lấy khăn trên đầu xuống, kiễng chân đội lên đầu Brad. Trong lòng cô đầy ác ý nghĩ: Đội luôn qυầи ɭóŧ đã mặc lên đầu anh đi!

Không ngờ tay cô còn chưa kịp hạ xuống, Brad đột nhiên ném vòi sen, đè cô lên tường, đôi mắt nâu sẫm tối tăm không rõ, đầy bản tính hoang dã. Tân Ngữ sợ đến không dám nhúc nhích: 『Làm.... làm gì....』 Brad nhìn chăm chú một lúc, giọng khàn khàn cảnh cáo: 『Một người đàn ông, một người phụ nữ, không mảnh vải che thân, rất dễ xảy ra tai nạn....』

Brad ban đầu chỉ muốn cởi hết quần áo của cô, ôm ấp cơ thể ấm áp thơm tho của cô và ngủ một giấc thật ngon. Nhưng mặc dù mệt mỏi như vậy, sau khi Tân Ngữ vào phòng mình, toàn bộ tế bào trên cơ thể anh đều hoạt động trở lại, khi anh ôm Tân Ngữ vào lòng, cơ thể anh không tự chủ được mà trở nên sung sức, và ngay lúc đó, đôi gò bồng đảo xinh đẹp của cô lướt qua cơ bụng của anh....

Tân Ngữ cũng không hiểu tại sao mình chỉ đi xem thiết bị tắm rửa, thế mà lại trở nên không mảnh vải che thân, cô lắp bắp nói: 『Vậy thì.... em.... em mặc quần áo trước....』 Ánh mắt Brad nhìn xuống, làn da trắng ngần như ngọc phủ đầy những giọt nước sáng lấp lánh, như những giọt sương buổi sớm ngọt ngào, anh khàn giọng nói: 『Anh nếm thử trước....』



Nói xong, Tân Ngữ bị nâng lên cao hơn một chút, đôi môi gợi cảm của Brad khẽ mở, dưới ánh mắt của cô, anh ngậm lấy núʍ ѵú đang run rẩy. Đôi môi cương nghị liếʍ láp, trêu chọc, rồi ngậm trọn cả quả dâu hồng, yết hầu không ngừng chuyển động lên xuống, như thể đang nuốt thứ gì đó....

『Ừm.... ừm a....』 Tân Ngữ khẽ ấn vào mái tóc ngắn màu nâu của Brad, nhỏ giọng rêи ɾỉ. Cảm giác tê dại lan tỏa từ đôi gò bồng đảo ra toàn thân, cô bị nâng cao khiến các ngón chân không chạm đất được, chỉ có thể khó chịu co lại. Ngực bị đùa giỡn liên tục, người đàn ông như một lữ khách sa mạc khát nước từ lâu, ra sức mυ"ŧ vào rồi lại mυ"ŧ vào, phát ra những tiếng chụt chụt mơ hồ.... Tiếng rêи ɾỉ của Tân Ngữ đã khó có thể kìm nén: 『Ừm.... Brad.... em khó chịu.... ừm a....』

Brad buông miệng, nhìn chằm chằm vào núʍ ѵú bị giày vò đến mức lấp lánh nước, đỏ rực như lửa, dưới sự tôn lên của làn da trắng ngần, giống như một quả mọng tươi ngon đang lăn nhẹ. Có sự kí©h thí©ɧ thị giác, xúc giác và vị giác, ngọn lửa tà ác nhanh chóng lan khắp cơ thể Brad, cuối cùng khiến gốc rễ ham muốn của anh sưng lên khó có thể chịu đựng được, cứng ngắc, thẳng tắp đỉnh vào lỗ nhỏ mềm mại....

『Đến lượt em ăn này, ừm....』 Brad dụ dỗ, cánh tay từ từ thả lỏng, cơ thể bị nâng cao của Tân Ngữ từ từ hạ xuống, đối diện với ham muốn to lớn, từng chút một nuốt vào. 『A a ~~~』 Tân Ngữ kêu lên một tiếng, hai chân đau nhói, bị cánh tay khỏe mạnh chế ngự, cô không thể thoát ra được, chỉ có thể để cho con quái vật hung dữ từng chút một đi vào cơ thể, cho đến khi dươиɠ ѵậŧ cứng rắn nóng bỏng xâm nhập đến cùng.

Gốc rễ ham muốn bị thịt mềm cắn chặt đến sướиɠ điên lên, thân gậy như đắm chìm trong nhung lụa tinh xảo, trơn nhẵn chặt chẽ, thiêu đốt lý trí của anh. Brad nâng cặp mông cong vểnh, trước tiên hơi lùi lại, lẩm bẩm an ủi: 『Thư giãn, đừng cắn chặt như vậy, ừm....』 Tiếp theo dùng sức mạnh ngang ngược của thắt lưng, hung hăng đâm vào hang động.

『A a a.... Đầy rồi đầy rồi.... Sâu quá....』 Người đẹp nhỏ bé trong lòng anh đạp chân muốn thoát ra, nhưng lại không thể giãy giụa. Brad kẹp chặt huyệt thịt mềm mại của cô bên dưới, hung hăng thúc mạnh, cặp mông săn chắc nhanh chóng ra vào trước sau, lần nào cũng đâm thẳng vào hoa tâm, khiến cô run rẩy không ngừng, đôi gò bồng đảo trắng ngần tròn trịa cũng không ngừng rung động trong quá trình thúc đẩy dữ dội. 『Ư.... ừm hừm....』 Brad gần như bị hoảng hoa liễu mắt, càng dùng sức thúc mạnh cây gậy thịt nóng bỏng thô cứng, lần lượt phá vỡ những nếp nhăn khép chặt trong huyệt non.

『A.... a a.... Brad sâu quá.... nhanh quá.... ư ư....』 Tân Ngữ đột nhiên toàn thân co giật, sau đó nắm lấy cánh tay Brad, thảm thiết nức nở cầu xin. Brad thở hổn hển nói: 『Ừm.... ngoan.... chờ đã....』 Dươиɠ ѵậŧ khổng lồ hung hăng khởi phục trừu động, càng hung hăng va chạm, lần nào cũng đâm sâu cả cây, khiến cô không ngừng trượt về phía bức tường đá cẩm thạch!

Trong hoa huyệt rõ ràng có một cây gậy thịt tím đỏ dữ tợn ra vào, mỗi lần va chạm đều khiến cô mềm nhũn run rẩy, mỗi lần ra vào đều khiến huyệt thịt đỏ hơn và sưng hơn, thứ vũ khí khủng khϊếp đó nhanh chóng xé toạc và đỉnh cô, giống như bị gió mưa tàn phá, hỗn loạn đáng thương. Đột nhiên, xương cụt truyền đến một cảm giác tê dại, toàn thân cô run rẩy dữ dội, đầu óc trống rỗng như bị sét đánh, cô không tự chủ được mà nước mắt chảy như mưa: 『Đừng đừng.... đau quá.... ư ư ư ư ư....』

Cơ thể cường tráng của Brad đẫm mồ hôi, đôi mắt sâu thẳm tràn đầy du͙© vọиɠ, người đẹp nhỏ nhắn bị làm cho co giật run rẩy, cây gậy thịt liên tục bị thịt mềm co bóp siết chặt. Nhéo chặt cặp mông tròn trịa, thoải mái ra vào, đầu dươиɠ ѵậŧ đỉnh sâu trong hoa huyệt cảm thấy sự co thắt chết người, kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn thực cốt từ nơi giao hợp xông thẳng lên, đầu óc Brad tê dại, sau khi ra vào dữ dội, cuối cùng anh cũng run rẩy phun ra, tràn đầy quán nhập huyệt của người đẹp nhỏ bé đang khóc lóc run rẩy....

Tân Ngữ mềm nhũn như bùn, ngoài khóc và thở hổn hển, cô không thể nói thêm bất cứ điều gì. Sau đó, cô không nhớ rõ mọi chuyện, chỉ biết mình nửa tỉnh nửa mê được tắm rửa sạch sẽ, sau đó vừa lên giường là ngủ thϊếp đi.