Chương 18: Ngày Hagrid Đau Khổ

Thấy Harry cuối cùng đã trở về, Draco ở trong phòng nghỉ chung trông chừng nhẹ nhàng thở ra, giá trị thực sự duy nhất của nó làm Thủ Tịch hình như chính là vì giúp đỡ Harry dạo đêm. Draco không hiểu, Hogwarts có nhiều nơi có thể dạo chơi như vậy à? Hơn nữa vì sao phải đi buổi tối, ban ngày không được sao? Từ khi Harry có cái áo tàng hình kia về sau, gần như buổi tối nào đều dạo đêm, làm cho nó phụ trách trông cửa ngủ không đủ! Draco muốn kháng nghị!

“Nói xem buổi tối hôm nay cậu lại bơi tới noi nào?" Hai người trở lại ký túc xá, Draco ngáp một cái, ngã xuống giường hỏi.

"Nơi thú vị, tôi có được một con thú cưng mơ ước, hôm nào có thể mang cậu cùng đi chơi." Vẻ mặt Harry tràn đầy mong đợi ah.

"Thôi đi, nơi cậu đi có gì hay chứ... . . . ." Draco đã nhìn thấu bản chất xấu xa của Harry rồi.

Harry lấy ra nọc độc của Basy, ngồi ở trên bàn sách, mở ra nhật kí của Tom Ridde. Cậu quyết định tránh đêm dài lắm mộng, hiện tại đem quyển nhật kí nguy hiểm này giải quyết.

"Cậu đang làm cái gì?" Draco đến gần, một quyển nhật kí bìa đen, một cái cốc màu bạc kỳ lạ. Xuất phát từ nhạy cảm của quý tộc đối với vật báu, Draco cảm thấy cái cốc này có giá trị, tiện thể cầm lên ngắm nghía, thứ đồ này có gì đặc biết sao?

"Cậu nên cẩn thận một chút, thứ trong cái cốc này chỉ cần một giọt có thể hạ độc chết toàn bộ người Hogwarts!" Harry nhắc nhở, trong cái cốc này cũng không phải là rượu nho.

"Ực!" Draco ghét đặt cái cốc trở lại, nó tuyệt sẽ không hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Harry.

"Cậu muốn làm gì?" Draco thấy Harry mở ra nắp, nhỏ cái chất lỏng nói là có thể hạ độc chết toàn bộ Hogwarts xuống quyển nhật kí.

"Làm thí nghiệm." Harry nhỏ nọc độc lên quyển nhật kí, chỉ chốc lát nhìn thấy quyển nhật kí bắt đầu bốc khói, còn có một trận tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

"WTH!" Draco lại càng hoảng sợ.

Quyển nhật kí kia dùng mắt thường có thể thấy được bắt đầu nhanh chóng tan rã, đến khi cuối cùng toàn bộ hóa thành một đám khói đen, dần dần tan ra.

"Shit! Sớm biết dễ dàng như vậy, trước kia mình liều chết liều sống cuối cùng là vì cái gì ... . . . . . Cho nên nói, hiểu biết là ngàn vàng khó mua ah!" Harry không khỏi than thở một tiếng, đã có trí nhớ đời trước rất tốt, nếu lúc trước Albus cũng có chiêu thức ấy, cần gì uổng phí nhiều chuyện như vậy! Lấy ra danh sách công việc của mình, gạch bỏ số 2, Nhật ký ở nhà Malfoy.

Giải quyết một cái! Kế tiếp là số 1, giáo sư Quirrel rồi! Xuyên qua cánh cửa to lớn của cuộc sống, lần này có thể bốn người cùng đi chơi! Về phần Norbert nhỏ bé của Hagrid, hì hì! Harry quỷ dị cười một tiếng, có người nào thử qua cảm giác cưỡi rồng là gì không? Rắn cưng đã có, hiện tại cậu còn thiếu một con rồng để cưỡi... . . . . .

Draco lại một lần đã nghe được cái tiếng cười làm cho lá gan nó run rẩy kia... . . . . . Vội vàng bịt kín chăn, tự mình thôi miên.

Ngày kế tiếp Harry liền dẫn Draco, Ron còn có Hermione đến thăm căn chồi của Hagrid. Hermione trên đường đi đều lẩm bẩm, cô còn có cái này chưa ôn tập, cái kia chưa ôn tập, hiện tại ngay cả đi WC đều mang theo « Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật ». Harry suy nghĩ nếu giáo sư biết có người chịu khó đến mức mang theo sách Độc dược đi WC, không biết nên vui mừng hay là nên buồn nôn... . . . . .

Căn chồi của Hagrid được che khín mít, rèm cửa cũng thả xuống, đương nhiên, là vì che dấu chuyện trứng rồng.

"Nghe nói Hagrid gần đây có chút kỳ quái, lần trước mình còn thấy bác đi thư viện." Ron nói, phải biết rằng Hagrid là loại người vừa nhìn thấy chữ liền đau đầu, vậy mà chạy đến thư viện đến trưa.

"Bác ấy xem sách gì?" Hermione hỏi.

"Một đống sách có liên quan đến rồng, mình nhớ không rõ lắm rồi."

"Cũng không kỳ quái, Hagrid luôn muốn một con long kia mà." Hermione nói.

"Tự mình nuôi rồng là hành vi trái pháp luật, năm 1709 trên Hội nghị Pháp sư, đã chính thức thông qua dự luật cấm nuôi Long." Draco nhíu mày nói, bác học xem ra không chỉ là một mình Hermione. Nếu cái người khổng lồ kia thật sự nuôi một con rồng ở Hogwarts, như vậy nó nhất định phải dùng thủ đoạn bắt con rồng này đi mới được. Theo có chút góc độ mà nói, Draco là người xoi mói đã có chút bớt đi.

Harry đi đến trước căn chồi gõ cửa, Hagrid ló đầu ra, thấy là người quen mới mở cửa. Một đoàn người đi vào, trong căn chồi rất nóng, bếp lò lửa cháy rất rừng rực, cái này là do nguyên nhân ấp trứng rồng cần nhiệt độ cao.

Hagrid pha trà nóng, mọi người ngồi xuống.

"Bác Hagrid à, con nghe nói bác tìm được một con rồng nha."

PHỤT! PHỤT! PHỤT! PHỤT!

Harry vừa nói xong, bốn người đối diện toàn bộ phun ra. Hagrid khẩn trương bịt kín miệng Harry.

"Merlin ah! Ai vậy nói cho con biết?" Hagrid đơn giản thậm chí liền nói láo cũng không biết, trực tiếp đã thừa nhận.

Harry nháy mắt, bộ dạng cười hì hì thoạt nhìn rất đáng đập.

"Cái này, cái này, con chẳng qua là chỉ đùa một chút mà thôi... . . . . Không nghĩ tới bác thật sự có rồng ah."

"Ực... . ." Hagrid bắt đầu hối hận, ông sao lại thừa nhận đây chứ!

Draco rất khϊếp sợ, nhìn lại Harry cười đến mất nết, nó bắt đầu có chút đồng tình với người khổng lồ rồi, cái lão ngốc to lớn kia hiển nhiên là bị Harry đùa bỡn ah.

"Mấy đứa, mấy đứa chớ nói ra ngoài nha." Hagrid cẩn thận từng li từng tí ôm cái rổ bên cạnh bếp lò đem đến, đặt ở trên mặt bàn, vén lên da thú ấm áp trải trên cái rổ, một quả trứng khổng lồ đập vào mắt.

"Đây chính là Rồng Na Uy ah!" Bộ dạng Hagrid nhìn qua như sắp thành cha mà tự hào.

"Trời ạ!" Ron thở dài, Hagrid dĩ nhiên nôi một con rồng.

"Đây là trái pháp luật?"

Hermione cùng Draco đồng thời tỏ vẻ không đồng ý, hiển nhiên lần này Draco và Hermione cùng ý kiến.

"Hì, bọn tiểu nhị, thả lỏng một chút." Harry vừa nói vừa vuốt ve vỏ trứng trơn mượt một cái.

"Cấm cá nhân nuôi Rồng chủ yếu là xuất phát từ nhu cầu giữ bí mật thân phận Phù thủy, ngăn ngừa bị Muggle nhận ra, nhưng Hogwarts không có Muggle, nuôi con Rồng này ở bên trong Rừng cấm là được. Đúng không, Ron." Harry rất rõ ràng để giải quyết Draco cần lôi kéo ai.

"Ừm!" Mắt Ron đầy sao mãnh liệt gật đầu, tên nhóc đáng thương, lại bị người lợi dụng.

Hagrid có vẻ rất khẩn trương, bác sợ hãi Draco sẽ đem chuyện nói ra, phải biết rằng Nhà Malfoy thế lực khắp nơi, chỉ cần Draco nói một câu, con rắn của bác sẽ bị đưa đi.

"Draco, đừng đem chuyện nói ra, tôi muốn xem Rồng... . . ." Ron năn nỉ nói.

"... . . . . Vậy thì chờ nó nở ra, cậu xem xong, sẽ đem nó đi." Draco trả lời.

"Nhưng mà, tôi còn muốn xem Rông lớn lên... . . . ."

"... . . . . ." Draco hộc máu!

"Không bằng chúng ta giơ tay biểu quyết đi." Harry hưng trí bừng bừng đề nghị.

"Đồng ý giữ rồng lại thì giơ tay."

Bá bá bá! Harry, Ron, Hagrid giơ cao tay lên.

"OK! Ba hơn hai!" Thật sự biểu quyết là không hề lo lắng ah.

Hermione khóe miệng co giật, đám người này xem ra ngu ngốc như vậy lại là bạn của cô ư! Thật sự là làm người tuyệt vọng. Về phần Draco, còn ở một bên hộc máu đây này.

Đương nhiên, cuối cùng giữ Rồng lại, Draco quyết định mở một mắt nhắm một mắt, Hermione đối với cái này không cảm giác. Hagrid dưới uy bức lợi dụng của Harry, ký kết hiệp nghị mất quyền nuôi rồng, Harry cùng các bạn của cậu sẽ giúp Hagrid giữ bí mật, nhưng con Rồng này có một nửa quyền sở hữu thuộc về Harry cùng các bạn của cậu. Thật sự là một ngày bi thương ah!

Harry cũng tính toán rồi, con Rồng này để Hagrid nuôi, về sau cậu sẽ thường xuyên tới bồi dưỡng cảm tình cùng Norbert, đợi nó trưởng thành, coi như thú cưỡi của cậu, kế hoạch hoàn mỹ! Không cần đưa tiền sữa bột nhưng có thể nuôi lớn là có chuyện như vậy.