Chương 9: Vừa nhanh lại mãnh liệt.

Chương 9: Vừa nhanh vừa mãnh liệt.

*****

Thật là thoải mái!

Hứa Tinh than một tiếng, siết chặt cánh tay, tựa vào bả vai cường tráng của người kia.

Cơ bắp cách tay của người kia gồ lên, báu vật gần trước mắt, chẳng biết vì sao Hứa Tinh rất muốn sờ thử một cái, cơ bắp căng ních như thế này có phải là rất cứng không?

Bụng người này tám múi, quả thực vô cùng thần kỳ, mình bao giờ mới có thể cường tráng như vậy?

Hứa Tinh là gà luộc cắt miếng, nhìn gầy, cởϊ qυầи áo ra thì càng gầy, rất ước ao thân hình khỏe đẹp, mặc quần áo bó thịt sεメy, cởϊ qυầи áo có da có thịt... hazz

"Thích anh hả?" Nhìn đôi mắt nhỏ như nước trong veo, thần thái đói khát vô cùng, Tề Thanh rất đắc ý.

"....." Vành tai đỏ ửng.

Thật sự thích?

Tề Thanh cảm giác rất kỳ quái, ngực tràn đầy, không biết tràn đầy cái gì, dù sao cũng không xấu là được, đặc biệt hài lòng. Không phải là chưa từng được tiểu thụ bày tỏ tình cảm, có người vì muốn cùng Tề Thanh mà còn quỳ xuống van xin. Thế nhưng những người này cũng không hề lưu lại bất kỳ hình ảnh gì trong lòng của Tề Thanh, ngay cả mùi thơm cũng không có.

Không phải, trên người những người đó đều là mùi nước hoa, mà Hứa Tinh lại là mùi cơ thể.

Không đúng, anh ta chỉ thích mùi thơm trên người Hứa Tinh, không giống nước hoa phụ nữ dùng, mà nó thanh thanh nhàn nhạt, rất phong nhã, cũng rất thuần khiết.

"Chú...." Phía dưới Hứa Tinh đại nhục bổng dừng lại, ngứa ngáy không chịu nổi, cậu ta lại không dám lộ liễu vặn vẹo eo tìm kɧoáı ©ảʍ, dù sao mình có động nhanh hơn nữa thì cũng không bằng người kia hung mãnh chạy nước rút, cái gì mà ôn nhu thương tiếc? Ở trong đại dương du͙© vọиɠ của Hứa Tinh cũng vô nghĩa, cậu ta thật muốn đại nhục bổng di chuyển nhanh lên một chút, thô bạo một chút mới tốt.

Dục cầu trong đôi mắt nhỏ vô cùng bất mãn, Tề Thanh có thích cũng không muốn lưu lại ấn tượng xấu cho Hứa Tinh, "không được" lưu lại ấn tượng xấu.

Nếu nhóc con đã muốn như vậy, mình không hi sinh thì ai hi sinh?

Tề Thanh đại phát hùng tính, ôm lấy eo nhóc con thật chặt, sau đó nhanh chóng lắc hạ thân, giống như đóng cọc không ngừng, phạch phạch phạch bắt đầu thao.

Vừa nhanh lại mãnh liệt, đem nhóc con thao đến khóc.

Nước mắt văng ra, Hứa Tinh há miệng thở dốc, sắc mặt ửng đỏ, từng trận sóng kɧoáı ©ảʍ tràn ngập, lần nữa đem cậu ta đánh lên tận đỉnh.

Tề Thanh cũng muốn đến cao trào rồi, đem thân hình nhỏ bé đè xuống giường, nhấc hai chân dài nhỏ thẳng tắp lên, thiếu chút nữa uốn thành hình tròn, hung hăng mở ra.

"A a a a...ha....ha...đừng..... A a a a ưʍ...."

Lão già xấu xa, làm sao có thể bóp côn ŧᏂịŧ người ta chứ? Hứa Tinh khóc đến thương tâm, kɧoáı ©ảʍ lại dìm cậu không phản kháng được.

Tề Thanh rất hiếm khi cúi người hôn môi, vỗ về,"Đừng khóc, bắn cùng với tôi.... cùng nhau ra...a....."

Người kia rên lên như một quả lựu đạn, làm cho Hứa Tinh im lặng, càng thêm ngượng ngùng, ôm thật chặt bả vai người kia, đùi trượt xuống, quấn ngang eo rắn chắc của người kia, giống như Gấu Koala ôm cây. Dâng hiến toàn bộ cho người đàn ông này. Đến đây nào, để cho cao trào tới mãnh liệt hơn chút đi, tôi thật thoải mái.

Hứa Tinh A a ưm rêи ɾỉ, tiếng sau to hơn tiếng trước, tiếng sau quyến rũ hơn tiếng trước.

Mà đại nhục bổng cũng đặc biệt mạnh, càng thao càng nhanh, càng thao càng mạnh mẽ, lần nữa thao hơn trăm lần, Tề Thanh gầm nhẹ một tiếng, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong cơ thể Hứa Tinh.

Bởi vì tư thế quan hệ này làm cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy tới chỗ sâu nhất trong cơ thể, nóng hổi không gì sánh được, nóng đến bỏng cả tâm hồn, lưu lại dấu vết sâu tận xương tủy.

"Bảo bối, cậu thật giỏi."

Gậy của chú cũng là đồ tốt, chú, nhưng mà tôi ngại nói ra, tôi xin lỗi.

Tề Thanh thở hổn hển, hô hấp nặng nề, ôm nhóc con, nhưng vẫn giữ một phần lý trí, mặc dù đè lên nhưng một tay vẫn đỡ bên dưới không thực sự đè ép.

Hứa Tinh cũng chìm đắm trong cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun lên cả bụng người kia, có mấy đường bắn tận lên mặt.

Qua mười phút, hai người vẫn ôm nhau như vậy, Tề Thanh điều chỉnh tư thế một chút, uể oải cau mày, bế nhóc con đi tắm xong đưa cậu ta về nhà, hay là giữ lại......?

Giữ lại vậy.

Giường Tề Thanh chưa bao giờ để người khác ngủ qua, hôm nay phá lệ một lần.

Hứa Tinh không biết, có chút mơ hồ, có lẽ là thân thể người kia quá ấm áp, có lẽ cậu cho rằng người này thật tình thích mình, cho nên cứ tự nhiên mà ngủ, muốn nằm trong lòng người ta.

"Tắm đã nhóc con."

Hứa Tinh lắc đầu, mệt mỏi quá thật là muốn ngủ.

Tề Thanh không biết, cho rằng Hứa Tinh không chê tϊиɧ ɖϊ©h͙ bẩn, thích lưu lại chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, nên rất hài lòng, nhưng vẫn ôm lấy cậu nhóc đi vào phòng tắm.

Ánh mắt sâu thẳm thâm tình, ngón tay của Tề Thanh vuốt ve khuôn mặt non nớt của Hứa Tinh, rất mê mẩn.

Đến khi rửa đến mông, Tề Thanh mới hoàn hồn trở lại, tiểu động co giãn không tồi, tuy là có chút sưng đỏ nhưng không bị thương chút nào, cậu ta là cực phẩm thụ? Hay là mình quá nhẹ nhàng rồi?

Từ trước đến nay ở trên giường Tề Thanh chưa từng thương tiếc ai.

Tề Thanh mỉm cười, ánh mắt ôn nhu vô cùng rõ ràng phản chiếu trên mặt nước, Tề Thanh thấy chính mình có chút kì lạ.

Loại tâm tình này có một không hai, thế nhưng anh ta cũng không bài xích, có người có thể bước vào trong lòng anh ta mặc dù có chút bất ngờ, nhưng không cảm thấy chán ghét, rất nhẹ, rất nhẹ, như một cái lông chim màu trắng, chậm rãi rơi vào giữa hồ, sóng nước rung động, tuy nhỏ nhưng lại làm cho không ai có thể sao lãng.

Tề Thanh ôm nhóc con trở lại trên giường, ga giường đã được người làm thay. Động tác nhanh nhẹn, nhẹ nhàng đến nhẹ nhàng đi, hết sức thành thạo.

Đắp kín chăn cho nhóc con, Tề Thanh mới lấy ra một điếu thuốc, vừa muốn cầm điện thoại di động lên, điện thoại di động của Hứa Tinh sáng lên một cái.

Tề Thanh nheo lông mày, hai cái điện thoại di động nằm cùng một chỗ nhìn đẳng cấp ngang nhau, mình là cái màu đen mạnh mẽ, của Hứa Tinh là màu trắng quý tộc, là bản giới hạn, điện thoại di động tinh xảo như vậy rất hiếm thấy, vậy.....ai tặng cho Hứa Tinh?

Tức giận âm thầm tới rất nhanh, tâm tình như vậy cũng là lần đầu gặp phải.

Với tay lấy chiếc máy vừa sáng lên, lúc điều tra thằng nhóc con này Tề Thanh cũng quên bản thân không thích mấy thứ đồ không sạch sẽ, một lòng chỉ hy vọng không phải là như mình nghĩ.

Nếu Hứa Tinh thực sự là trai bao......

Điện thoại di động của Hứa Tinh lại sáng, là thông báo có tin nhắn đến.

Tề Thanh không phải là quân tử, liền cầm lên nhìn, một người là K cậu ta muốn Hứa Tinh mang một phần burger, thái độ coi thường, mang theo giọng ra lệnh.

Tức giận không thể giải thích được quanh quẩn trong l*иg ngực, không giữ cậu ta lại nữa.

Hứa Tinh tỉnh dậy ở nhà mình, đầu có chút đau, tựa hồ không muốn đứng dậy.

Chết tiệt, đêm qua lại.... Có điều là rất thoải mái, rất thích.

Khẽ lắc đầu một cái, bản thân thay đổi dâʍ đãиɠ, đây không phải là điều tốt, không xong rồi, điện thoại di động của mình! Hứa Tinh vừa mới xuống giường, liền thấy điện thoại cùng cùng một túi giấy ở trên bàn.

Ông chú này.... lại trả thù lao?

Ông chú này là máy rút tiền tự động sao? Hứa Tinh nhức đầu mở ra nhìn, quả nhiên là tiền mặt, rất nhiều tiền mặt.

Lần trước là chi phiếu, một tờ nhẹ nhàng, nhưng rất là nhiểu tiền, bây giờ là sao? Cố ý vũ nhục mình sao?

Sắc mặt của Hứa Tinh có chút tái nhợt, cậu ta phát hiện mình có chút thích người kia, vốn từ đầu lên giường với ông chú kia là hoàn toàn không tình nguyện, thế nhưng ngày hôm qua Hứa Tinh phát hiện mình cũng không ghét ông chú kia đυ.ng chạm, rất chờ mong, giống như da thịt bị chứng thèm được vuốt ve, mong ngóng ông chú kia chiếu cố nhiều một chút.

Hứa Tinh tự mình nấu mỳ ăn, cầm cái túi đi sang nhà đối diện, tuy rằng có chút sợ, nhưng có một số việc nhất định phải nói rõ ràng!

................

*TPDĐ*