Chương 51: Tại sao ư?

Lưu ý: Không copy và đưa truyện đi đâu bằng mọi hình thức.

___________________________

Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Hạt Dẻ

Chương 51: Tại sao ư?

Ngày thứ hai đi tới công ty, cô bỗng nhiên phát hiện mọi người đối xử với cô đều cười nói dịu dàng, công ty cũng không có bất kỳ lời đồn nhảm nào, các đồng nghiệp, bạn bè đều xuất hiện có vẻ rất kì lạ.

Trong lòng Lạc Tiểu Phàm cảm thấy kỳ quái, không khí này cũng quá quỷ dị.

Qủa nhiên, Lạc Tiểu Phàm vừa đi vào phòng làm việc, liền bị Phương tổng gọi đi.

“Tiểu Phàm, chúc mừng cô, công ty quyết định cô chính là người chịu trách nhiệm đàm phán của Angel cùng Mặc Thạch, Mặc tổng cũng đồng ý như vậy.”

Lúc cô ngủ dậy vào buổi sáng mí mắt đã nháy liên tục, không nghĩ tới cuối cùng lại có việc như vậy.

“Tại sao là tôi ?” Lạc Tiểu Phàm mỉm cười, có vẻ hơi lỡ đãng hỏi ra một câu.

“Tiểu Phàm, cô cũng thiệt là, ngày hôm qua Bạch tiểu thư đã nói tất cả, các cô sớm như vậy đã quen biết, cô và Bạch tiểu thư là bạn thân, mà cô ấy lại là vợ chưa cưới của Mặc tổng, việc này giao cho cô thì quá thích hợp chứ sao, cô là người quen nên dễ nói chuyện hơn.” Phương tổng hời hợt nói, Lạc Tiểu Phàm lại nghe được mấy chữ trọng tâm.

Bạn thân? Quá buồn cười!

“Tiểu Phàm, chuyện này là chuyện trọng đại, cấp trên cũng đã phê duyệt cho nhóm mình rồi, cô nhất định phải làm thật tốt cho tôi, nhất định phải vì công ty mà tranh thủ lợi ích tốt nhất. Đến lúc đó, vị trí của tôi sớm muộn gì cũng nhất định là của cô.”

Phương tổng rất hài lòng với cấp dưới của mình, thân phận nha đầu này thật không đơn giản.

Lạc Tiểu Phàm nghĩ muốn từ chối cũng đã không được rồi, cấp trên cũng đã phê chuẩn, trừ phi mình từ chức, nhưng vì chuyện này mà từ chức thì không đáng giá rồi.

Vậy thì thôi thử suy nghĩ một chút, nhưng bình thường thì chỉ cầm một chút giấy tờ liên quan tới công việc cho hắn ký mà thôi.

Có thể cô làm cho hắn cũng không lâu, mà cô cũng cùng phòng với Mặc Ngâm Phong, ngồi cái ghế của hắn, vì hắn sửa sang lại tài liệu.

Ai, nghĩ tới chuyện như vậy, Lạc Tiểu Phàm hối hận cũng đã muộn rồi.

Ngày đó Phương tổng nói cho cô biết, Mặc Ngâm Phong nhập viện rồi, thật giống như bị thương không nhẹ. Mọi người biết Mặc Ngâm Phong bị thương có liên quan tới cô.

Công ty truyền ra chuyện huyên náo như vậy, đoán cô là một hồ ly tinh, càng về sau Bạch Nghiên Tô lại đứng ra làm sáng tỏ mọi việc, nói Lạc Tiểu Phàm lớn lên ở cô nhi viện tư nhỏ, tất cả tài chính đều do họ trợ giúp, họ là bạn thân nên tất nhiên là không có chuyện như vậy xảy ra.

Chủ nhân tới làm sáng tỏ mọi chuyện, bọn họ còn có cái gì có thể tám chuyện đây.

Cho nên họ lại chuyển sang việc cô là một cô nhi, đồn rằng cô có thân thế bi thảm, là đứa trẻ nhà giàu có bị vứt bỏ, phiên bản công chúa lâm vào hoàn cảnh khó khăn.

Vì thế cái loại chuyện không muốn người biết này bị mọi người biết sinh ra lòng ghen tỵ, biểu lộ sự đồng tình rõ ràng trong lời nói, cho nên trong giây lát kia Lạc Tiểu Phàm mới cảm thấy những ánh mắt thân thiện này.

Mà sự kiện ngày đó trên sân thượng cũng có một phiên bản “Tổng giám đốc nhà giàu vì cứu cô bé mồ côi đáng thương mà phải nhập viện.”

Cấp trên còn truyền đạt mệnh lệnh muốn Lạc Tiểu Phàm thay mặt toàn bộ công ty đi “Thăm bệnh.”

Cô cũng bất đắc dĩ phải đi tới thăm hắn, những đôi mắt của các đồng nghiệp tha thiết nhìn Lạc Tiểu Phàm đi tới bệnh viện.

Lạc Tiểu Phàm cảm thấy buồn cười, tại sao ư?

Đơn giản nghĩ là muốn mình nịnh bợ Mặc Ngâm Phong.

Biết mình có quen biết với hắn, giống như tìm thấy một tòa nhà băng, hận không thể đi vào.