Phiên Ngoại (1)

Happy Valentine"s Day

Trong những ngày bạn học Draco theo đuổi vợ lần thứ N+1, chào đón ngày Valentine, vì vậy phiên ngoại ngọt ngào đã được up lên..., câu chuyện xảy ra vào năm 2012. (7 năm sau cốt truyện hiện tại)

Thời gian: 2012.02.13

Địa điểm: Hang Sóc

Nhân vật: Mọi người

Mùa đông ở Anh vẫn chưa trôi qua, thời tiết lạnh lẽo, Cynthia ngồi trên ghế sofa, thảo luận về cuộc sống gần đây của họ với Karen, Ginny và Hermione, trong khi những đứa trẻ thì ngồi xung quanh bàn ăn và chơi cờ vua phù thủy. Lò sưởi trong phòng sưởi ấm tất cả mọi người, một tách trà ấm áp, nhẹ nhàng chạm vào trái tim của mọi người.

"Mình không thể không nói, đây thực sự là một trò chơi thô bạo." Cynthia nhìn bọn nhỏ nhiệt huyết sôi trào đang gϊếŧ các con cờ: "Mình còn tưởng rằng Rose sẽ không cảm thấy hứng thú với những thứ này." Rose là con gái lớn của Hermione và Ron, thừa hưởng mái tóc đỏ mang tính biểu tượng của gia đình Weasley, nhưng mái tóc bồng bềnh, đầu óc thông minh lại được thừa hưởng từ mẹ con bé. Bình thường luôn mang bộ dạng của một thục nữ nhỏ, hiện tại đang ở bên cạnh em trai Hugo của mình để chỉ điểm cách xuất chiêu.

"Đại khái là giống như Ron đi." Karen cười nói, nhìn mấy đứa nhỏ nghịch ngợm Scorpius đang tranh giành và Hugo đang nghĩ kế, trong ý cười lại mang theo vài phần lạnh nhạt, cậu ấy không mang theo con của mình đến đây, trước khi nhận được thư thông báo của Hogwarts, cậu ấy chỉ muốn con mình có một thời thơ ấu mà những đứa trẻ bình thường nên có.

Mấy người pđã làm mẹ, nhàn nhã uống trà chiều, tiếp tục thảo luận chuyện của bọn họ: "Cho nên, ngày mai sẽ có chương trình gì đặc biệt sao?" Ginny vừa nhắc tới ngày mai chính là ngày lễ tình nhân, Karen liền tiếp lời.

Mấy người phụ nữ liếc nhìn nhau một cái, lắc đầu: "Từ khi sinh Scorpius, anh ấy làm gì còn biết cái gì gọi là Ngày Valentine!" Cynthia nghiến răng nghiến lợi nói, có chút hối hận chính mình lúc trước cứ như vậy bị xử lý, vẫn nên tra tấn tra tấn Draco thật tốt mới đúng.

"Đúng vậy, lúc mới kết hôn còn tốt, đợi đến khi có con, mấy người đàn ông kia đâu rõ ngày Lễ tình nhân đâu." Ginny nghiến răng nghiến lợi nói, Hermione không nói gì, nhưng từ ánh mắt của chị ấy cũng không khó để nhận ra, chị ấy tán thành điều này.

Ngược lại Karen có chút đắc ý cười cười: "Chồng mình sẽ dẫn mình đến nhà hàng ẩm thực Pháp, sau khi kết thúc, nhảy một điệu, cuối cùng, tặng một đóa hoa hồng do chính tay anh ấy hái. Anh ấy kiên trì làm điều đó mỗi năm." Trong giọng nói lộ ra kiêu ngạo, có lẽ ở phương diện khác cậu ấy so ra kém những người chị em tốt này, nhưng mà, nếu luận về sự tri kỷ ngọt ngào với chồng, cậu ấy tuyệt đối có tự tin.

"A, ẩm thực Pháp, mỗi ngày mình đều có thể ăn." Cynthia cố nén chua xót nói.

"Khiêu vũ?" Năm trước, khi Harry giành chiến thắng ở Quidditch World Cup, anh ấy đã lôi kéo mình nhảy múa trước hàng ngàn khán giả..." Cũng là một người vô cùng ghen tỵ, Ginny nói.

"Hoa hồng, ừm, chị có thể cân nhắc thêu hình tượng này lên quần áo mới của các gia tinh." Hermione đứng dậy, lấy bút lông chim ra ghi chép, nhưng trong lòng lại là một cảnh tượng khác.

Vì vậy, bởi vì một câu nói của Karen, đêm nay, ít nhất có ba người đàn ông sẽ không được sống tốt như trước.

[Trang viên Malfoy đêm đó]

Cynthia ngồi trước bàn trang điểm và bận rộn thoa từng sản phẩm chăm sóc da lên khuôn mặt của mình. Trong số đó có cái do Karen mua, cũng có các sản phẩm làm đẹp mà các phù thủy tâm đắc nhất. "Chủ nhà" Draco vừa tắm xong, nhàn nhã nằm trên giường, chuẩn bị chờ vợ mình.

Thật lâu, Cynthia mới rời khỏi bàn trang điểm, ngồi ở bên giường, Draco nhìn ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm vào mình của vợ liền biết, đêm nay, đừng hòng có một giấc ngủ ngon.

"Hôm nay, chơi không vui?" Anh cẩn thận thăm dò nói.

Cynthia lắc đầu, nhưng không mở miệng.

"Scorpius nghịch ngợm?" Lại tiếp tục, vợ mất hứng, nhất định phải dỗ dành!

Vẫn không mở miệng, lắc đầu.

"Vậy... Là anh... Chọc giận em sao?" Những lời này, nói đặc biệt cẩn thận, nói một chữ còn phải quan sát sắc mặt vợ xem có biến hóa nào hay không.

Quả nhiên, lông mày Cynthia chỉ hơi nhíu lại, đã bị Draco chú ý tới: "Anh sai rồi, vợ ơi!" Cái tên này còn không biết mình đã làm sai cái gì, trước tiên cứ nịnh nọt đã, từ trên giường đứng dậy, vòng ra phía sau Cynthia, nhẹ nhàng xoa lưng cho cô: "Anh không nên không đi đón em và Scorpius, sáng nay anh cũng không có cho em một goodbye kiss. Anh..."

"Anh còn chưa chơi xong à..." Cynthia vốn đang tức giận liền có chút dở khóc dở cười, cái này đều là cái gì cùng cái gì vậy, tự mình hạ tội danh cho mình ngược lại rất nhanh. Tuy nhiên, nghĩ về ngày Valentine năm ngoái, tâm trạng của Cynthia lại trầm xuống một lần nữa.

Hai người vốn có kế hoạch đến Provence, kết quả bởi vì Draco nhất định phải xử lý một số công việc mà trì hoãn hành trình, đến cuối cùng Cynthia bất mãn nên đã "chiến tranh lạnh" với Draco ít nhất một tuần. Điều này làm cho quý tộc bạch kim yêu thê như mạng cảm thấy rất là tra tấn một phen.

Đối với Draco như vậy, Cynthia đương nhiên là không có cách nào nổi giận, đành phải thu lại bất mãn trong lòng, nằm vào trong chăn. Nhìn thấy vợ nằm ngủ, Draco tự nhiên nhanh chóng nhào tới, chỉ tiếc Cynthia hôm nay không hứng thú lắm, sau một phen ứng phó, đến phiên Draco bất mãn trong lòng.

Mình hôm nay đùa giỡn ra sức như thế, Cynthia lại đối với mình lãnh đạm như vậy, chẳng lẽ thật sự là nói cái gì mà bảy năm ngứa ngáy mà đám Muggle hay nói sao? Từ năm đó lấy lại được trái tim của Cynthia, đến bây giờ là tròn bảy năm! Cách đây không lâu nhìn thấy cô xem tạp chí Muggle gì đó, anh không cẩn thận liếc trộm một cái, nhìn thấy chính là cái này!

"Vợ à." Draco đứng dậy, xốc chăn lên, cố ý chống lên người Cynthia, thể hiện sự kiêu ngạo của mình, muốn vãn hồi trái tim của vợ, lại không ngờ Cynthia chỉ liếc một cái, liền quay mặt đi chỗ khác, ở trong nội tâm cười nhạo anh chỉ là một con "Bạch Trảm Kê (phí công)".

"Đắp chăn kín lại, hơn nửa đêm không ngủ ầm ĩ cái gì..."

"A." Draco dùng hành động giải quyết hết thảy, môi mạnh mẽ hôn lên, tay không an phận đi lại, đυ.ng phải nơi mẫn cảm của Cynthia, nhẹ nhàng vui vẻ xoa bóp, đợi đến khi Cynthia thở dốc liên tục, không hề có năng lực chống cự mới ưỡn người tiến vào.

Làm vợ chồng nhiều năm như vậy, tự nhiên đối với những điểm mẫn cảm của đối phương đều nắm rõ như lòng bàn tay, Draco một bên ra vào một bên không quên trấn an mỗi một vùng mẫn cảm của Cynthia, nhẹ nhàng □: "Thoải mái sao?" Cái kiểu tra hỏi không có ý tốt nào, Cynthia lúc này đã bị anh làm cho khó có thể phản kháng, đành phải dịu dàng đẩy người đàn ông trên người, tỏ vẻ kháng nghị.

"Mời?" Draco cố ý xuyên tạc ý tứ của Cynthia, không chút khách khí tiếp tục nhấm nháp mỹ vị dưới thân...

= = =

Sáng sớm hôm sau, Draco thần thanh khí sảng ăn sáng, trù tính kế hoạch ngọt ngào hôm nay, ngày lễ tình nhân năm ngoái làm cho Cynthia bất mãn như vậy, năm nay anh cố ý bao quán nhân ngư opera, cùng các loại ma dược quý hiếm trên thế giới, để làm cho Cynthia vui vẻ.

Chỉ tiếc, bởi vì người nào đó tối hôm qua ra sức biểu diễn, mãi cho đến khi mặt trời lên ba sào, Cynthia mới kéo cơ thể đau nhức xuống giường. Kế hoạch ngọt ngào của năm nay lại trở thành công dã tràng một lần nữa.

Cynthia nghĩ đến mấy ngày qua nhìn thấy đám người Karen đều bị hỏi ngày lễ tình nhân này như thế nào, không khỏi liền đau đầu, thở phì phì đá người nào đó bên cạnh một cước.

Draco còn đang vì thất sách của mình mà hối hận, nhưng mà cho dù một bên hối hận, một bên lại không khỏi hồi tưởng lại dư vị đêm qua, suốt cả đêm, đến cuối cùng Cynthia ở dưới thân mình thở dốc không ngừng, cầu xin tha thứ không thôi, còn có sự ấm áp chặt chẽ kia... Ngẫm lại liền tiêu hồn.

Nhưng mà ngày Valentine này đã trôi qua hơn một nửa, hay là để ban đêm trôi qua có ý nghĩa hơn một chút: "Cynthia, anh tắm cho em nhé."

Cynthia trừng mắt nhìn người nào đó một cái, trong lòng cái tên này đang suy nghĩ cái gì cô còn không biết sao, chỉ là lúc này đau nhức không thôi, tắm rửa quả thật là lựa chọn không tồi.

Trong phòng tắm, Draco đã chuẩn bị nước xong, chỉ là nước này so với trước kia trải đầy hoa hồng: "Anh thích mấy thứ này từ khi nào vậy?" Cynthia nhìn một bồn hoa hồng, trong lòng nghi ngờ, chẳng lẽ đây là kinh hỉ mà Draco chuẩn bị cho cô vào ngày lễ tình nhân sao? Kỳ thật những thứ này vốn là một trong những lễ tình nhân mà Draco chuẩn bị, chuẩn bị hiến vật quý trước khi hai người cùng nhau ăn tối ngọt ngào, hiện tại được Draco dùng để đạt được tính toán nhỏ nhặt trong lòng mà thôi.

"Anh nghĩ là em sẽ thích những thứ này."

Cynthia từ chối cho ý kiến, để cho Draco cởϊ qυầи áo cho mình, ôm vào nước: "Anh cũng cũng cởϊ qυầи áo làm gì." Hành vi ngay sau đó của Draco làm cho Cynthia có dự cảm không tốt, tên cầm thú này, ngày hôm qua đã... Bây giờ còn muốn làm gì nữa!

"Tắm rửa cho em mà, mặc quần áo dễ bị ướt." Ai đó nghiêm túc nói.

Nhưng không mặc quần áo là rất dễ dàng xảy ra chuyện! Cynthia hét lên trong lòng, nhưng lại không thể ngăn cản Draco bước vào bồn tắm. Biểu hiện của Draco cũng coi như an phận, để Cynthia dựa vào trước ngực, nhẹ nhàng xoa bóp cho cô, chỉ là sự xoa bóp này luôn mang theo một chút không thích hợp, giống như là nhẹ nhàng vuốt ve, một lần lại một lần, phất qua mỗi một chỗ trên người Cynthia.

"Hôm nay là ngày Lễ tình nhân."

"Ừm?" Bây giờ đã mấy giờ rồi, chẳng lẽ tối nay người nào đó có gì đó?

Thật không may, thứ này lại là "một thứ" mà Cynthia không mong đợi: "Scorpius cần một em gái." Cái gì vậy trời? Ngày Valentine có liên quan gì đến con trai họ.

"Hôm nay thằng bé ầm ĩ nói nhàm chán, vì vậy anh đã gửi nó đến chỗ cha rồi." Draco ngụy biện cho bản thân bên tai Cynthia: "Ưm thấy đấy, nếu như thằng bé có một em gái sẽ tốt hơn rất nhiều, cũng có thể làm cho bí biết làm thế nào để chăm sóc người khác..."

Cynthia dựa vào người Draco, nghe đạo lý lớn của anh, đầu óc lại có chút choáng váng, làm sao cô lại cảm thấy, đây là cái bẫy của người nào đó đây.

Quả nhiên: "Cho nên, chúng ta cần phải cố gắng thật tốt, đừng để cho những ngày tốt đẹp như vậy bị uổng phí." Người nào đó lộ ra chân tướng, vừa nói, vừa không quên không an phận bắt đầu động tác nhỏ của mình.

Vì vậy, ngày Valentine này hai người một kiệt sức, một tinh thần sảng khoái... Bắt đầu với kế hoạch tạo con người "vì Scorpius". Đứa con trai tội nghiệp, vì hạnh phúc của cha con, đành phải hy sinh một chút vậy. Draco chìm nổi trong biển dục chặt chẽ và mê người, vẫn không quên lặng lẽ "xin lỗi" đứa con trai gánh tội thay của mình.