Chương 23: Hỏi thăm

Edit: Puta Ng

Beta: Giang Hiền tần, Dương Tu dung

Hồng Phương Nhi nhìn bọn họ tranh nhau nói mình ủy khuất, nàng liền nói: "Một người châm chọc khıêυ khí©h, một người nói bị đối phương hãm hại. Vậy ta hỏi các ngươi, các ngươi làm loạn như vậy ngoại trừ khiến người khác chê cười thì có ích lợi gì? Chẳng lẽ có thể khiến các ngươi được vào cung được sao? Nếu không được chọn thì chỉ có cách trở về, như vậy ngoài việc làm cho người khác chế giễu, các ngươi có làm được gì không?"

Võ Uyển Đình nói: "Là nàng khăng khăng nói ta hạ độc nàng, thật là oan uổng cho ta! Ta hạ độc nàng khi nào? Nếu nàng không đến trách móc ta, ta cũng đâu phả làm như vậy."

Tào Minh Lệ khóc nói: "Trên người ta mọc nốt đỏ, ta chưa bao giờ bị thế này. Chắc chắn là có người hại ta! Ta và các ngươi khác nhau, ta là thứ nữ, không trúng tuyển, trở về chỉ có thể gả đến nơi không ra gì." Nàng đã dùng toàn bộ khả năng của mình trong đợt tuyển tú này, không ngờ lại thất bại trong gang tấc.

Chẳng lẽ là mẹ cả ra tay với mình? Nhớ tới đích tỷ lúc xuất phát, vì trên người phát bệnh sởi nên không thể tới đây. Khó nói không phải mẹ cả biết mình làm trò quỷ nên mới ra tay giống y như vậy.

Nghĩ tới điều này, tim Tào Minh Lệ cảm thấy lạnh buốt, nàng không làm loạn với Võ Uyển Đình nữa. Đúng như lời Hồng Phương Nhi, dù có tiếp tục cãi vã cũng không thể vào cung, mất đi cơ hội này cả đời sẽ không có lần hai!

Hồng Phương Nhi? Hồng Phương Nhi! Cha nàng ta là tòng tứ phẩm Tuyên Phủ Sứ. Tào Minh Lệ quyết định trên đường về sẽ tạo quan hệ tốt với Hồng Phương Nhi.

Cuối cùng, các nàng biết Tần Sắt Sắt cũng được chọn, một xe năm người có hai người được chọn, đúng là không tệ.

Trái lại, Hồng Phương Nhi thật lòng mừng cho Võ Uyển Trinh. Thế nhưng trong cung hung hiểm, vận khí mỗi người lại không giống nhau, đây là chuyện không nói trước được.

Võ Uyển Đình không bằng lòng cũng chỉ có thể đóng gói về nhà. Có người chuyên đưa tú nữ trở về nên cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn. Nàng nhìn ngân phiếu trong tay mình. Trước khi rời nhà tuyển tú, người trong nhà có dặn các nàng nếu người nào không trúng tuyển thì sẽ đem ngân phiếu còn lại cho người kia.

Nhưng Võ Uyển Đình thầm nghĩ, làm thế nào cũng không thể để Võ Uyển Trinh được lợi, cho nàng ngân phiếu thì tốt cho nàng quá. Tốt nhất là phục tuyển bị loại đi, như vậy mọi người đều như nhau! Hừ, cứ đợi đến lúc ngươi không được tuyển vào cung đi, xem còn tài giỏi hơn ai! Bảo nương chọn cho ngươi một hôn sự không hợp ý, một đời ngươi cũng không ngóc đầu lên được.

Chỉ là Võ Uyển Đình không biết rằng chỉ cần qua sơ tuyển, dù phục tuyển bị loại, sau này trục xuất trở về, hôn sự tìm được cũng tốt hơn so với người khác. Chung quy sơ tuyển nghiêm khắc như vậy, người có thể thông qua sơ tuyển cũng là cótướng mạo xuất chúng, đương nhiên trừ những người đi cửa sau. Nhưng có thể khiến người trong cung cho đi cửa sau thì thân phận địa vị kia không cần nói cũng biết.

"Uyển Trinh, thật tốt quá! Chúng ta lại có thể ở cùng nhau rồi!" Tần Sắt Sắt mặt đầy vui vẻ đi đến, nói với Lý Già La.

"Cũng không biết Tiểu Ngải đi chỗ nào nữa!" Tiểu Ngải là nha hoàn của Tần Sắt Sắt.

Lý Già La nói: "Các nàng đi nơi khác dành cho cung nữ, vẫn chưa chúc mừng ngươi."

"Ha ha, ngươi cũng vậy, chúng ta cùng chung vui, về sau ta thường xuyên qua lại chỗ của ngươi, ngươi không được chê ta phiền toái đâu đấy!"

Ngoại trừ Tần Sắt Sắt, trong những người Lý Già La biết, còn có Viên Thục Hoa cũng trúng tuyển. Đây là điều đương nhiên. Viên Thục Hoa tướng mạo không tầm thường, mà cha nàng còn là một Bố Chính Sứ, mặc dù ở ngoài kinh thành nhưng cũng không thể bỏ qua.

"Ta còn tưởng rằng Tào Minh Lệ cũng có thể được chọn, không ngờ nàng lại lạc tuyển." Tần Sắt Sắt thở dài nói.

Tào Minh Lệ diện mạo xinh đẹp, chỉ là lần này tuyển tú có nhan sắc tốt thôi chưa đủ. Các nàng cũng không biết vì sao nàng ta bị loại ra.

Về phần Ký Châu, Vương Vũ Lộ cũng được tuyển. Nhan sắc Vương Vũ Lộ có thể so sánh với những tú nữ kinh thành này, coi như là đứng đầu.

Qua sơ tuyển, trong Xuân Phương cung trăm hoa đua nở. Cuối cùng, thậm chí có gần 100 người vượt qua sơ tuyển. Xuân Phương cung rất lớn, mái ngói tầng tầng lớp lớp, tuyệt đối có thể bảo đảm gần 100 người này mỗi người có riêng một gian phòng.

Trong Xuân Phương cung, ma ma phụ trách tú nữ các nàng có tới mấy người. Cung nữ càng không cần nói, nhiều không đếm xuể.

Thêm vào đó mỗi sáng sớm, trong cung đều chuẩn bị cho mỗi phòng các loại đồ dùng rửa mặt và nước ấm. Lúc này, hồng bao rất quan trọng, đãi ngộ nhận được khi cho hồng bao tốt hơn so với không cho hồng bao rất nhiều. Không thì có vài người muốn tự mình làm việc.

Đương nhiên, bởi vì còn một vòng phục tuyển, triều đình có chuyện khác phải làm, những người có quan hệ với người trong cung đều bắt đầu luồn cúi. Có khi có tú nữ bị gọi vào hậu cung đi gặp nương nương trong cung. Những người đó đều có thân phận bối cảnh cả. Trong những tú nữ này, không thiếu người có tỷ muội trong nhà hoặc là trưởng bối đang là chủ tử trong cung.

Một gia tộc muốn hưng vượng, trở thành nữ nhân của Hoàng Thượng là biện pháp đơn giản lại hữu hiệu nhất.

Nhất là bây giờ Hoàng Thượng chỉ có một đại hoàng tử thân thể ốm yếu. Nếu ai có thể sinh hạ một hoàng tử thì rất có khả năng sẽ một bước lên trời.

Tần Sắt Sắt rất được lòng người, hỏi thăm tin tức cũng nhanh chóng. Chuyện người trong cung biết mặt nàng ta, mọi người đều biết .

Đại hoàng tử là do cung nữ sinh ra. Vị kia đến bây giờ mới chỉ ở tần vị. Đây xem như là công lao nàng sinh đại hoàng tử mới phong cho.

Chỉ là vị Lý tần này lại không được nuôi đại hoàng tử. Bởi vì lúc ấy Lý tần chỉ là cửu phẩm canh y, căn bản là không có tư cách dưỡng dục hoàng tử nên đại hoàng tử bị mang đến nuôi trong cung Hiền phi.

Mà Hiền phi chính là cháu gái nhà mẹ đẻ của Thái Hậu. Hoàng tử duy nhất không để Hoàng Hậu nuôi lại cho cháu gái nhà mẹ đẻ Thái Hậu nuôi, thật làm người ta khó chịu.

Nghe nói lúc ấy Thái Hậu muốn đem cháu gái nhà mẹ đẻ mình gả cho đương kim hoàng thượng làm Thái Tử phi, thế nhưng tiên đế lại tự mình làm chủ, đem đích nữ của Định quốc công Triệu gia hứa hôn với hoàng thượng lúc đó vẫn là Thái Tử.

Định quốc công thừa kế tước vị, đệ tử cũng chiếm cứ nhiều vị trí quan trọng trên triều đường. Địa vị của Triệu Hoàng Hậu sau khi sắc phong vẫn rất vững chắc, tiếc nuối duy nhất là không sinh hạ đích tử. Hiện tại dưới gối Triệu Hoàng Hậu chỉ có một công chúa.

Mà nhà mẹ đẻ Thái Hậu cũng không kém. Phụ thân Thái Hậu trước là Thái Sư, môn sinh khắp thiên hạ. Đứng đầu Nội Các hiện nay là học trò của Vương Thái Sư. Tuy rằng Vương Thái Sư đã qua đời nhiều năm nhưng Vương gia vẫn rất cường thế.

Thân phận nhà mẹ đẻ của các vị nương nương khác trên phi vị đều là số một số hai.

Mọi người tự hiểu, không dám tranh cùng các nàng, mà có tranh cũng không thắng được.

"Lần này còn có muội muội trong nhà Hoàng Hậu nương nương cũng tới tuyển tú, ở phòng cạnh chúng ta. Ta nghĩ nàng nhất định có thể vào cung."

Hoàng Hậu không có con trai. Nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu cũng không thể ngồi yên mặc kệ, đưa cô nương trẻ tuổi xinh đẹp vào cung để sinh ra hoàng tử, có Hoàng Hậu nâng đỡ, như vậy về sau còn cần phải nói sao?

Quả nhiên lần này tuyển tú là ngọa hổ tàng long. Các nàng có thể được chọn đến vòng này đã thật là may mắn!

Mấy người Viên Thục Hoa nghe vậy mặt đều như đưa đám, bởi vì đối thủ cạnh tranh thật sự là quá mạnh.

Nàng nghĩ ít nhất được tuyển vào cung thì phải được phong một chức quý nhân, nếu không thì quá mất mặt.

Quý nhân là chính thất phẩm, dựa theo lệ thường tuyển tú trước đó, tuyển vào sắc phong đều sẽ không cao, cùng lắm là chính ngũ phẩm uyển nghi. Muốn cao hơn thì phải ở trong cung từ từ thăng lên, hoặc là sinh dục hoàng tự có công, hoặc là được Hoàng Thượng sủng ái, sau đó Hoàng Thượng sắc phong, không thì ngươi cứ ở yên cấp bậc đó đi.

Khoa trương hơn là có người cả đời không gặp được mặt Hoàng Thượng, sau đó chết già trong hậu cung.