Quyển 3 - Chương 33-1

Đám cưới của Severus và Sirius được cử hành vào một ngày nắng ấm, khách tới rất nhiều, hoàn toàn vượt qua dự đoán của Severus. Ở trong suy nghĩ của ông, có lẽ chỉ có các đồng nghiệp ở Hogwarts và hai người bạn tới, nhiều lắm là thêm mấy nhân vật quan trọng có hợp tác buôn bán với gia tộc Black. Nhưng sự thật ra là cả hoa viên to đùng của Phủ Prince gần như bị khách chen đầy! Cho dù không thích náo nhiệt đến đâu, nhưng hôm nay là đám cưới, Severus không thể nào dùng khí lạnh và nọc độc đối đãi với khách được, còn Sirius thấy mặt Severus sắp rút gân đến nơi, muốn cười mà lại không dám cười, thật sự nghẹn tới khó chịu. Tuy nhiên, vợ chồng lão Prince và phu nhân Walburga trò chuyện với nhau rất vui vẻ trong trạnh, họ rất mừng khi thấy náo nhiệt thế này, cũng không biết Harry đã dùng cách gì mới đưa được tranh chân dung của phu nhân Walburga tới hiện trường hôn lễ.

Vì là cuối tuần cho nên có rất nhiều học sinh Nhà Rắn không mời tự đến, chứng kiến đám cưới của Vua Rắn. Dumbledore cuối cùng không mặc cái áo chùng trăng sao linh tinh nữa, thay vào đó là áo màu đỏ thẫm, vì là thuần sắc nên đẹp hơn hình tượng ngày xưa của cụ, nhưng cũng không đẹp hơn bao nhiêu. Grindelwald bận đối phó với đám quý tộc cuồn cuộn không dứt, không thể thời thời khắc khắc giám sát người yêu được, vì thế Dumbledore rất hạnh phúc xuyên qua khắp hoa viên, cố gắng tiêu diệt bánh kẹo nhiều nhất có thể trước khi bị Grindelwald phát hiện. Basilisk đi theo Harry tới tham dự đám cưới, là tiêu chí của Nhà Rắn (Harry lại cho rằng nó là linh vật của Nhà Rắn thì đúng hơn), sao nó có thể không tới dự đám cưới của Vua Rắn cho được? Hơn nữa trong tiệc cưới có nhiều bánh kẹo như vậy, bỏ lỡ thì quá không Slytherin, tuyệt đối không thể để mình Dumbledore ăn mảnh.

Harry từ rất xa đã thấy lão Hiệu Trưởng và Basilisk ăn bánh kẹo như thể đang thi đấu ai ăn nhiều hơn, thầm nghĩ hôm nay Gia Tinh Phủ Prince sẽ vui lắm đây. Cậu có thể nói mình không quen biết hai người kia không, một người là Hiệu Trưởng, một người là thú cưng của Xà Tổ, có thể đừng vì một cái bánh kem mà làm ra chuyện mất mặt như mắt to trừng mắt nhỏ ngay trong đám cưới của người ta không! Bất lực dựa đầu vào vai Draco, Harry hận không thể đeo mặt nạ, tránh để người ta biết cậu có quen biết hai người cuồng đồ ngọt kia.

Thấy Harry bất đắc dĩ, Draco cũng đau đầu theo. Dumbledore thì thôi, dù sao cả Giới Phù Thủy ai mà chả biết cụ ông hơn 100 tuổi này mê đồ ngọt. Nhưng Basilisk sao lại thế này, là thú cưng của Xà Tổ, tiêu chí của Nhà Rắn, vì sao không biết giữ gìn hình tượng ưu nhã của Slytherin trong tình huống thế này? Chẳng lẽ bị nhốt ngủ say trong lâu đài lâu quá nên giờ nó muốn bù lại sao? Nếu là rắn, ăn chuột không phải được rồi à, mắc mớ gì phải ăn đồ ngọt!

Hiện tại Narcissa rất hài lòng, quả nhiên đám cưới mình chuẩn bị là tốt nhất, nhìn sắc mặt của các khách mời là biết. Bà nói chuyện phiếm với phu nhân Longbottom, phu nhân Granger, phu nhân Weasley và phu nhân Zabini, mấy quý bà tụ tập tám về con cái của mình, đương nhiên sẽ không quên chuyện tình cảm của tụi nó. Vì thế, các bà mẹ bàn với nhau, quyết định lễ đính hôn của nhóm Harry sẽ cử hành vào dịp nghỉ hè, địa điểm ở lâu đài Hogwarts (bất luận phủ nhà ai cũng không đủ để tiếp đãi một lúc nhiều khách khứ của mấy nhà lận), phu nhân Granger nói thỉnh thoảng giới Muggle có đám cưới tập thể, náo nhiệt vô cùng, đồng thời cũng chứng tỏ tình nghĩa và duyên phận giữa các cặp đôi. Narcissa và những người khác cho rằng đây là một gợi ý tuyệt vời, bọn nhỏ đều là bạn thân của nhau, đính hôn cùng nhau càng vui.

"Các vị khách tôn quý, ta đoán đã đến lúc chúng ta nên buông đồ ngon rượu ngọt trong tay xuống, chứng kiến thời khắc cặp đôi mới cưới của chúng ta thề nguyền với nhau." Dùng Bùa Tạo Âm Vang, Dumbledore thành công kêu gọi tất cả mọi người chuyển tầm mắt tới giữa sân.

Severus rất không quen bị nhiều người chú ý đến vậy, nhưng nghĩ tới đám cưới chỉ có một lần, nhẫn nại một chút là qua. Sirius buồn cười, vỗ vỗ vai Severus, nháy mắt nghịch ngợm giúp nửa kia thả lỏng. Lucius và Remus là phù rể hai bên thấy màn này, đồng thời tươi cười vui mừng.

"Tôi, Severus Snape Prince, nhận định Sirius Black Prince là bạn đời hợp pháp của tôi, tôi thề vĩnh viễn trung thành, tuyệt đối sẽ không phản bội, dùng hết khả năng của tôi bảo vệ tình yêu và gia đình của chúng tôi. Dù khỏe mạnh hay đau ốm, dù bần cùng hay giàu có, dù tương lai thuận lợi hay tràn ngập bụi gai, tôi vẫn sẽ không rời không bỏ." Được lão Hiệu Trưởng ra hiệu, Severus có chút hồi hộp, đọc ra lời thề. Mà khi ông nói tới đoạn nhận định Sirius là bạn đời, ông tự dưng không thấy hồi hộp nữa, mắt có chút ướŧ áŧ, nhịn không được kéo tay Sirius lại.

"Tôi, Sirius Black Prince, nhận định Severus Snape Prince là bạn đời hợp pháp của tôi, tôi thề vĩnh viễn trung thành, tuyệt đối sẽ không phản bội, dùng hết khả năng của tôi bảo vệ tình yêu và gia đình của chúng tôi. Dù khỏe mạnh hay đau ốm, dù bần cùng hay giàu có, dù tương lai thuận lợi hay tràn ngập bụi gai, tôi vẫn sẽ không rời không bỏ." Bị Severus giữ chặt tay, Sirius chưa bao giờ nghiêm túc và kích động như thời khắc này.

"Tại đây, ta Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore là người chứng kiến cặp đôi mới này, chứng minh hôn nhân của hai người hoàn toàn xuất phát từ tình yêu và cũng là hợp pháp. Xin hãy nhớ kỹ lời thề hôm nay của hai người, hãy yêu nhau bên nhau." Giơ đũa phép lên, Dumbledore nghiêm túc hoàn thành sứ mệnh người chủ hôn, từ đũa phép của cụ bắn ra một tia sáng, sau đó tia sáng đó chia ra làm hai, vọt vào trái tim của Severus và Sirius. "Xong rồi, như vậy, các cậu có thể hôn nhau rồi đó, còn chờ cái gì nữa?"

Nhịn không được chửi thầm lão Hiệu Trưởng trước sau thích đùa người, nhìn cặp mắt lam nháy nháy kia, Sirius căng chặt cả người. Hiện tại ông bỗng nhiên hối hận rằng không nên mời nhiều khách như vậy, ít ra nếu ít khách thì có lẽ mình đã không thẹn thùng thế này. Đáng tiếc Severus không có ý định cho ông làm rùa rụt cổ, ông kéo Sirius vào trong lòng. Bởi vì tay vẫn luôn bị Severus nắm giữ, Sirius căn bản không kịp phản ứng thì đã bị nụ hôn bá đạo của Severus cướp hết toàn bộ lực chú ý.

Harry và Draco nhìn hai người kia hôn môi, cười tươi nhìn nhau, sau đó cùng giơ đũa phép lên, thả Griffin và Quetzalcoatl màu vàng lục ra. Từ ngày họ đính hôn trong lâu đài Potter, Griffin và Quetzalcoatl của bọn họ như được dung hợp với nhau, đều biến thành màu vàng lục. Hai con vật tượng trưng cho hai Nhà chạy ra khỏi đũa phép, dựa theo chỉ huy của chủ nhân, xoay quanh đôi chồng chồng mới cưới, quấn quýt thân mật lấy nhau. Các khách mời thật sự hưng phấn trước cảnh tượng này. Severus và Sirius, Griffin và Quetzalcoatl, làm tất cả khách mời cảm thấy tin đồn Nhà Sư Tử và Nhà Rắn là kẻ thù không đội trời chung căn bản là tin đồn nhảm hoặc là trò đùa dai mà thôi.

Blaise và Ron quan sát Griffin và Quetzalcoatl quấn quýt, đột nhiên có dự cảm Nhà Sư và Nhà Rắn sẽ có càng ngày càng nhiều cặp đôi, có khi đó sẽ xu thế chủ yếu trong tương lai của Hogwarts cũng nên? Nhưng mà mặc kệ có thành thật hay không, bọn họ đều rất mãn nguyện, bởi vì người bên cạnh là người mình chọn.

Dumbledore cũng đang nhìn hai con vật tượng trưng cho hai Nhà kia, lòng có rất nhiều cảm khái. Không tránh được có chút nặng nề và thương cảm, nhưng càng có nhiều hy vọng và hạnh phúc hơn. Đặt tay lên bụng, lão Hiệu Trưởng vô cùng cảm kích. Cảm kích Hogwarts đã cho Harry và Draco sống lại, cảm kích bốn Nhà Sáng Lập ra mặt làm nhạt và hòa giải hiềm khích của các Nhà, cảm kích Lucius Malfoy bằng lòng liên minh với mình, cảm kích Gellert có thể bồi ở bên cạnh mình. Người muốn cảm ơn quá nhiều, nhưng Dumbledore cảm thấy người mình nên cảm ơn nhất chính là Harry. Đã trải qua cuộc đời đau khổ nhưng Harry lại không thả mình vào hắc ám, không dùng hủy diệt trả thù mình và Giới Phù Thủy đã làm nó đau khổ. Có lẽ Harry chính là tượng trưng cho hy vọng, bởi vì nó chưa bao giờ từ bỏ, cho nên có thể cảm nhiễm đến người bên cạnh, mang đến dũng cảm và kiên định cho bạn bè của mình, dẫn đường tới một tương lai tràn ngập hy vọng.

Grindelwald một tay đỡ người yêu, tay kia cũng đặt lên trên bụng nửa kia. Giây phút này, Chúa Tể Hắc Ám đời đầu cảm thấy vinh quang trong quá khứ chỉ là một giấc mơ, hạnh phúc hiện tại mới là chân thật. Một kết cục hạnh phúc viên mãn lúc già, còn có gì có thể tốt hơn cơ chứ?

Nhìn nhau cười, trong mắt Dumbledore và Grindelwlad toàn ý cười ấm áp, hạnh phúc và bình yên.

Severus và Sirius đã bị khách khứa kính rượu vây quanh, Lucius đứng ở bên ngoài vòng vây, nhìn bạn thân không chút nào che giấu hạnh phúc và vui vẻ, cảm thấy mọi chuyện tốt đến đáng mừng. Ông biết Lily ở trong lòng Severus có bao nhiêu cân nặng, cũng biết rất khó khuyên bạn thân buông tay. Nhưng giờ không cần lo nữa, phải không? Gryffindor giỏi nhất là truyền nhiệt tình của mình sang người bên cạnh, mặc kệ tính cách của bạn lạnh nhạt đến đâu cũng không có cách nào không rung động trước một Gryffindor nhiệt tình như lửa. Severus sẽ hạnh phúc, Sirius không chỉ là Gryffindor mà còn là một Black. Chỉ cần là người Black chọn, không có gì có thể làm họ lùi bước. Narcissa là như thế, Bellatrix không khác và Sirius cũng không phải ngoại lệ.

Quay đầu lại nhìn Dragon đứng chung một chỗ với Harry, bị đám học sinh vây quanh cùng với Narcissa đang trò chuyện vui vẻ với các phu nhân, Lucius thỏa mãn vô cùng, không thấy thiếu thốn gì cả. Ích lợi gì đó, không phải đều vì người nhà sao? Hiện giờ người nhà đều bình an vui sướиɠ ở cạnh mình, dòng họ Malfoy này cuối cùng cũng thoát khỏi bóng ma kín mít mang tên Voldemort, mình không còn gì tiếc nuối nữa. Có lẽ chờ sau khi Dragon tốt nghiệp, mình có thể đi du lịch thế giới với Narcissa, kế hoạch lãng mạn này vẫn luôn canh cánh trong lòng em ấy, đáng tiếc mình vẫn cứ kéo dài không thể thực hiện được. Giờ không còn gì không an lòng nữa, cho dù Dragon sửa thành họ Potter làm mình có chút không thoải mái, nhưng ông tin Harry sẽ đối xử tử tế với con trai của mình. Không ai có thể làm một Potter không yêu bạn đời của mình, càng không có kẻ nào có thể khiến một Potter không thề sống chết bảo vệ tình yêu của họ.

Du lịch thế giới là một kế hoạch không tồi, Lucius lại âm thầm xác nhận lần nữa. Ông nhớ gia tộc Malfoy có một tiền bối, hồi trẻ từng đi thăm thú rất nhiều nơi, ghi chép lại rất nhiều nơi đặc sắc. Ông cũng từng có giấc mơ như thế, trước khi được huấn luyện thành người thừa kế. Nhưng gánh nặng gia tộc dừng trên người ông sau khi cha qua đời, khiến ông gần như hao hết sức lực và thời gian để tìm cách giữ địa vị gia tộc. Mà Voldemort, cái tên điên não tàn đáng chết kia, may là hắn đã chết rồi, suýt chút nữa hại Malfoy lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục. Và cả tên Fudge đang ở Azkaban kia, chỉ cần nhớ tới đã thấy ghét. May là giờ đã giải quyết tất cả, mình cũng nên sống một cuộc sống Lucius đi thôi, không cần phải ngày ngày thầm niệm mình là một Malfoy nữa rồi. Ôi, mới nghĩ thôi đã thấy hưng phấn, nhiệt tình tàn lụi nhiều năm qua như thể sống lại theo ý tưởng này, sao Dragon còn chưa chịu tốt nghiệp sớm? Dù sao nó đã học hết kiến thức trong trường rồi đấy thôi, tin rằng nó cũng không kiên nhẫn học lại lần nữa, có lẽ nên dụ Dragon tốt nghiệp sớm để tiếp nhận gia tộc chăng?

Đang nói chuyện với bạn học, Draco tự dưng rợn tóc gáy, hắn theo bản năng nhìn qua bên cha đỡ đầu, phát hiện cha mình đang hưng phấn đứng ngoài đám đông. Hoài nghi có phải cha có kế hoạch gì liên lụy đến mình không, Draco quyết định sau này phải cẩn thận gấp bội lần. Xem thường cha cũng không phải là một hành vi Slytherin sẽ làm, cẩn thận vĩnh viễn là quy tắc cần thiết tuân thủ nghiêm ngặt.

Harry nhìn thoáng qua thấy Andy đang trêu Basilisk, y cứ cướp bánh ngọt đi, chờ Basilisk chuyển sang bàn khác thì trả lại cho nó, chơi vô cùng vui vẻ. Harry hoài nghi nếu cứ tiếp tục như vậy, Andy sẽ bị Basilisk thẹn quá hóa giận hóa đá luôn, vì không để sự kiện hóa đá xảy ra trong hôn lễ của giáo sư, Harry chỉ còn cách ngăn cản Andy trêu đùa trước khi tai nạn xảy ra.

"Thầy Andy, em có thể gọi thầy như vậy chứ?" Tiện tay đưa một ly vang đỏ cho người kia, Harry thành công làm Andy ngừng trêu đùa Basilisk. "Basilisk sẽ giận đấy, đồ ngọt là thứ duy nhất nó nhiệt tình thích sau nhiều năm ngủ say."

Cười tủm tỉm nhìn Basilisk suýt chút nữa hóa thân thành cún con bị bắt nạt chạy về tìm chủ nhân đòi cái ôm an ủi, Andy tự dưng cảm thấy con Tử Xà ngàn năm đáng yêu kỳ lạ. "Tôi chỉ cảm thấy em ấy rất đáng yêu, cậu không thấy em ấy muốn ăn lại ăn không được, giận dỗi đi ăn cái khác, đáng yêu đến mức làm người ta không có cách nào từ bỏ lạc thú này sao?"

"Anh mới đáng yêu, cả nhà anh mới đáng yêu, ta là thú cưng ưu nhã của Salazar, là tiêu chí của Slytherin, anh dám trêu chọc ta! Harry, ta có thể hóa đá hắn không? Tin rằng giờ Severus không có thời gian điều chế thuốc đâu, được chứ?" Basilisk quả thật thẹn quá hóa giận, phẫn nộ phun lưỡi, nhưng vẫn nhớ rõ Harry từng dặn không được tấn công người lung tung.

Harry trợn mắt, rất muốn nói nếu Hermione và Pansy thấy bộ dạng này của Basilisk, phỏng chừng sẽ nói nó tsundere. "Basilisk, ngươi cũng biết ta và Draco đều biết điều chế Thuốc Phục Hồi nên ngươi nhất định sẽ không đành lòng để giáo sư ném nhiệm vụ này cho chúng ta, phải không?"

"Được rồi, ta biết Severus hay ném công việc cho hai người, ta sẽ không tăng thêm công việc cho cậu đâu." Không thể tấn công, Basilisk hơi uể oải, nhưng nó thật sự không muốn Harry và Draco bị mình liên lụy. "Nhưng ta cảnh cáo ngươi, Andy Difrena, đừng có ý đồ chọc giận một con Tử Xà xuất thân từ Slytherin, ngươi sẽ không muốn nếm thử hậu quả đâu."

Nói xong, Basilisk liền quấn người lên cánh tay Harry, quyết định ngủ một giấc tiêu hóa đống bánh kẹo mới ăn xong, không để ý đến cái tên Andy đáng ghét kia. Thấy Basilisk nhắm mắt lại bắt đầu ngủ, Harry dở khóc dở cười, không biết từ lúc nào mà nó đã có thói quen này, cứ quấn lên cánh tay mình ngủ. Vừa đến giờ ngủ, Basilisk sẽ tự động xuất hiện ở trong phòng ngủ, Draco đã phản đối rất nhiều lần nhưng chẳng có tác dụng gì.

"Xem ra tôi bị ghét rồi, thật khổ sở." Andy ngoài miệng nói khổ, trên mặt lại chả nhìn ra tý gì, cùng lắm chỉ có một chút tiếc nuối vì niềm vui bay mất. "Theo tôi được biết, mắt đối mắt với Tử Xà sẽ bị hóa đá, thậm chí là chết, nhưng Basilisk hình như không làm ai bị thương, tôi khá tò mò vụ này. Có thể nói cho tôi nguyên nhân trong đó được không, cậu Potter?"

"Thầy cứ gọi em là Harry đi. Năng lực của Basilisk có thể khống chế, chỉ cần nó không muốn thì sẽ không xúc phạm tới ai. Trừ lúc ý thức của nó không quá tỉnh táo hoặc bị phù thủy rất mạnh ếm Imperio. Nghe nói trước kia Salazar thường xuyên nhờ Basilisk hỗ trợ huấn luyện học sinh, thông qua chạy trốn Basilisk và mắt của nó truy lùng rèn luyện năng lực cầu sinh cho bọn họ, mà Basilisk rất thích chơi với các học sinh. Đương nhiên, giờ nó đã có sở thích mới là tám với học sinh và thảo luận bánh kẹo với các cô gái."

Andy rất kinh ngạc, đôi mắt màu tím thoáng mở to hơn một chút. Y vốn tưởng thông qua khế ước gì gì đó để khống chế năng lực, không ngờ tới không chế ý thức lại đơn giản như vậy. Không hổ là lâu đài Hogwarts, chưa bao giờ thiếu kỳ diệu. "Có lẽ chờ em ấy dậy, tôi nên xin lỗi em ấy, ít nhất tôi không muốn chơi trò đuổi bắt với em ấy. Hơn nữa, tôi rất có hứng thú với em ấy, Tử Xà ngàn năm quá hiếm gặp, mà tôi thấy tính cách của Basilisk như trẻ con vậy. Lúc giận thì sẽ trốn đi, sẽ tức vì đồ mình thích."

"Nếu Basilisk nghe được lời thầy, em nghĩ nó sẽ không tha thứ cho thầy đâu, thầy Andy." Liếc qua Basilisk, không có dấu hiệu tỉnh, Harry mới thoáng yên tâm. Cậu rất khó hiểu, vì sao Andy có hứng thú với Basilisk đến vậy, nghe nói hồi ở lâu đài, Andy luôn tìm Basilisk, vừa thấy nó liền hưng phấn. "Mà dù thế nào, nó là được bốn Nhà Sáng Lập dạy dỗ, tuy rằng trên danh nghĩa chỉ là thú cưng của Salazar. Cho nên, coi như cho thầy một lời khuyên, ngàn vạn lần đừng chọc giận nó thật, nếu không em cũng không thể tưởng tượng nổi nó sẽ dùng cách gì trả thù thầy nữa."

"Harry, xin lỗi quấy rầy hai người nói chuyện, nhưng mẹ có chuyện rất quan trọng muốn bàn với con."

Andy đang định trả lời thì lại bị Narcissa cắt ngang, y gật gù ý bảo mình cũng không để ý, lưu luyến nhìn thoáng qua Basilisk trên cánh tay Harry, xoay người rời đi.

"Mẹ Narcissa, có chuyện gì sao?"

"Đương nhiên là chuyện tốt, Harry thân ái." Narcissa rất vui vẻ, Lucius nói muốn dẫn bà đi du lịch khắp thế giới, đó là giấc mơ của họ hồi còn nhỏ đó. "Mẹ với phu nhân Zabini, phu nhân Longbottom, phu nhân Weasley đã quyết định theo gợi ý của phu nhân Granger, nghỉ hè này sẽ tổ chức lễ đính hôn tập thể cho các con, con với Dragon, Neville với Cedric, Blaise với Ron sẽ cùng nhau đính hôn ở lâu đài Hogwarts. Chủ ý này quá tuyệt vời, phải không?"

Thoáng có chút kinh ngạc, Harry cũng cảm thấy ý tưởng này tuyệt vời đáng khen. "Đúng vậy, rất tuyệt vời, con chỉ mới tưởng tượng thôi đã hưng phấn rồi. Lúc đó nhất định sẽ rất náo nhiệt, con nghi nóc lâu đài sẽ bị thổi bay mất!"

"Ừ, mẹ cũng cảm thấy độ kiên cố của lâu đài sẽ bị thử thách một phen. Nhưng Harry à, mẹ không nghĩ Hiệu Trưởng Dumbledore sẽ để ý đâu, cụ ấy sẽ rất mừng. Đương nhiên, nếu con với Dragon có thể tốt nghiệp sớm hơn một chút thì càng tốt hơn. Không phải hai đứa đã sớm nắm chắc mấy kiến thức đó rồi sao, mẹ nghĩ các con nhất định rất chán." Narcissa cười tủm tỉm dụ dỗ Harry, bà cảm thấy nếu muốn Dragon tốt nghiệp sớm để mình với Lucius có thể đi du lịch thế giới sớm, Harry là điểm mấu chốt nhất. Malfoy trước giờ tôn trọng mong muốn của bạn đời, mình chính là ví dụ điển hình.

"Con với Draco đều cảm thấy có thể có một thời học trò yên bình rất không tồi, ít nhất kiếp trước tụi con chưa từng được hưởng thụ cảnh thái bình thế này." Tuy không biết Narcissa đang đánh chủ ý gì, Harry vẫn cho rằng cẩn thận là trên hết, ai biết Lucius và Narcissa – hai vị Slytherin này – đang tính kế gì với mình và Draco đâu.

"Nhưng các con cũng đâu phải trẻ con thật sự, Harry, mặc dù ở trong mắt người lớn chúng ta, các con vĩnh viễn là trẻ con." Ảo não trước trình nhạy bén của Harry, Narcissa lần đầu tiên nguyền rủa trực giác trời sinh của sư tử. "Draco kể với mẹ là con quyết định mở lâu đài 'Vinh Quang Kỵ Sĩ' của nhà Potter ra lần nữa, vậy con sẽ rất bận, vừa đi học vừa bận chuyện gia tộc, mẹ nghĩ con sẽ mệt chết mất."

Nghĩ một hồi, Harry cảm thấy Narcissa nói cũng đúng, để một gia tộc trở về lần nữa không phải chỉ có một câu là xong, ngẫm lại Draco đã từng bị chuyện gia tộc quấn thân, trước mắt Harry đột nhiên hiện ra một cái thời khóa biểu kín mít. Xem ra đúng thật cần phải nghiêm túc suy xét xem có nên tốt nghiệp trước hay không, dù sao Hiệu Trưởng và các giáo sư sẽ không phản đối.

Thấy Harry đã bắt đầu tự hỏi, Narcissa hài lòng nhảy nhót về phía Lucius. Từ hai mắt lấp lánh của vợ yêu, Lucius liền biết lễ tốt nghiệp của bọn nhỏ sẽ không kéo dài quá lâu. Hè này có nên tổ chức lễ đính hôn đồng thời với lễ trưởng thành cho Dragon luôn không? Dù sao đối với quý tộc mà nói, 13 tuổi đã trưởng thành rồi, tin rằng Dragon cũng hy vọng trưởng thành sớm một chút, huống chi Harry đã hứa vấn đề con cháu sẽ do nó giải quyết. Một kết cục ai ai cũng mừng, không phải sao? Có lẽ có thể dụ Harry sinh thêm một hai đứa, nhà Malfoy chỉ cần một người thừa kế, nhưng ông với Narcissa rất mong có thêm mấy cháu trai, cháu gái. Tưởng tượng tới tương lai, Lucius và Narcissa cảm thấy đã lâu rồi mình không vui vẻ như ngày hôm nay.

Severus và Sirius vất vả lắm mới đỡ được khách khứa, giờ họ đang trốn nghỉ ngơi ở một góc hoa viên vắng vẻ. Sirius đã hơi say, mấy vị khách đáng chết kia như hạ quyết tâm muốn chuốc say ông thì phải. Severus cho Sirius dựa vào vai mình, bất đắc dĩ xoa xoa tóc ông, bắt đầu nghĩ xem nên trả thù đám khách kia thế nào. Dám chuốc say bạn đời của ông, nhất định phải trả giá lớn.

"Severus, anh có vui không? Em rất vui, em nghĩ không ra còn có kết cục nào tốt hơn kết này." Sirius như thấy mình đang ngồi trên chổi bay bay xuyên qua gió. "Anh xem, chúng ta đều có một gia đình thật sự, không còn cô đơn một mình nữa. Chị Narcissa kể, các chị ấy quyết định tổ chức lễ đính hôn tập thể cho tụi nhỏ, rất không tồi, đúng không? Có lẽ em có thể hợp tác với cặp song sinh phát minh một loại pháo hoa mới, đến lúc đó nhất định làm bọn nhỏ kinh ngạc cảm thán một phen. Hiệu Trưởng và cụ Grindelwald cũng có con, hai cụ ấy sẽ có hạnh phúc tuổi già."

"Remus và Lockhart cũng sắp kết hôn rồi, cậu ấy nói cậu ấy cố ý kết hôn sau chúng ta để có kinh nghiệm, cậu ấy giảo hoạt quá đi, anh nói xem có đúng không, Severus? Harry nói qua mấy ngày nữa sẽ dẫn chúng ta tới Vinh Quang Kỵ Sĩ, chân dung của Lily đang ở đó, anh có muốn đi cùng em không? Mặc kệ James đi, có Lily và bác Euphemia, cậu ấy chỉ dám ngồi xổm chịu đòn thôi. Anh không biết Lily ghê gớm cỡ nào đâu, hồi trước em đi thăm bọn họ, đúng lúc thấy Lily lấy chảo đập James u đầu luôn đó."

Nghe Sirius dong dài, Severus tự dưng thấy tên khốn James rất đáng thương. Nghe nói bà nội của Harry cũng rất bá đạo, thế mà còn cưới một cô vợ bá đạo không kém, chẳng lẽ đồ ngu kia bị M?

"Severus, mọi người đều sống tốt, tương lai cũng sẽ trở nên tốt hơn. Chúng ta sẽ hạnh phúc, thực ra giờ em đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi." . Bạn đang đọc truyện tại — trumtruyeЛ .vЛ —

"Ừ, tôi cũng thế. Ít nhất những người quan tâm tới chúng ta đều hạnh phúc, tất cả mọi người còn sống, không có chiến tranh, không có sinh ly tử biệt. Sirius, em có một đứa con đỡ đầu tài giỏi, đương nhiên, con đỡ đầu của tôi cũng rất xuất sắc. Tụi nó thật xứng đôi."

"Nói như thể em với anh không xứng đôi không bằng."

"Ồ, Sirius, tôi có thể hiểu thành em đang muốn nói chúng ta rất xứng đôi không?"

"Anh dám nói đôi ta không xứng, em sẽ đập vỡ cái vạc của anh!"

Nhìn Sirius thề thốt trong cơn say, Severus híp mắt lại, khí huyết dâng lên. Thoáng bình phục cảm xúc, Severus ôm lấy Sirius nhìn đám đông vui vẻ trong hoa viên, cảm thấy đây là kết cục tốt nhất. Cho dù là Merlin cũng không có khả năng làm tốt hơn thế này. "Đương nhiên chúng ta xứng đôi, dơi già xứng với chó ngốc, ai dám nói đôi ta không xứng, tôi sẽ khiến hắn phải xử lý nguyên liệu Độc Dược hết cả năm."

"Nhớ giữ lời đó, Severus. Ngoài nguyên liệu Độc Dược của anh, có lẽ còn có thể thêm cả phần thử nghiệm mấy món chơi khăm của em nữa?"

"Được."