Chương 40: Đồng thoại hắc ám (5)

“Hi! Cô có muốn đi vũ hội do vương tử nước láng tổ chức không?” Sáng sớm tinh mơ, cô đã bị tạp âm gõ cửa vang rung trời ngoài cửa đánh thức, khi mở cửa, khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ của Tracy cùng nửa bộ ngực trắng bóng không kiêng nể gì lộ ở bên ngoài, cô nhìn hoa cả mắt.

Mặt cô vô biểu tình ngáp một cái, tùy tay vung lên nhốt cô ta ở ngoài cửa.

Một tháng nay, tâm tình của cô thực phức tạp, một phương diện, cô gϊếŧ mụ phù thủy cũng ngoài dự đoán hợp pháp kế thừa tài sản của bà ta, dưới giới thiệu của Tracy với ban trị sự phù thủy rừng rậm xử lý thủ tục nhận tài sản và thủ tục truyền thừa danh hiệu phù thủy bản địa, phong thái phù thủy phương Đông thành công đánh vào vòng ngưỡng mộ của chúng phù thủy. Cô được các nàng xây dựng hình tượng như mây, từ ngữ ca ngợi trau chuốt kiểu Tây, khen đến bầu trời có trên mặt đất không có, nhưng trên thực tế một chút thực lực cô cũng không có, thời điểm trong lòng chột dạ, ngẫu nhiên phát hiện một quyển sách dưới mặt đất phòng sách do mụ phù thủy ném xuống đất làm lót góc bàn sách, quyển sách này đối với phù thủy phương Tây không có bao nhiêu tác dụng lớn, là sách dạy về thuật pháp thay đổi lực năng lượng, nhưng lại vừa lúc rơi vào mắt cô.

Cô thông qua vài lần nghiên cứu, thí nghiệm phát hiện, âm dương trong cơ thể cô thông qua Thần Khí có thể thay đổi âm dương chi lực biến thành pháp lực chi nguyên trong cơ thể phù thủy, hơn nữa Thần Khí quả thực không phụ danh Thần Khí, tỉ lệ lợi dụng chuyển hóa cao dọa người, mới đi vào thế giới này một tháng đã làm cô một lần nữa thay đổi, pháp lực cư nhiên có thể dễ dàng đánh bại Tracy người đã tu luyện vài thập niên. Từ một lần cố tình thử thực lực của cô, Tracy đã hoàn toàn tiêu trừ lòng nghi ngờ, chỉ là cùng với lòng nghi ngờ biến mất, khả năng còn có tôn nghiêm của cô ta…

“Hi hi ~ Vlar thân yêu!” Cô ta chưa từ bỏ ý định mà chạy tới sau cửa sổ, đem mặt cùng bộ ngực đè thành mặt bằng ở trên cửa sổ pha lê hướng cô kêu, “Đi xem sao ~ nghe nói vương tử nhỏ nhất của Fadis năm nay mới vừa thành niên, quốc vương muốn triệu tập thiếu nữ vừa độ tuổi khắp vương quốc để tuyển chọn vương phi! Tôi vừa vặn nhận được thiệp mời của bọn họ, tuy rằng đây là bẫy rập do ông già bất tử cùng quốc vương cách vách liên thủ thiết kế hố tôi, nhưng tiểu vương tử tuyển phi là thật sự nha ~”

“Tâm cô vì cái gì lớn như vậy a! Nhìn thấy hố còn nhảy xuống!” Cô vung tay lên, làm bức màn tự động khép lại che khuất hoàn toàn gương mặt vặn vẹo bẹp dí của cô ta, “Còn có, tôi thật sự không gọi là Lake Vlar! Đó là tôi chỉ đùa với cô!” Chỉ là tên Như Hoa dịch ra tiếng anh mà thôi.

“Không sao a! Dù sao trên chứng minh phù của cô viết chính là tên này, cầu cô, cùng tôi đi đi ~ cô nhẫn tâm nhìn tôi bị hai cái nam nhân vừa xấu vừa già đè ở dưới thân sao?” Cô ta nhìn không tới cô, vì thế chuyển thành ngôn ngữ làm nũng.

“Bị lão nam nhân xấu xa kia đè cô không phải sớm quen rồi sao? Thêm một người thì thế nào a!” Cô lấy chăn gắt gao che lại lỗ tai, cố gắng thử lại lần nữa đi vào giấc ngủ.

“Đó là bởi vì mẹ tôi hạ chú với tôi, lấy tôi trao đổi một trăm đứa trẻ với công tước William, tôi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị đưa vào trong yến hội, bị buộc bất đắc dĩ chỉ có thể chọn ông ta a! Cô không biết đâu, công tước William so với ông ta còn xấu hơn! Vlar ~ cầu cô ~ qua một thời gian, chờ tôi xử lý ông ta cướp lấy vương quốc, tôi sẽ phong cô làm đại lĩnh chủ được không ~ cô bồi tôi lần này được không ~ ô ô ~ tôi cũng muốn gả cho tiểu vương tử anh tuấn, nhưng mà…”

Cô nghe không nổi nữa, xốc chăn đi mở cửa: “Tracy! Đây là lần cuối cùng! Về sau cô đừng nghĩ dùng cái này lấy cớ bức tôi bồi cô làm bất cứ việc gì! Bất cứ! Việc! Gì!”

Lần đầu tiên nghe được chuyện xưa sau lưng cô ta, cô động dung mà bồi cô ta đi tiệc trà của phù thủy rừng rậm, được một đám phù thủy ba hoa chích choè khen, cô bị rót một bụng hồng trà, đỡ cây trở về.

Lần thứ hai, cô nhìn thấy cô ta hoa lê đái vũ mà khóc lóc, lại mềm lòng mà bồi cô ta đi yến hội cung đình, bị một đám phu nhân cầm quạt chỉ chỉ trỏ trỏ không biết bao nhiêu lần, tuy rằng Tracy giúp cô dàn xếp, nhưng cô vẫn là tức không chịu được, đóng gói một túi lớn điểm tâm tinh xảo liền về nhà… Ừ… Đương nhiên, khả năng cũng là nguyên nhân thứ nhất các nàng cười nhạo cô.

Chuyện cũ rõ ràng trước mắt, cô đã không nghĩ lại có lần thứ ba.

“Quá tuyệt vời! Tôi yêu cô nhất Vlar ~ quyết định như vậy đi, ngày mai tôi phái xe ngựa tới đón cô ~ mô —— a ~” Tracy nhận được đáp ứng của cô, toàn bộ bộ ngực đều xông đi lên, sau kế “Sữa rửa mặt” lại ở trên má của cô tặng một nụ hôn —— cô cũng không muốn nói cô ta ban đầu tính toán hôn chính là miệng cô, sau đó bị cô ngăn chuyện này…

Tracy vui vẻ xách theo váy nhảy lên xe ngựa màu vàng chờ ở một bên, để lại cô ở cửa mặt vô biểu tình mà lấy tay áo xoa dấu son môi của cô ta, lúc này, một con hồ ly hồng nho nhỏ nhân lúc cô không chú ý, chạy nhanh theo cô chui vào trong phòng.

Cô rốt cuộc cũng đem được cái người quấy nhiễu mộng đẹp tiễn đi, nhẹ nhàng thở ra vào nhà, xét thấy chuyện tốt đã từng bị con sói ngốc trước kia trộm lẻn vào nhà, cô tuần tra bốn phía nhà, phát hiện không có kẻ địch, lúc này mới đóng cửa lại. Dù sao bị đánh thức, cô cũng ngủ không được, vì thế dứt khoát bắt đầu làm cơm sáng. Sau khi có pháp lực rất nhiều chuyện đều trở nên vô cùng đơn giản, thực mau cô đã nấu xong một bữa sáng phong phú kiểu Trung Quốc, bánh rán giò cháo quẩy cùng cháo đậu xanh đặt ở trên bàn tản mát ra mùi hương mê người, cô cầm lấy bánh rán vừa định cắn, lúc này cửa lại bị gõ vang lên.

Sớm muộn gì cô cũng phải thi pháp cho cánh cửa này làm nó không bao giờ có thể phát ra âm thanh!

Cô mang theo một bụng tức giận ra mở cửa, không ngoài dự kiến mà thấy con sói ngốc đứng ở cửa.

Joy lắc lắc cái đuôi to màu xám trắng, ngượng ngùng mà từ phía sau kéo ra một con dê máu chảy đầm đìa: “Vlar… Tôi vừa mới nghe người nọ kêu cô như vậy, cô hình như không thích thịt hươu, cho nên tôi nguyện ý về sau mỗi ngày đều đưa cho cô một con dê, bảo đảm mỗi một con đều từ đàn dê màu mỡ nhất! Cô có thể làm giống cái của tôi không?”

Lời chú Johnson nói hiển nhiên làm cô ấy tức giận, cho nên hắn cố ý thỉnh giáo dì Rose, dì ấy nói nếu muốn theo đuổi giống cái, thì phải bày ra thiệt tình của chính mình, cho nên hắn mạo hiểm đi xa chộp một con dê hắn thích nhất đưa cho nàng dù bị dân chăn nuôi đuổi theo mười dặm vô cùng nguy hiểm, làm như vậy cô ấy khẳng định có thể nhìn thấy thiệt tình của chính mình! Joy nghĩ, trộm ngắm giống cái liếc mắt một cái, a ~ không hổ là giống cái hắn coi trọng, tức giận lại đáng yêu như vậy… A? Tức giận?

Cô bị hành vi liên tiếp tặng thịt hươu một tháng của hắn làm phiền chịu không nổi, tuy rằng từ tiệc trà phù thủy biết được con sói ngốc mới vừa thành niên này mới 16 tuổi, nhưng tuổi không thể trở thành tấm mộc để cô tha thứ cho hắn, càng không cần phải nói cô lần đầu tiên gặp được hắn đã bị hung ác làm tại chỗ. Lực nhẫn nại của cô thật sự đã tới cực hạn rồi, sau khi nghe hắn nói xong, tức đến nỗi cười: "Được a.” Không đợi hắn vui vẻ, cô nói tiếp, “Chỉ là tôi có một cái yêu cầu, muốn tôi làm giống cái của cậu, cậu phải đi biển Thất Nguyệt săn một con Siren tới tặng cho tôi làm sính lễ. Chắc cậu biết, phù thủy phương Đông chúng tôi dùng dầu thắp trước nay đều là dầu từ Siren, tôi dùng dầu từ người không quen.”

Vẫn là từ tiệc trà, cô biết được ở phiến rừng rậm này, mặc kệ chủng tộc gì, phù thủy, yêu tinh hay là người sói đều sợ hãi một loại sinh vật —— Siren ở biển Thất Nguyệt, theo thông tục mà nói chính là nhân ngư, bọn họ sinh ra không có giới tính, có được mỹ mạo cùng tiếng ca không gì sánh kịp, lại có thể lấy tất cả sinh vật làm lương thực, nói ngắn lại, bọn họ đứng ở đỉnh chuỗi đồ ăn, lúc người lớn hù dọa trẻ con đi ngủ thường sẽ nói như vầy: “Nếu con lại không ngủ, Siren sẽ tới ăn luôn con!” Hiệu quả tuyệt hảo, thử nghiệm một trăm lần thì một trăm lần đều có hiệu quả.

Không có một loại sinh vật muốn tiếp xúc Siren rủi ro, cô tin tưởng con sói ngốc này cũng không phải là ngoại lệ.