Chương 48: Đồng thoại hắc ám (13)

Tracy vội vàng trở về đoạt vương vị không có thời gian tới quấn lấy cô, con sói ngốc gần đây cũng không tới, đại khái là đã từ bỏ. Bởi vậy, cô thật vất vả có thể ngủ ngon mấy ngày, kết quả một buổi sáng vài ngày sau lại bị tiếng đập cửa đánh thức.

Tâm thái cô thực lạnh mà đi mở cửa, nguyên bản cho rằng sẽ nhìn thấy mặt hồ ly, đều chuẩn bị tốt phóng lửa thiêu cái đuôi của hắn, lại ngoài ý muốn phát hiện là một nữ nhân xa lạ mặc áo choàng đỏ.

“Buổi sáng tốt lành, phù thủy đại nhân, thực xin lỗi quấy rầy ngài,” nữ nhân đại khái trên dưới 30 tuổi, thục nữ ý nhị mười phần, cô ấy đầu tiên là lễ phép chào hỏi cô, sau đó mặt mang lo lắng biểu đạt ý đồ đến, "Tôi là dì của Joy, thời gian trước nó thật sự quấy rầy ngài quá nhiều, hiện tại muốn đưa ra thỉnh cầu như vậy cũng thật sự là… Chính là mấy ngày nay tôi không thấy nó trở về, hỏi những người khác cũng nói chưa từng thấy qua nó. Tôi nghĩ, nó thường tới bên này, ngài có lẽ sẽ biết. Nếu ngài có thể nói cho tôi hành tung của nó, toàn bộ Lang tộc chúng tôi đều sẽ cảm kích ngài!”

Cô nghi hoặc hỏi: “Lang tộc? Joy? Cô là nói, con sói ngốc kia?”

Nữ nhân nhấp miệng cười: “Xác thật rất ngốc, đứa trẻ kia, chỉ là ngài đừng hiểu lầm, nó không phải đứa trẻ hư, đều là do chúng tôi chưa dạy nó đủ tốt, nó làm sai. Ngài muốn trách thì trách chúng tôi đi, hiện tại không biết nó đi đâu, chờ nó trở về, chúng tôi nhất định dẫn nó tới đây bồi tội ngài.”

Cô không cẩn thận làm trò với đứa trẻ ngốc nhà người ta, người ta còn cho cô mặt mũi giúp cô mắng người, trong lòng có chút băn khoăn, vì thế đáp ứng thỉnh cầu giúp tìm người của cô ấy, mặt mũi lại chống đỡ không được cô ấy ngàn ân vạn tạ nói, dứt khoát không ngủ, trực tiếp đi vào tầng hầm, xốc lên vải lụa che trên ma kính hỏi.

“Ma kính ma kính nói cho tôi biết, Joy hiện tại ở đâu?”

Xoáy nước đen nhánh trên mặt ma kính nhộn nhạo một trận, trong chốc lát hiện ra một mảnh biển rộng màu lam vô ngần, một đàn hải âu trắng ở trên mặt biển bay xoay quanh kêu to, một người ướt dầm dề nằm trên đá ngầm bên bờ biển, người nọ mặt úp xuống nằm bò, im hơi lặng tiếng, như là ngủ rồi.

Tuy rằng nhìn không thấy mặt hắn, nhưng từ đỉnh đầu có hai lỗ tai màu xám dựng thẳng cùng cái đuôi to ở sau mông có thể cơ bản khẳng định, thứ này chính là con sói ngốc kia không chạy đi đâu được.

Lúc này cô đột nhiên chột dạ mà hồi tưởng câu cuối cùng cô nói với hắn trước đây không lâu.

Không phải chứ… Cô kêu hắn đi tìm cá thợ săn chẳng qua là nói cho có mà thôi, người bình thường ai sẽ thật sự đi a! Kết quả hắn đi thật?!

Lúc đầu còn cảm thấy sự việc không liên quan mình, tai hoạ tự nhiên treo lên người, hiện tại thật sự ngồi không yên. Siren chính là chỉ cần nói tên là có thể ngăn em bé khóc đêm! Hắn ngốc như vậy sao!

Cô bị cảm giác áy náy lặp đi lặp lại tra tấn cả một buổi sáng, cuối cùng hạ quyết định —— lần này cho dù thế nào cũng phải đi cứu hắn. Tục truyền, Siren cường đại đến không có thiên địch, vì thế cô sửa sang lại một đống vũ khí có thể sẽ có tác dụng, cầm bản đồ xuất phát.

…Lý tưởng thực hoàn thiện, hiện thực thực cảm lạnh. Đừng hỏi một người mù đường đến Đông Tây Nam Bắc đều thấy hoàn toàn giống nhau như thế nào thành công xuyên qua rừng rậm tới biển Thất Nguyệt, đây đều là nước mắt. Nếu không phải cô hiện tại là phù thủy, phỏng chừng đã chết vài trăm lần.

Nhưng mà, biển Thất Nguyệt này thật đúng là xinh đẹp a!

Lúc cô đứng ở trên bờ, nhìn thấy đường ven biển không bờ bến một khắc kia, nội tâm đã bị cảnh sắc trời đất rộng lớn kinh sợ rồi. Trước kia nhìn thấy bờ biển, đều là đầy người rậm rạp chen chúc và rác rưởi nhân tạo trên bãi tắm, cùng cảnh sắc tự nhiên thuần thiên nhiên không ô nhiễm này hoàn toàn không so được.

Cô hưng phấn ở trên bãi biển lăn mấy vòng, đều đã sắp quên lý do ban đầu tới chỗ này. Thẳng đến khi nhìn thấy một người đang nằm trên một khối đá ngầm bên bờ biển, mới nhớ tới mình tới đây để làm gì. Cô vừa muốn đi qua, mắt tinh đột nhiên phát hiện bên cạnh người nọ tựa như còn có một sinh vật hình người.

Trực giác không thích hợp, cô cơ trí từ bỏ tới gần, lén lút tránh ở dưới đá ngầm gần nhất, bắt đầu dùng pháp thuật xa xa quan sát hai người kia.

【 Nhân loại? 】

Nó ghé vào trên đá ngầm, dịch sát vào nhìn kỹ xem nhân loại xui xẻo bị nước biển đánh tới trên bờ, đầu tóc màu vàng, thấy không rõ mặt, chất lượng đồ vật mặc ở trên người tựa hồ thực tốt, tuy rằng so ra kém với vảy cá một vạn phần, nhưng so với đống vải rách mặc trên người con mồi ngày thường được các anh chị mang về tốt hơn quá nhiều.

Nó vẫn luôn rất tò mò với đồ vật của nhân loại, nhưng anh chị đều không cho nó tiếp cận nhân loại, họ nói bọn họ đã xấu lại dối trá, mùi vị còn không thể ăn.

【 Thật muốn nếm thử… 】

Trên mặt đẹp đến hậu thế không dung thứ của nó xuất hiện cùng loại với biểu tình phát sầu.

Dù sao anh chị không ở đây, trộm nếm một chút cũng không sao đi!

Chỉ cần một chút!

Nghĩ như vậy, nó nở nụ cười, vảy cá hai bên sườn mặt màu lam cũng theo tai và vây cá bắt đầu chậm rãi vỗ, tản mát ra ám màu thần bí nhu hòa.

Cô nhìn thấy một màn kinh động này, nhịn không được bị tuyệt sắc của nó đoạt đi ánh mắt.

Đây là Siren trong truyền thuyết? Trách không được nhiều người đều sợ bọn họ như thế, lớn lên đẹp như vậy, những người đó chết trong miệng bọn họ phỏng chừng đều là tự mình đưa tới cửa đi!

Lúc cô đang chảy nước miếng, nó đã hạ quyết tâm hôm nay khai trai, vì thế vươn tay —— nói là tay, kỳ thật càng như là màng, ở giữa mười ngón tay tuyết trắng thon dài là màng mỏng vảy cá nửa trong suốt màu lam nhạt, vảy cá và móng tay sắc nhọn dài bằng nửa ngón tay, lóe lên ánh sáng sắc bén tiếp cận nhân loại không có ý thức trên mặt đất ——

* Khai trai: Bắt đầu ăn mặn.

“Khụ, khụ khụ ——” Thời điểm cô đang cầm vũ khí muốn xông lên cứu người, người nọ trên mặt đất đột nhiên bật dậy về phía trước, ho khan hộc ra nước viển trong cổ họng.

Nó cũng bị dọa, xoay người lặn xuống nước chui vào trong biển.

A! Không xong! Vòng tay ngọc trai mẹ bện!

Nó nhanh chóng trở về trong biển, bơi được nửa dặm đột nhiên mới nhớ tới, lúc người nọ bật dậy đè lên một trên tay nó, vòng tay nó thích nhất cũng bị hắn chặn lại!

Nó tức giận bơi trở về, lén lút ghé vào bên bờ, hy vọng nhìn thấy nhân loại kia còn chưa tỉnh lại ——

A? Hắn đã tỉnh, bên cạnh còn có một nhân loại tóc đen, hai người nhìn qua giống như tán gẫu thực vui vẻ… Mà trên tay nhân loại tóc đen kia nắm, đúng là vòng tay của nó!

A! Cái vòng tay đó chính là thứ quan trọng nhất của nó! Nhân loại đáng giận, nó nhất định phải lấy về!