Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hạnh Phúc Mang Tên Em

» Tác Giả: Dạ Thanh Phong
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 1.5 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 2 Bình chọn
Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, ngược tâm, tự sáng tác

Cuộc đời không gì là hoàn hảo, giống như tình yêu của Vu Nguyệt và Trịnh Hằng dù đẹp nhưng lại bị ngăn cách bởi một tấm màng mỏng có tên Lương Tịnh.

Từ cái nhìn đầu tiên Vu Nguyệt đã biết mình yêu Trịnh Hằng. Trịnh Hằng yêu Lương Tịnh hai năm, có sự điên cuồng của tuổi trẻ lại có sự cô đơn nhớ mong.

Hai cuộc đời, hai tính cách trái lập, số phận đã định họ phải rời xa. Vu Nguyệt lặng lẽ mang trái tim đã vỡ đi chữa lành, Nhưng Trịnh Hằng lại phát hiện ra rằng hình bóng đó đã in sâu vào tim mình lúc nào không hay.

5 năm sau, sự xuất hiện của một đứa trẻ liệu có thể gắn kết hai con người họ lại một lần nữa?

Trích đoạn

Vu tiểu bảo: Tổng giám đốc Trịnh, mẹ cháu vừa thông minh vừa xinh đẹp lại còn khuyến mãi cháu theo chú có đồng ý yêu mẹ cháu không?"

Tổng giám đốc Trịnh:"Chú thích kiểu người trầm tĩnh nhưng mẹ cháu lại khá ồn ào"

Vu tiểu bảo: Mẹ cháu biết làm rất nhiều đồ ăn và công việc nhà.

Tổng giám đốc Trịnh: nhà chú thuê người giúp việc

Vu tiểu bảo: chú không có mắt nhìn người, sau đừng hối hận.

Chương 1
“ A Hằng có người tìm kìa. “ Tần lạc nhếch môi, “ Lại là cô bé năm nhất.”

Trịnh Hằng nhướng mi, không nói gì. Tần Lạc thấy vậy liền nhào tới, “ Cậu cũng phải cho người ta cơ hội chứ, dù gì cô bé ấy cũng theo đuổi cậu được nửa năm rồi chứ ít gì? “

“ Không liên quan tới cậu.” Trịnh Hằng tiếp tục làm đề toán đang làm dở.

“ Này.” Tần Lạc định khuyên gì đấy, lại nhìn thấy cô bé năm dưới dùng đôi mắt hồng hồng, như sắp rơi lệ nhìn A Hằng, cậu thở dài xoay người về chỗ ngồi.

____________________________

Vu Nguyệt cứ theo đuôi Trịnh Hằng mãi. Dù bị cự tuyệt, cô vẫn cứ theo đuổi.

Từ việc mang bữa sáng, cơm trưa cho anh, đến việc làm quản lí cho câu lạc bộ mà anh tham gia, ngay cả sau khi tan học, cô cũng lẽo đẽo sau lưng anh. Anh biết, cô thích anh, nhưng mà anh vẫn không thể quên Lương Tịnh, đó là sự thật.

Lương Tịnh, mối tình đầu của anh, anh yêu cô ấy hai năm, một năm cuồng nhiệt thời tuổi trẻ, một năm lạnh lẽo, cô độc trong nỗi nhớ thương.

___________________________________

“ Vu Nguyệt, rốt cục cô muốn gì?”

“ Trịnh học trưởng, em thích anh, làm bạn trai em đi.” Vu Nguyệt hít một hơi, nhìn thẳng vào Trịnh Hằng thông báo.

“ Tôi không thích cô.”

“ Cho em một cơ hội.. Em muốn.. “

“ Tôi có người trong lòng, vẫn chưa quên được cô ấy, cô vẫn muốn?” Trịnh Hằng nhìn cô bé đang nghiêm túc nghe mình nói, trong lòng cảm thấy có đôi chút buồn cười.

“ Muốn. Em nhất định sẽ làm anh yêu em. Nhất định.” Cô nhìn anh, nở nụ cười tự tin, cô tin rằng, thời gian sẽ làm anh thay đổi.

“ Được.” Trịnh Hằng nheo mắt. Cũng đến lúc anh phải quên Lương Tịnh.

________________________________________________

Cứ như thế, hai con người với hai tính cách khác nhau lại đến bên nhau.

“ A Hằng, anh ăn cơm đi.” – Vu Nguyệt vui sướиɠ ngắm gương mặt nghiêm túc làm việc của Trịnh Hằng.

“ Ừ.. “

“ A Hằng, tan học em chờ anh trước cổng trường. “

“ Ừ..”

“A Hằng..”

“ Ừ..”

.

.

.

.

.

.

.

“ A Hằng, năm nay em 20 tuổi rồi, mình đi lĩnh chứng nhé.. “- Cô phấn khởi nhìn người đàn ông trước mặt, anh và cô đã trưởng thành rồi, cô sợ, chỉ một chút thôi, đúng chỉ một chút thôi, cô sợ người đàn ông này sẽ không còn bên cô nữa.

Nhìn thấy bạn gái nhỏ của mình có vẻ thấp thỏm, Trịnh Hằng ừ một tiếng.

Ngay hôm đó, cả hai cùng đi lĩnh chứng.

Cô cầm tấm giấy chứng nhận đỏ chót trên tay, trong lòng vui vẻ, như thế này có phải giữ được anh ấy rồi không? Có phải anh ấy có một chút yêu cô rồi không?

___________________

🎲 Có Thể Bạn Thích?