Quyển 1 - Chương 47

Thẩm Thanh Vũ tuy là thứ nữ nhưng Thẩm gia cũng sẽ không để cho nàng ta làm thϊếp.

Thế nhưng nếu bị hủy dung mà việc hôn nhân của nàng cùngTống Tử Dật lại không có khả năng gỡ bỏ. Mà Tống Tử Dật là Thế tử An Hầu phủ, tương lai là chủ An Hầu phủ. Thê tử của hắn chính là đương gia chủ mẫu của Hầu phủ. Tất nhiên Tống gia sẽ không để một đương gia chủ mẫu là người bị hủy dung, đến lúc đó Tống gia tự nhiên thiếu một người chủ sự có khả năng.

Vì Tống gia, càng vì Thẩm gia, Thẩm gia lựa chọn nữ nhi tốt nhất cho nàng tiến Tống gia, làm tỷ muội các nàng cùng chung một chồng.

Như vậy vừa để nàng làm Hầu phu nhân giữ vững thể diện cũng sẽ không đắc tội Hoàng Hậu, còn có thể duy trì quan hệ hai nhà.

Vì vậy nàng ta bỏ tiền mua côn đồ muốn đêm thất tịch hủy dung nhan của nàng.

Thật đúng là trời làm gì cũng có thể đúng, tự làm bậy thì không thể sống.

Tuổi còn nhỏ như vậy là tâm tư đã độc ác. Đời trước nàng ta lấy một chén dược gϊếŧ nàng cũng chẳng có gì lạ.

Thanh Ninh lạnh lùng nhìn Thẩm Thanh Vũ nhỏ nhắn mềm mại cong cong khóe miệng "Nhị muội muội, có phải có gì muốn nói với ta không?"

Đôi mắt sáng lạn lạnh lẽo khiến trái tim người khác băng giá.

Thẩm Thanh Vũ thấy đáy mắt Thanh Ninh lạnh lùng, trong lòng bất giác run rẩy. Thẩm Thanh Vũ mím môi nhẹ nhàng lắc đầu yếu ớt nói "Không có gì. Muội chỉ hy vọng đại tỷ tỷ đừng vì chuyện tối nay mà tức giận."

Tay nắm chặt thành quyền, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.

Có thể nói cái gì?

Nói Thẩm Thanh Ninh làm hại nàng sao?

Không thể.

Nếu tìm ra đám côn đồ đó thẩm vấn bọn chúng chẳng phải sẽ khai nàng ra sao? Bọn chúng có thể lấy tiền của nàng để làm việc, đương nhiên cũng sẽ vì mạng sống mà bán đứng nàng.

Hãm hại đích tỷ, tội danh này rất nặng. Coi như tổ mẫu thương yêu nàng cũng sẽ chán ghét đem nàng bỏ đi.

Nhưng...?

Thẩm Thanh Vũ cau cặp mày xinh đẹp. Lúc xảy ra chuyện đáy mắt Thanh Ninh tràn ngập hận thù giống như muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống.

Trong lòng Thẩm Thanh Vũ chắc chắn chuyện lần này là do Thanh Ninh làm hại.

Nhưng lại không thể đem đám côn đồ kia ra làm chứng.

Đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt! Thẩm Thanh Vũ chỉ cảm thấy vết bỏng trên mặt càng như bị tiếp thêm lửa mà đau nhức, giống như toàn thân đều đau.

Thanh Ninh nhìn Thẩm Thanh Vũ âm tình bất định ánh mắt đầy giận giữ, khóe miệng cong lên. Đôi mắt bình tĩnh mà dẫn theo tia tiếc nuối "Nhị muội nói quá rồi."

Thẩm Thanh Vũ đã có thể nghĩ ra kế sách độc ác như vậy tự nhiên cũng rõ ràng không thể kéo đám côn đồ đến đây cho nên chỉ có thể gắng gượng nuốt cục tức này vào.

Đáng tiếc...

Chính là còn mong muốn nàng ta làm náo loạn một hồi đâu!

"Mấy cô nương đêm nay bị kinh sợ như vậy, sớm mang các nàng trở về nghỉ đi." Lão phu nhân phất tay, nhìn Thẩm Thanh Vũ sắc mặt trắng bệch cả người lung lay sắp đổ "Vũ nha đầu, ngươi đừng suy nghĩ vẩn vơ. An tâm dưỡng bệnh mới là quan trọng. Đêm nay ngươi nghỉ ở đây đi. Ngày mai lại mời đại phu chuyên trị bỏng tới xem bệnh."

"Tạ ơn tổ mẫu."

"Tạ ơn lão phu nhân."

Thẩm Thanh Vũ và Sở di nương nghẹn ngào cảm tạ.

"Đã nhớ kỹ những gì cần ăn kiêng chưa?" Lão phu nhân không yên tâm hỏi.

"Lão phu nhân yên tâm, tỳ thϊếp đã nhớ kỹ." Sở di nương cúi đầu, kính cẩn trả lời.

"Vậy tốt rồi." Lão phu nhân phất tay "Đều trở về phòng đi."

+++

Lý Vân Nương nghĩ Thanh Ninh buổi tối bị kinh sợ nên lo lắng khăng khăng đưa nàng về Cẩm Viên. Thanh Ninh thấy bà lo lắng liền vừa cười vừa nói "Nương con thực sự không sao. Người không cần lo lắng."

"Làm sao có thể không việc gì? Bị sợ hãi như vậy còn bị lạc mất mọi người. Cũng may con không sao cả. Nếu con xảy ra chuyện gì nương phải làm sao bây giờ?" Lý Vân Nương tràn nước mắt.

"Nương." Thanh Ninh ê ẩm kêu.

"Rồi." Lý Vân Nương vu.ốt ve mái tóc mềm mại đen mượt của Thanh Ninh trầm ngâm rồi nhíu mày "Chỉ là tiểu tử Tống gia kia quá là không rõ phải trái."

Thanh Ninh không lên tiếng.

"Nhưng mà Ninh nhi, con cũng đừng quá tức giận. Nếu nó không ra tay giúp đỡ vậy cũng quá bạc tình. Dù sao nó với tỷ muội các con cũng cùng nhau lớn lên từ nhỏ nên rất quen thuộc." Lý Vân Nương khuyên giải.

Mẫu thân vẫn hay thiện lương nhẹ dạ như vậy, luôn đem sự tình nghĩ theo chiều hướng tốt. Thanh Ninh mỉm cười nhưng cũng không mở miệng tiếp lời cũng không gật đầu hay lắc đầu.

Có thể để cho mẫu thân thất vọng về Tống Tử Dật đã là không tệ rồi.

"Còn có cha con..." Lý Vân Nương nghĩ vừa nãy Thẩm Phong không phân biệt tốt xấu đã lập tức trách cứ nữ nhi trước mặt huynh muội Tống Tử Dật và hạ nhân liền đổi giọng nhẹ nhàng nói "Mau ngủ đi. Nương chờ con ngủ rồi sẽ đi."

Thanh Ninh gật đầu, nghe lời nằm xuống giường nhắm mắt lại.

Lý Vân Nương chờ một lúc sau tiếng hít thở dần bình ổn mà lâu dài mới nhẹ nhàng đứng dậy thấp giọng phân phó ba người Tôn ma ma, Ngọc Trâm và Trà Mai rồi mới quay về Mộ Lan Viện.

Hôm sau, chuyện Tống Tử Dật và Thẩm Thanh Vũ sau một đêm đã lan khắp kinh thành. Tiện nhân ở kinh thành bàn tán sôi nổi, từ phố lớn ngõ nhỏ truyền đi bay đầy trời. Tất cả đều bàn luận nói thật ra người Thế tử An Hầu phủ ngưỡng mộ trong lòng là Hưng Ninh Hầu phủ Nhị tiểu thư nhưng lại bị chỉ hôn cho đại tiểu thư rồi. Tối hôm qua xảy ra chuyện ngoài ý muốn vào thời khắc mấu chốt chân tình mới lộ ra, ra tay cứu mới chân chính là người yêu trong lòng.

Thời điểm lúc sự tình phát sinh có rất nhiều người ở đó. Cho nên có rất nhiều người đều chứng kiến chuyện đó. Vì vậy chuyện xấu lại càng thêm chân thật. Do đó không ít người thở dài, hai người yêu nhau lại không thể cùng nhau ở một chỗ!

An Hầu phu nhân Trương thị nghe Trần ma ma nói xong lời đồn đại đã tức giận đến nỗi đem cây trâm phỉ thúy trong tâm đập thành bốn năm mảnh, tức giận nói "Nói bậy bạ. Tất cả là bịa đặt."

"Phu nhân, ngài cẩn thân đừng tức giận ảnh hưởng sức khỏe. Người bên ngoài nói cũng chỉ là đồn đại thôi. Qua vài ngài nữa mọi người cũng sẽ quên lãng." Trần ma ma khuyên nhủ.

"Tử Dật nó ăn ở nhân hậu đương nhiên sẽ ra tay giúp đỡ. Huống chi nha đầu kia còn quen biết từ nhỏ, chẳng lẽ trơ mắt nhìn?" Lời lẽ Trương thị đanh thép "Nha đầu kia cũng chỉ là thứ nữ mà cũng xứng cùng con ta thật lòng yêu nhau? Ta khinh!"

"Phu nhân nói rất đúng." Trần ma ma rót một chén trà đưa cho Trương thị.

Trương thị uống một ngụm trà mặt đen lại trầm giọng hỏi "Là ai phát tán lời đồn kia?"

"Tối hôm qua có nhiều người. Tình huống lúc đó cũng không ít người thấy." Trần ma ma trả lời "Phu nhân, ngài nói xem có phải do Hưng Ninh Hầu phu nhân bởi vì chuyện lần trước cho nên cố ý cho người truyền ra ngoài không?"

"Tuy tính tình Lý Vân Nương mềm mại nhưng làm việc cũng quang minh lỗi lạc. Việc này nói ra đối với Ninh nha đầu cũng không tốt." Trương thị lắc đầu suy nhĩ một lát đáy mắt lại lộ rõ sự sợ hãi.

Nếu theo lời đồn nói nhi tử và Thẩm Thanh Vũ thật tình yêu nhau thì Thẩm Thanh Ninh giống như người thứ ba phá vỡ đôi uyên ương này. Nhưng người phá vỡ cũng không phải Thẩm Thanh Ninh mà là Hoàng Hậu nương nương mẫu nghi thiên hạ!

Đây không phải là đem Tống gia đặt trên lò quay sao?

"Nô tỳ sẽ sai người đi thăm dò xem...." Trần ma ma nói.

Trương thị cắt lời bà nghiêm túc nói "Ngươi nhanh nhanh phái người đi nói với Thế tử một chuyến, bảo nó buổi chiều cùng ta đi Hưng Ninh Hầu phủ."