Chương 294: Nhận thức

Ma vương trở về? Ma vương khi nào rời khỏi? Harry bị lời Snape làm cho mù tịt, may mà y vẫn hiểu được “ma vương” đại diện cho cái gì —— hồn phiến Lord Voldemort thực lực đã không thể đánh giá kia.

Harry theo bản năng nhìn đồng hồ mình, bên trên có ô vuông nhỏ biểu hiện ngày, cái ngày này làm y cảm thấy được sức mạnh vận mệnh. Vẫn là cái ngày đó, đời trước mình chính là lần cuối cùng rút đũa phép đối diện với Chúa tể bóng tối vào ngày này, sau đó Chúa tể bóng tối chết đi, mình trở thành Vị cứu tinh thật sự. Đời này vốn đã ôm hy vọng thoát khỏi kịch bản, lại hết lần này đến lần khác phát hiện, kịch bản cũng không lệch khỏi quỹ đạo quá xa.

“ Potter! Ngươi còn đang suy nghĩ cái gì! Lúc trong đầu ngươi tràn ngập chất nhầy sâu lông xoay chuyển mù mờ, rất nhiều người vốn không nên chết đã đi gặp Merlin!” Bên vành tai Harry nổ vang những lời này, sau đó y cảm thấy cánh tay mình đau nhức như bị kìm kẹp lấy, thân thể không thể không hoạt động theo sức mạnh này.

Không có thời gian hối hận mình đứng tại chỗ miên man suy nghĩ đã lãng phí bao nhiêu thời gian, Harry sau khi bị Snape kéo mấy bước, cũng tự mình sải chân chạy.

Tom đi đâu rồi? Harry không biết, y chỉ biết nếu tình huống tệ nhất xảy ra, như vậy ma vương hiện tại xuất hiện ở Hogsmeade kia cũng chỉ có mình có thể khắc chế. Cấm chế độn thổ Hogwarts không thể hủy bỏ chỉ vì một mình y, nếu không Tử thần thực tử có thể gây ra nhiều cuộc tấn công bất ngờ hơn trong trường học, Snape cũng chỉ có thể tận lực vội vàng giúp tạm thời gỡ cấm chế ở một chỗ nào đó. Harry chạy đến địa điểm Snape chỉ định, đứng vào không gian nho nhỏ tạm thời mở cho y, độn thổ.

Lần độn thổ này không dễ chịu như độn thổ bình thường, vì bảo vệ học sinh, hệ thống phòng ngự Hogwarts chạy đến cực hạn, ngay cả khóa cảng của Slytherin điện hạ cũng chịu áp chế, không gian nho nhỏ có thể độn thổ này đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng để người ta ra ngoài. Harry cảm thấy phổi chịu áp lực không gian, sau khi tới Hogsmeade, y phát hiện mình phân thể, cũng may, chỉ tổn thất mũi giầy chân trái cùng một mảnh móng chân.

Cảm thấy pháp thuật cường đại gần trong gang tấc, Harry không để ý ngón chân vẫn còn chảy máu, tùy tiện dùng bùa biến hình sửa giầy một chút liền chạy về phía kia.

Đi qua đường phố đã bị tàn phá đến mức xa lạ, Harry thấy xác người khổng lồ Âm binh chất thành đống, trong không khí tràn ngập mùi thịt cổ quái, nhưng Harry tuyệt đối không nguyện ý liên tưởng ngọn nguồn những thứ ấy. Xem ra quả cầu lửa vừa rồi cũng không phải hoàn toàn có lợi cho phe Chúa tể bóng tối, ít nhất đám Âm binh sợ lửa đó không thể ứng phó, hầu như bị đốt gϊếŧ gần hết, thỉnh thoảng thoát ra mấy con bốc cháy, nhưng cũng vô lực chống cự bùa chú Harry.

Harry đời này lần đầu tiên muốn gϊếŧ người đến như vậy, y đời trước cũng chỉ có một lần, cái người muốn gϊếŧ kia cũng là Chúa tể bóng tối.

Rốt cuộc, y trông thấy trung tâm cảm giác pháp thuật kia, một bóng đen lay động trong ngọn lửa vẫn còn thiêu đốt, cảm giác bùng nổ pháp thuật đập vào mặt mà đến làm đầu đũa phép Harry bắn ra đốm lửa.

Đối phương còn chưa phát hiện mình! Là vì lửa vừa rồi sao? Harry quyết tâm không còn do dự.

Cái gì mà “Expelliarmus”! Nhiều năm từng trải nói với Harry, trong đọ sức sinh tử, loại thần chú này là trò cười.

Ngay sau đó, đũa phép Harry thả ra ánh sáng xanh lục, rất thuận lợi, uy lực rất mạnh, đây là thành quả sau khi được Tom hướng dẫn cùng dùng Âm binh và giám ngục làm bia ngắm luyện tập.

Avada Kedavra!

Harry thấy lục quang đánh trúng bóng dáng trong lửa kia như thế nào! Tuyệt đối có thể gϊếŧ đối phương!

Nhưng giây kế tiếp, sau khi ngọn lửa bọc quanh thân thể bóng dáng bị đánh trúng kia bay ra, đó lại là…

Harry biết bóng dáng kia, dù bóng dáng đó tương tự ma vương cốc vàng y muốn gϊếŧ, nhưng tuyệt đối không phải đối tượng y muốn sử dụng tử chú vừa rồi.

Tom dùng tất cả pháp lực trong thân thể mình di chuyển uy lực quả cầu lửa trên thuyền Durmstrang ba năm trước. Sau khi rơi xuống Hogsmeade, tuy hắn vẫn có thể đứng, hơn nữa miễn cưỡng không cho lửa đốt gần kề tổn thương mình, nhưng cũng đã cảm thấy vô lực, dù pháp lực khổng lồ bùng nổ cuối cùng của mình còn chưa tán đi, nhưng hắn biết thân thể mình vô cùng yếu ớt, tựa như hộp giấy bị khoét rỗng. Cho nên hắn căn bản không có khí lực cảm thấy có một cái tử chú xuyên qua ngọn lửa, hắn chỉ kịp có một chút cảm giác đau đớn cuối cùng —— thậm chí chưa kịp phát hiện người đưa mình ra đi là ai.

Harry dùng bùa chú làm ngọn lửa rút đi, sau đó xác định người ngã trên mặt đất là ai.

Kỳ thực lúc dùng pháp thuật chuyển dời đưa bản thân cùng lửa sắp nổ về đây, Tom đã nghĩ tới kết cục của mình, pháp thuật rối loạn trong thân thể, lúc sắp sụp đổ còn dùng nghệ thuật hắc ám, lúc không có nguyên liệu ép buộc tiến hành di chuyển thời không phạm vi lớn đã xác định địa điểm… Được rồi, dù có nguyên liệu và thân thể mình còn mạnh khỏe, kết cục cũng là một đường chết, nhiều lắm là chết trễ mấy phút, đủ viết mấy câu di ngôn. Kỳ thực, Tom dù sống hai đời cũng không có tình cảm sâu đậm cao thượng hy sinh bản thân vì người khác, hắn chỉ cảm thấy mình phải giải quyết sạch nguồn gốc phiền não của mình và Harry, dù hành vi kia hơi theo đường Lily Potter, bất quá đây cũng là kết quả mình thật sự muốn có.

Sau đó, ma vương sống hết đời thứ hai của hắn, ít nhiều hiểu được một chút mùi vị nhân tình.

Harry nhìn thi thể chính y làm ra trước mắt, cảm thấy mình thật sự là kẻ gϊếŧ người không đáng sống tiếp. Khí tức pháp thuật y cảm thấy nguy hiểm vừa rồi liền tan biến sau khi Tom ngã xuống chết đi, hóa ra không phải ma vương kia sao?

Chiến đấu còn chưa kết thúc, sứ mệnh của Vị cứu tinh vẫn chưa hoàn thành, Harry bị Snape đuổi theo kéo trở về trường học, vì chỗ đó cần trợ giúp.

Phù thủy cường đại tới đâu đi nữa, cũng bất quá là một người thôi.

Trong Hogwarts đã biến thành chiến trường hỗn loạn, dù có người sáng lập học viện, cũng rất khó khống chế cục diện.

Kẻ địch không chỉ có Tử thần thực tử, còn một vài phù thủy ngoại quốc đi theo ma vương cốc vàng càng thêm kiêu ngạo có đầu óc, họ mang đến rất nhiều thứ không thuộc về phạm vi bùa chú.

Ma vương cốc vàng từ trong đầu Tom biết được rất nhiều thông tin Muggle, mà các phù thủy ngoại quốc đi theo không truyền thống bảo thủ giống châu Âu, họ đã có biện pháp dung nhập vũ khí Muggle vào trong chiến đấu với phù thủy. Hỏa tiễn ầm ầm đánh nát cầu thang xoắn ốc Hogwarts làm mấy Thần sáng ngã xuống, các tinh anh Bộ pháp thuật cùng Hội phượng hoàng lại hoàn toàn không biết gì về những vũ khí Muggle loại này.

Bùa phòng hộ dù cường đại tới đâu đi nữa cũng có cực hạn, thần chú nhắm vào pháp thuật khi đối diện vũ khí Muggle cũng có hiệu quả rất hữu hạn, sau khi những người ngoại quốc đi theo ma vương cốc vàng đó gia nhập chiến đấu, chiến trường Hogwarts tuy còn chưa tới tình cảnh nghiêng về một phía, nhưng cán cân thắng lợi cũng đã nghiêng về phía bóng tối.

Harry về tới Hogwarts, tay cầm đũa phép run rẩy, lại nghĩ không ra bất cứ một câu thần chú nào. Mình vừa gây tội, mình gϊếŧ Tom! Lý trí trong đầu y nói với y trận chiến còn rất lâu mới kết thúc, nhưng tay y vẫn còn lưu lại cảm giác căng thẳng lúc phát ra tử chú gϊếŧ chết Tom ban nãy.

“ Ta không thể dùng pháp thuật! Toàn bộ đầu của ta đều rối loạn!” Harry hét to, nếu những người coi y là Vị cứu tinh chứng kiến tình cảnh này, chắc chắn sẽ rất thất vọng, cũng may, trong Hogwarts đã biến thành chiến trường, không ai rảnh nghe y la hét, hơn nữa, tiếng la của y cũng quá bé nhỏ trong chiến trường hỗn loạn.

Snape trái lại nghe được, tóm lấy vạt trước áo Harry kéo y tới gần mình, đồng thời né tránh một đòn tấn công ác chú không biết ai đánh ra, mắt Snape gắt gao chằm chằm nhìn mắt lục tràn ngập hối hận không chút ý chí chiến đấu của Harry. “Ngươi nhìn ta!”

“ Potter, ta kiểm tra ký ức thi thể, Tom đã gϊếŧ chết hồn phiến cốc vàng, hắn là hoàn thành nhiệm vụ thay ngươi, hiện tại những kẻ bên ngoài bất quá là bầy sói không có đầu đàn, mà ngươi lại có thể cho những người đang kiên trì chiến đấu bên ngoài niềm tin! Thời gian hiện tại của ngươi không nên dùng để hối hận, phải tiếp tục hoàn thành chuyện Tom còn chưa làm xong! Nếu ngươi không dùng được bùa chú thì khỏi cần dùng! Đừng vì bản thân mình nhát gan mà mượn cớ.”

Snape ném Harry qua một bên, bản thân lại chạy vào trong đám người đang chiến đấu.

Tay Harry vẫn còn run rẩy, trong đầu vẫn nghĩ không ra bất cứ một bùa chú nào.

Nhưng mình phải làm chút gì! Con đường Tom dùng sinh mệnh mở ra, mình phải tiếp tục đi tiếp.

“Pằng!” Một Tử thần thực tử ngã xuống đất, ngực tràn ra một khối máu, mắt chằm chằm nhìn trong góc, nhưng chỗ đó không ai thấy cái gì.

Khoác áo tàng hình, lòng bàn tay Harry nắm chặt một khẩu súng bạc lấp lánh. Kỹ thuật bắn súng thông thạo luyện tập với Tom, đầu đạn chứa bạc đặc chế chẳng những đối với người thường, đối với ma cà rồng, người sói năng lực khôi phục cùng sức phá hoại siêu cường đi theo Chúa tể bóng tối, đều có thể một phát toi mạng.

Không thể ra tay sử dụng bùa chú, Harry khoác áo tàng hình hoàn mỹ, cầm súng lục bắn ra đạn màu bạc, vẫn có thể là Vị cứu tinh. Sau khi bắn chết một người sói, y kéo áo tàng hình hiện ra, dùng giọng nói vang dội hô to. “Đầu hàng đi! Chúa tể bóng tối đã bị ta gϊếŧ chết! Hắn sẽ không tới nơi này!” Sau đó, trước khi thần chú của Tử thần thực tử cùng vũ khí Muggle bắn qua, y lại tàng hình biến mất.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Harry đã không nhớ rõ mình tàng hình bắn chết đả thương bao nhiêu người đi theo Chúa tể bóng tối, hiệu lực lời y nói cũng chậm rãi lan tràn trong đám người Chúa tể bóng tối. Thời gian chiến đấu đã không ngắn, Harry Potter xuất quỷ nhập thần bắn chết người phe mình, nhưng chủ nhân mình vẫn không xuất hiện… Chỉ có các Tử thần thực tử coi như kiên định ồn ào. “Potter đang nói dối! Chủ nhân sắp tới đây!”

“ Các Tử thần thực tử đầu hàng đi!” Ngoài cổng lâu đài Hogwarts đã nổ sụp đột ngột xông vào một đống người, hô lên những lời này chính là một phù thủy đi đầu dùng bùa khuếch đại âm thanh cho mình, y tóc màu bạch kim nổi bật giữa chiến trường.

Mắt Bellatrix Lestrange dường như bị màu bạch kim kia đâm bị thương, mụ không dám tin vào mắt mình hét to một tiếng, tay trì trệ, kết quả một câu thần chú màu vàng của đối thủ đang đối chiến trực tiếp đánh vào vai mụ, hất mụ văng ra bảy tám thước… Hôm nay không phải ngày may mắn của Bellatrix, vì chỗ mụ rơi xuống vừa vặn có một khối nhọn của pho tượng bị đánh nát, từ sau lưng trực tiếp xuyên thấu ngực mụ. Bellatrix một câu cũng chưa kịp nói ra, liền thẳng tắp trừng mắt tắt thở.

Lucius Malfoy, rất nhiều người đều biết y, trên Nhật báo tiên tri ngày hôm sau, ngoại trừ Vị cứu tinh Harry, tên của Lucius Malfoy được thấy nhiều nhất, thậm chí rất nhiều người đều không chú ý tới học trò Student phía sau y.

Đại chiến Hogwarts được cứu binh Lucius Malfoy tìm đến giải quyết, những người có thể thông thạo sử dụng vũ khí Muggle cùng đũa phép phù thủy mà theo cách nói chính thức là lính đánh thuê Hội phượng hoàng mời đến từ Mỹ —— nhờ Bộ pháp thuật không chính quy của Mỹ cùng hệ thống hỗ trợ cung cấp công việc phù thủy ở thế giới pháp thuật, rất nhiều phù thủy Mỹ đều phát huy sở trường đặc biệt trở thành nhân viên đặc chủng, phân nửa bộ đội đặc chủng cấp cao nhất của Mỹ đều là người có huyết thống phù thủy, bởi vì giác quan thứ sáu của bọn họ nhạy bén hơn người thường, pháp thuật có thể cho bọn họ năng lực tự bảo vệ mình tự nhiên. Mà người Mỹ coi trọng tiền bạc khiến Lucius Malfoy sớm đã hẹn trước một đám nhân tài ưu tú như vậy, đương nhiên, người ra mặt liên lạc ký hợp đồng sớm nhất là Dumbledore. Sau khi bắt đầu trận chiến Hogwarts, Slytherin điện hạ nghĩ cách đánh thức Dumbledore, sau đó để hắn cùng Lucius Malfoy chuyển đến Mỹ một số tiền cùng bút tích kiểm tra ước chừng một trang (đối phương cũng là phù thủy, không thể dùng pháp thuật bắt chước giả mạo bút tích), cuối cùng, đám lính đánh thuê này có tác dụng mang tính quyết định, mà bản thân Slytherin tiêu hao thể lực quá lớn vì đánh thức Dumbledore cùng truyền tống người, cần ngủ say mấy ngày tĩnh dưỡng, chuyện này trên báo một chữ cũng không biểu đạt.

Tác giả có chuyện muốn nói: học trò Tom chết, chết thật sự rất oan uổng.

Kẻ này phải gϊếŧ chết kẻ kia, hai người không thể cùng tồn tại.



Vừa vặn Harry thật sự muốn làm cái người y cho rằng là Chúa tể bóng tối cốc vàng chết, không thấy rõ liền ra tay, kết quả học trò Tom bất hạnh trúng chiêu bị gϊếŧ.