Chương 52: Y rực rỡ như ánh mặt trời

Lúc Dumbledore tái xuất hiện trước mặt học sinh, phảng phất như lại già thêm tuổi. Trong đầu hắn tựa hồ còn tràn ngập kẹo bông gòn vô biên vô hạn và những thứ không cần thiết khác, làm hắn nhầm giờ đến muộn một chút lúc nghênh đón một học sinh ngoại quốc xếp lớp.

Nhưng đoạn thời gian kia rốt cuộc cũng đã là quá khứ.

" Albus, ngươi xem tờ giấy này." Trong trí nhớ, một năm nào đó, một ngày nào đó, thiếu niên tóc vàng mắt bích vui vẻ lấy ra một tờ giấy.

Nhận lấy, bên trên một chữ cũng không có, thiếu niên mắt lam nghi hoặc lật qua lật lại mấy cái theo thói quen.

Boong! Một đống vật chất mềm mại chứa vị ngọt kỳ lạ căng ra nhồi khắp nơi, bọc quanh hai thiếu niên.

Gian nan bò lên phía trên đống này, thiếu niên mắt lam chưa kịp hỏi ra, thiếu niên tóc vàng đã bốc một nắm vật chất cổ quái đột ngột nở ra kia nhét vào trong miệng hắn.

" Đây là kẹo? Lại còn là kẹo thổi phồng?" Nuốt vào thứ mềm mại kia, mắt lam càng tỏa sáng. "Gellert, đây là thật sao?"

" He he, mọi người đều sống chết đi học, nói cái gì đồ ăn là năm ngoại lệ trong biến đổi nguyên tố." Thiếu niên tóc vàng đắc ý cười ha hả.

" Trời ơi, ngươi có thể biến một miếng giấy thành loại kẹo kỳ quái này, có thể ăn được, ngươi biết cái này có nghĩa gì không? Có nghĩa là sẽ không có người chết đói nữa!"

" Ta bây giờ chỉ nghiên cứu đến mức này, hơn nữa nguyên liệu pháp thuật làm ra tờ giấy này tuyệt đối không rẻ hơn lương thực." Trên mặt thiếu niên tóc vàng lộ ra một chút ửng hồng khó thấy, nhưng cũng không giấu được sự đắc ý của y.

" Ta sẽ giúp ngươi, chúng ta cùng nhau tiếp tục nghiên cứu." Thiếu niên mắt lam nhìn mắt thiếu niên tóc vàng, tràn ngập chân thành.

Hai gương mặt thanh tú trẻ tuổi chậm rãi kề sát, thiếu niên tóc vàng cũng đã có thể ngửi được hương kẹo ngọt ngào vừa mới bị nuốt vào miệng đối phương, môi y run nhẹ, mong đợi đối phương lần đầu tiên đυ.ng chạm. Kẹo trắng toát làm phông nền xung quanh, phảng phất như những đám mây đầy rẫy thiên đường.

Đáng tiếc, một tiếng hô to từ rất xa cắt ngang mọi thứ. "Anh hai! Ariana lại mất khống chế! Mau đến!"

Hai thiếu niên cùng nhau nhảy xuống mây kẹo, sau đó chính là bi kịch không thể vãn hồi, thời gian hạnh phúc nhất kết thúc từ đây. Mà gặp lại mấy chục năm sau, cái người tóc vàng đã không còn thanh xuân cuối cùng lại vứt xuống thứ y vốn cho rằng đáng để mình truy tìm nhất – Đũa phép Cơm nguội bách chiến bách thắng, đi vào địa ngục của mình, vì chỉ có nơi vô vị kia mới có thể làm ký ức của y trở nên đơn thuần, làm y cố gắng hồi tưởng lại thứ trân quý nhất.

Dumbledore không yên lòng đi nghênh đón du học sinh nghe nói là từ Đức tới.

Cậu ta hình như là hậu duệ cuối cùng của một gia tộc nào đó không quá nổi danh, đại khái mười bốn tuổi vẫn bị cho rằng là Squib, ở nhà học tập, cho đến lúc gần đây mới phát hiện có chút tài năng pháp thuật, dự định vào Dumstrang lại bị Karkaroff hay bắt bẻ cự tuyệt, cho nên không thể không bỏ gần tìm xa vào Hogwarts.

" Con mắt Merlin ơi, du học sinh Đức kia quả thực quá bảnh!"

Học trò Voldemort dở khóc dở cười, hắn nghe một nữ sinh Slytherin mắt thả trái tim tuyên truyền với một đám nữ sinh.

Một nửa nữ sinh toàn trường đều chạy tới thưởng thức du học sinh trong truyền thuyết kia, các cô tựa hồ đã quên còn có cái gọi là sự kiện phòng chứa bí mật.

Học trò Voldemort cảm thán, sức nặng của trai đẹp trong cảm nhận nữ sinh có đôi khi còn muốn quan trọng hơn sinh mạng. Từng nữ sinh đều chạy tới nhìn tân học sinh kia.

Đứng trong đại sảnh, đối tượng bị quan sát không chút mất tự nhiên vì bị chú ý cực độ, ánh mắt các nữ sinh công khai quét hình tựa hồ cũng không sinh ra bất cứ ảnh hưởng gì với y. Quả thực, năm đó y gặp một sự cố thí nghiệm nho nhỏ, bị nổ thành trọng thương nằm trên đường phố Berlin, sau đó bị cơ quan mật vụ Đức Quốc Xã Gestapo* của Hitler** tóm lấy tra khảo, cũng không hề nhíu mày.

Nhìn đến ánh mắt tội nghiệp của Chúa tể bóng tối hậu bối phía xa, thiếu niên tóc vàng rực rỡ cười xấu xa tràn ngập tự tin, dẫn đến một trận thét chói tai của nữ sinh xung quanh.

Kỳ thực y sớm đã nhịn không được tưởng tượng kiểu xuất hiện như bây giờ, nhưng vẫn bị Slytherin điện hạ cấm cửa. Cho đến mấy hôm trước, Slytherin điện hạ sau khi bồi thường tài sản tổn thất cho Snape đột ngột sửa lại chủ ý, dứt khoát sửa chữa kịch bản, y mới được bật đèn xanh.

Đám nữ sinh thét chói tai đó, y tuyệt đối không để ý.

He he, Albus đến, hắn chắc chắn thấy ta, đừng cứng đờ như đầu gỗ chứ, ngươi bây giờ đã là một hiệu trưởng. Ta là học sinh đáng yêu khát cầu tri thức.

" Ta rất xin lỗi, quý ngài trẻ tuổi, tên họ và tuổi của cậu, chỗ chúng ta không có hồ sơ học sinh ngoại quốc." Dumbledore bị gương mặt hơi non nớt hơn một chút so với trong trí nhớ nhưng vĩnh viễn cũng sẽ không nhớ lầm làm kinh ngạc, nhưng hắn vẫn hỏi theo quy tắc.

" Gellert Albus Grindelwald, mười lăm tuổi." Chậm rãi đưa ra đáp án, thiếu niên tóc vàng vẻ mặt xúc động, xúc động rất khờ dại. "Ta là được bác gái nuôi lớn, bà thích nghiên cứu lịch sử, nhất là rất tán thưởng trận quyết đấu danh tiếng năm đó của ngài và phù thủy hắc ám, cho nên đặt tên này cho ta. Đáng tiếc, ta họ Grindelwald, cho nên có chút quái lạ. Bất quá hoàn toàn không có ác ý gì. Thật ra ta rất muốn họ ta chính là họ của ngài."

Học trò Voldemort cũng không chịu nổi lời giải thích không có đầu óc này. Đây tương đương với việc vị bác gái trong truyền thuyết kia làm cháu trai mình gặp phải phiền toái.

Nhưng đầu Dumbledore đương nhiên càng có thể tiếp nhận bất ngờ như vậy hơn.

Giữa các học sinh thì thầm nói nhỏ, thiếu niên tóc vàng tự xưng Gellert Grindelwald được hiệu trưởng của y bình lặng dẫn đến chỗ sớm đã được đặt nón phân loại.

" Theo tuổi của cậu hẳn là năm thứ tư, đương nhiên, cậu chắc chắn có nghe nói học sinh Hogwarts cần phân loại." Tự mình cầm lấy nón phân loại.

Tay Albus đang run, he he.

Học trò Gellert Grindelwald đặc biệt thoả mãn với phản ứng hiện tại của Dumbledore.

Nón rách nhăn nheo xám xám ụp trên đầu thật sự không phù hợp với mắt thẩm mỹ của y, nhưng để vào trường học, vẫn nhịn trước nói sau.

Một phút, hai phút, sự kiên nhẫn của học trò Grindelwald đang biến mất, nón phân loại rách nát đã ủ y đến ra mồ hôi, vẫn một chữ cũng không nói ra. Ta nhất định phải bảo Salazar Slytherin tìm một cơ hội sửa chữa nó một chút. Tiền Chúa tể bóng tối từng thu mình đến nước biến thành mèo rủa thầm nón quỷ vô tội.

" Slytherin đi!" Nón phân loại sau mười ba phút, lẩm bẩm một câu như vầy. "Ở Slytherin không chừng còn được!" Giọng điệu nó rất yếu.

Kỳ thực, nón phân loại cảm thấy thiếu niên này là một nhân tài xuất sắc, nhưng tính cách có chút cổ quái, dễ dàng đi vào nhiệt tình quá mức, ở học viện nào cũng là một nhân vật làm cho viện trưởng đau đầu, cuối cùng đắn đo mãi, viện trưởng Slytherin trẻ tuổi kiên nhẫn kinh nghiệm, không chừng vẫn có thể quản được tiểu thiên tài này.

Cứ như vậy, tiền đại ma vương thoải mái mang tên mình tiến vào học viện từ xưa tới nay quy tụ ma vương bóng tối.

Sau đó, Slytherin điện hạ hài lòng phát hiện, chẳng những nữ sinh mê trai không sợ chết mỗi ngày dùng thư tình bắt đầu oanh tạc thiếu niên rực rỡ như ánh mặt trời mang tên ma vương, mà kế hoạch hằng ngày của hiệu trưởng đại nhân cũng lén được phân ra một đoạn thời gian rất dư dả để nhìn trộm học sinh này.

Bất quá vì che giấu thực lực, giả làm sao càng giống một học sinh gần như Squib càng tốt, du học sinh Grindelwald ngoại trừ độc dược cùng thảo dược học còn tạm chấp nhận, mấy môn khác thành tích nát bét, lớp bùa chú làm học sinh dính lên tường, thuật biến hình biến nửa người mình thành một mảnh màu bơ lấm tấm cổ quái, nếu cứ tiếp tục, có hy vọng trở thành Slytherin đầu tiên ở lại lớp trong vòng hai mươi lăm năm qua.

" Một học sinh nữa ở lại lớp hồi trước là lão ba của Goyle bây giờ." Harry nhắc nhở tiền ma vương cũng đừng quá thu lại, nhập học hai tuần làm Slytherin bị trừ ba mươi điểm, tiếp tục giả ngu nữa Slytherin điện hạ sẽ nổi bão.

Kịch bản được sửa lại vẫn thuận lợi tiến hành, như vậy, bước tiếp theo chính là làm sao giải quyết thuốc Đa dịch của tiểu thư Granger kia.

Chỉ hy vọng không có bất ngờ gì xảy ra.

Nhưng khả năng ngoài ý muốn cũng không nhỏ, ít nhất, ít nhất học trò Voldemort không biết Hermione mấy hôm trước đã thu thập xong, lén chôm tóc của mấy vị Slytherin bỏ vào bình thủy tinh, chỉ biết màu tóc cũng tương đối nhạt.

(*) Gestapo (cơ quan mật vụ Đức Quốc Xã) là tên gọi tắt của Geheime Staatspolizei, là lực lượng cảnh sát bí mật (hoặc Mật vụ) của tổ chức SS do Đức Quốc xã lập ra.

(**) Adolf Hitler (20 tháng 4 năm 1889 – 30 tháng 4 năm 1945) là Chủ tịch Đảng Công nhân Đức Quốc gia Xã hội chủ nghĩa (Nationalsozialistische Deutsche Arbeiterpartei, viết tắt NSDAP) từ năm 1921, Thủ tướng Đức từ năm 1933, là "Lãnh tụ và Thủ tướng đế quốc" (Führer und Reichskanzler) kiêm nguyên thủ quốc gia nắm quyền Đế quốc Đức kể từ năm 1934.

Ông thiết lập chế độ độc quyền quốc gia xã hội của Đệ tam Đế quốc, cấm chỉ tất cả các đảng đối lập và bức hại các đối thủ chính trị. Ông đã gây ra Đệ nhị thế chiến, thúc đẩy một cách có hệ thống quá trình tước đoạt quyền lợi và sát hại khoảng sáu triệu người Do Thái châu Âu cùng một số nhóm chủng tộc, tôn giáo, chính trị khác, được gọi là cuộc Đại đồ sát dân Do Thái (Holocaust).