Chương 2: Tỉnh dậy

Chương 2: Tỉnh dậy

Tần Tinh mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể mình rất ngứa, ngứa không chịu nổi.

Cậu cảm giác có người đang chạm vào từng bộ phân trên cơ thể mình, ngứa ngứa nhưng cũng có chút thoải mái.

Tần Tinh không nghe thấy có người nói chuyện, cảm thấy mình giống như đang nằm mơ, giống như đang mộng xuân vậy.

Mơ thấy ai đó chạm vào lưỡi cậu, xoa nắn núʍ ѵú, vuốt ve dươиɠ ѵậŧ và cuối cùng là chạm vào mông cậu.

Tần Tinh chưa từng quan hệ, nhưng cậu cũng biết mình tựa hồ đang mơ một giấc mộng không bình thường, người trong mộng tựa hồ không phải phụ nữ, mà càng giống đàn ông hơn.

Khi ngón tay của ai kia đút vào mông mình, cậu không nhịn được rêи ɾỉ, không đúng, không đúng chút nào.

Cậu không nên mơ thấy đàn ông, cũng không nên mơ thấy cúc hoa bị cắm mới phải, tất cả đều rối tung lên.

Nhưng dần dần, hậu huyệt thế mà lại có chút thoải mái, đặc biệt là khi đυ.ng tới điểm nhạy cảm.

Tần Tinh không tự chủ được mở miệng rêи ɾỉ:

"Ừm, ha..."

Kɧoáı ©ảʍ quá sung sướиɠ, Tần Tinh nhắm mắt hưởng thụ, tựa hồ từ từ tiếp nhận, dù sao cũng là trong mơ mà thôi, phải hảo hảo hưởng thụ, bởi vì bị đút vào hậu huyệt thật là sướиɠ a.

"Tiểu Tinh, thoải mái sao?"

Có người đang nói chuyện, Tần Tinh cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc, cảm giác rất chân thật, ngón tay đút vào hậu huyệt cũng trở nên lớn hơn một chút, cậu đoán chắc là côn ŧᏂịŧ đi.

Côn ŧᏂịŧ có hơi lớn, chậm rãi đẩy vào hậu huyệt làm nó căng chặt, nhưng sau khi côn ŧᏂịŧ đi vào lại không động đậy, thứ châm ngòi lên du͙© vọиɠ của Tần Tinh đột ngột dừng lại, cậu có chút thực biết vị chậm rãi đẩy mông lên cho côn ŧᏂịŧ vào sâu hơn, thực dâʍ đãиɠ.

Tần Tinh cảm thấy mình quá mẫn cảm, hai chân co lại, dùng ngón tay nắm lấy ga trải giường, cảm giác thật tốt.

"Ừ, ừm ~"

Tần Tinh hoàn toàn buông thả chính mình, mơ mơ màng màng:

"Động một chút đi, muốn hức...hứ...."

Tiểu Tần thật biết làm nũng, nói mớ thôi mà cũng quyến rũ chết người.

Lời nói của cậu phát ra mềm mại ướŧ áŧ, không ai có thể từ chối được, côn ŧᏂịŧ trong mông cũng bắt đầu chuyển động, từ từ thọc vào.

Tần Tinh đầu tiên có chút không thoải mái, cảm giác bên trong hoa huyệt sắp bị căng rách ra, cậu theo bản năng vươn tay muốn đẩy người kia ra nhưng lại bị bắt hụt:

"Um, đau, đừng nhúc nhích, đừng đâm vào nữa, sắp hỏng mất rồi.”

Người nằm trên người cậu khẽ cười:

"Tôi muốn động? Chả phải em muốn tôi động hay sao."

Tần Tinh sửng sốt một chút, thanh âm này rất quen thuộc, cậu tựa hồ biết hắn là ai.

Tần Tinh thận trọng gọi một tiếng:

"Đoạn Lâm."

Cậu lẩm bẩm nói:

"Thì ra là Đoạn Lâm."

Tần Tinh cảm thấy xấu hổ, cậu vậy mà mộng xuân cùng Đoạn Lâm.

"Ừ ~"

Tần Tinh không khỏi rơi lệ.

Côn ŧᏂịŧ trong hậu huyệt nhanh chóng di chuyển, dươиɠ ѵậŧ phía trước của cậu cũng được cầm trong tay vuốt ve, lần đầu tiên Tần Tinh sung sướиɠ đến vậy, rùng mình bắn ra.

Cậu thở dốc, hai tay nhéo véo khăn trải giường, lặng lẽ mở hai mắt ra, chỉ thấy một người đầu hướng về phía cậu,hôn lên môi cậu ngăn lại tiếng thở dốc.

Miệng được liếʍ rất thoải mái, Tần Tinh hé mở môi:

"Hôn bên trong đi, Đoạn Lâm, hôn bên trong miệng của tôi."

Động tác hôn của Đoạn Lâm tạm dừng, ngẩng đầu nhìn người phía dưới, trong lòng rất không xác định, bị nhận ra rồi sao?

"Làm sao cậu biết là tôi?" Hắn hỏi.

Tần Tinh cười nói:

"Giọng cậu, cho dù là nằm mơ tôi cũng biết là cậu a."

"Trong mơ cùng cậu làʍ t̠ìиɦ, thật là xấu hổ, nếu như để Đoạn Lâm phát hiện nhất định sẽ mắng tôi."

Đoạn Lâm khẽ cười, cúi đầu hôn Tần Tinh, dùng miệng liếʍ liếʍ một chút bờ môi của cậu, sau đó chậm rãi ghé vào lỗ tai, dùng răng cắn vành tai của cậu:

"Không phải nằm mơ, Tần Tinh, cậu không có nằm mơ."

"Nghe cho kĩ, hiện tại Đoạn Lâm đang yêu thương cậu, đâm vào cái mông của cậu."

Tần Tinh sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, trên cổ truyền đến một trận đau đớn, Đoạn Lâm cắn cậu.

Tần Tinh hoảng loạn giãy dụa thân thể, nhưng càng động, Đoạn Lâm càng cắn chặt hơn, côn ŧᏂịŧ cũng bắt đầu động, Tần Tinh căn bản không có một chút khí lực để chống đỡ.

Đoạn Lâm lấy tay che miệng Tần Tinh lại:

"Nhỏ giọng một chút, bị phát hiện liền hỏng mất."

"Bên cạnh có người đang ngủ, nếu bọn họ tỉnh lại, nhìn thấy chúng ta bộ dáng này, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào? Cậu nghĩ xem?"

Tần Tinh trong lòng khϊếp sợ, ngừng động tác giãy dụa, giống như đang nói tôi không động, tôi sẽ ngoan ngoãn.

Đoạn Lâm cười cười, cúi đầu hôn cậu một cái, nói:

"Ngoan."